Editor: Thienyetkomanhme
Lều, Chu Linh chú ý tới quầy hàng thế nhưng ngồi không ít người già, thuận miệng cùng Nguyễn Miên Man nói một tiếng.
Nguyễn Miên Man hướng ra phía ngoài nhìn thoáng qua, thấy có chút người già tóc đều bạc trắng, ngồi ở kia tuy rằng ăn đến vui vẻ nói chuyện cũng vui vẻ, trên đầu lại có chút mồ hôi, không khỏi nói: "Tủ đông hình như còn có chút chè đậu xanh, chị lấy ra đi cho bọn họ một phần."
Chu Linh gật gật đầu, rất nhanh bưng ấm chè đậu xanh cùng ly dùng một lần đi ra ngoài.
Người già ngồi ngoài cửa đúng là không ít, có rất nhiều người là người nhà dẫn tới nếm thử món ngon của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, có rất nhiều người đi ngang qua, nhìn thấy nơi này có bạn cùng lứa đang nói chuyện, vì thế đi vào góp náo nhiệt.
Chu Linh lại đây cho bọn họ chén chè đậu xanh, đầu tiên mọi người có chút kinh ngạc, chờ biết được là chủ quán đưa tặng, sôi nổi cười nói cảm ơn.
Chờ cô rời đi, mọi người không thiếu được khen ngợi vài câu, ngay sau đó bưng lên chè đậu xanh uống.
"Chè đậu xanh này thật sự chân thực, hương vị cũng ngon."
"Xác thật uống ngon, so nhà mình nấu còn hảo uống."
Chè đậu xanh ngọt thanh ngon miệng, các lão nhân uống vào liên tục gật đầu.
"Ông nội, cho cháu nếm một ngụm." Ngửi mùi chè đậu xanh thanh hương, một thanh niên nhịn không được tiến đến bên người ông mình.
"Cháu sao lại thèm như vậy?" Lời nói là nói như vậy, ông lão vẫn là cầm chén đưa cho cháu.
Thanh niên cũng không uống nhiều, nếm hai ngụm, phát hiện tư vị này xác thật mỹ vị ngon miệng sau liền đưa lại cho ông.
"Ngon đúng không!" Ông lão nhận lại cái chén, "Cảm giác chè đậu xanh này có thể so sánh với chè bà cháu nấu."
Thanh niên uống qua chè đậu xanh bà nội nhà mình nấu, thẳng thắn nói hương vị tự nhiên là kém hơn chén chè này, nhưng chè đậu xanh bà nấu, ở trong lòng ông nội có ý nghĩa bất đồng, ông có thể nói ra lời nói như vậy, đã là lời khen cao nhất với chén chè đậu xanh này.
Bên cạnh một bàn khách hàng đều là người trẻ tuổi, nhìn thấy Chu Linh bưng chè đậu xanh tới, vốn dĩ muốn nhấc tay tỏ vẻ chính mình cũng muốn, chờ phát hiện là chuẩn bị riêng cho những người già ở đây, mới không hé răng.
Nhưng thấy các cụ già uống xong đều khen không dứt miệng, cũng thèm ăn.
Này cũng bình thường, trong tiệm đều là chút làm đồ vật, ăn ngon thì ngon, nhưng nhìn đến chè đậu xanh mát lạnh, thoải mái, thanh tân như vậy khẳng định muốn một chén.
"Sớm biết rằng người già còn có đãi ngộ này, tôi cũng mang bà tôi đến."
"Tôi vốn dĩ định đưa bà tôi tới, nhưng bà nói sợ ồn, không muốn tới, nhưng tôi xem nơi này các cụ già ăn ăn uống uống tâm sự, cũng rất vui vẻ...... Tôi ngày mai vẫn hỏi lại bà lần nữa."
"Nếu như vậy, ngày mai chúng ta hẹn cùng nhau đi, như vậy có bạn bè, các bà nói không chừng liền vui hơn."
"Được."
Hai người nói xong, một khách hàng khác ngồi cùng bàn nói: "Không phải chứ, liền vì một chén chè đậu xanh, các cô làm đến mức này sao?"
"Cũng không phải, chủ yếu nhìn đến ông bà nhà người khác cùng người nhà tới chơi đến vui vẻ như vậy, nghĩ đến bà tôi lúc này ở nhà một mình, bỗng nhiên có điểm hụt hẫng."
"Đúng vậy, tôi không ăn cơm trực tiếp ra cửa, phỏng chừng bà ở nhà một mình, buổi tối chính là tùy tiện lấy chút cơm thừa canh cặn ăn xong, hiện tại hẳn là một mình ngồi xem TV chờ tôi trở về."
"Các cô vừa nói như vậy, ngày mai tôi cũng muốn mang ông nội của tôi tới......"
Bên cạnh, các cụ già đem chè đậu xanh uống xong, đến đậu xanh dưới đáy cũng không buông tha, kết quả phát hiện, đậu xanh này mềm lạn ăn lên phá lệ thơm, làm người ta tới một viên cũng không muốn lãng phí.
Lều, Nguyễn Miên Man xa xa nhìn thấy những cụ già đó ăn uống đến vui vẻ, trong lòng có chút cao hứng.
Cô đối với người già từ trước đến nay sẽ nhiều hơn vài phần quan tâm cùng bao dung, không riêng xuất phát từ "Tôn lão ái ấu", cũng bởi vì kiếp trước ông bà trong nhà con sống đối với cô thập phần quan tâm, nếu không phải bọn họ ra đi sớm, có thể nói kiếp trước của cô chưa chắc gặp qua những chuyện như vậy......
Mà kiếp này, cô vừa tới đây, liền gặp được rất nhiều người già đáng yêu, dễ thân, luôn quan tâm sinh hoạt, yêu quý cô.
Thu hồi tầm mắt, Nguyễn Miên Man nhìn về phía người bên cạnh: "Anh có nhàm chán không? Bằng không anh đi ra ngoài dạo đi?"
"Không chán." Tư Cảnh Lâm khẽ lắc đầu, thấy cái trán cô có điểm mồ hôi, xoay người đem khăn ướt thay cô lau mặt một phen.
Không cần son phấn, sau khi lau mặt sau bị nhiệt độ chảo dầu huân ra, làm gương mặt vốn trắng nõn của cô thoạt nhìn trong trắng lộ hồng.
Tư Cảnh Lâm lau xong, ngứa tay mà nhẹ nhéo hai cái, hưởng thụ xúc cảm tinh tế mềm hoạt kia.
"Đừng nháo." Nguyễn Miên Man né tránh tay anh, "Anh có muốn ăn đậu hủ chiên hay không?"
Tư Cảnh Lâm thấy còn dư lại hai khối đậu hủ cuối cùng, nghĩ cô làm xong liền không cần đứng cạnh chảo dầu nữa, gật đầu nói: "Vất vả cho Đông Đông."
Này có cái gì vất vả.
Nguyễn Miên Man cười liếc anh một cái, tùy tay cầm lấy một khối đậu hủ đặt ở trên tay, cắt vài cái thành miếng nhỏ trực tiếp cho vào chảo dầu.
Đậu hủ trắng tinh lăn vào chảo dầu dần biến thành màu vàng.
Chờ cô cầm lấy khối đậu hủ cuối cùng, động tác tạm dừng một chút, tốc độ dao không chậm, thoạt nhìn phức tạp hơn rất nhiều.
Đơn thuần xem cô chiên đậu hủ cũng rất có ý tứ, ngoài cửa có rất nhiều khách mua được thức ăn không tìm được chỗ ngồi dứt khoát đứng ở bên cạnh vừa ăn vừa xem.
"Di! Bà chủ đang làm cái gì vậy? Sao khối đậu hủ này cắt lâu như vậy còn chưa thả vào nồi?"
"Chẳng lẽ khối đậu hủ này quá cứng, cắt không được?"
"Làm ơn đi, đó là đậu hủ, không phải thạch cao."
Khi khách hàng tò mò nghị luận, Nguyễn Miên Man rốt cuộc đem khối đậu hủ trên tay thả vào chảo dầu.
Đậu hủ hạ nồi, nhóm khách hàng duỗi dài cổ nhưng cũng chỉ có Tư Cảnh Lâm đứng ở bên người cô có thể nhìn thấy biến hóa trong chảo dầu.
Nhìn thấy đậu hủ rơi vào chảo dầu, nháy mắt tầng tầng lớp lớp tản ra, tạo thành một đóa hoa, lòng Tư Cảnh Lâm như là bị lông chim cào vào, có chút ngứa.
Thực mau, đậu hủ được Nguyễn Miên Man vớt lên để vào trong đĩa, đậu hủ mới ra nồi tản ra mùi hương đặc trưng của đậu và dầu chiên, thoạt nhìn ánh vàng rực rỡ, giống từng thỏi vàng.
Một lát sau, cô đem đóa đậu hủ vớt lên, đặt ở trên cùng.
Đóa hoa đậu hủ vừa ra nồi chợt vừa thấy, quả thực cực kỳ giống một đóa kim hoa.
"Oa ——"
Nhóm khách hàng bây giờ rốt cuộc thấy rõ, cũng hiểu mới vừa rồi cô dùng đậu hủ khắc