Editor: Thienyetkomanhme
So với khách sạn lớn, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thật sự quá mức đơn sơ, giám đốc vào tiệm ngồi xuống, trong lòng hối hận không thôi, cảm thấy sớm biết vậy thì không nên đem chuyện quan trọng giao cho nhân viên không đáng tin cậy như vậy.
So với hắn như ngồi trên ghế có đinh đứng ngồi không yên, Chu tổng lại rất đạm nhiên, giơ tay gọi người phục vụ tiếp nhận thực đơn.
Phát hiện thực đơn thượng trừ bỏ cơm chiên cũng chỉ có món kho cùng vài món canh canh, sắc mặt giám đốc nháy mắt từ đen chuyển sang xanh.
"Tiểu Vương, có phải anh muốn nghỉ việc hay không? Thế nhưng chọn loại địa phương này!" Hắn hướng tiểu Vương gầm nhẹ một tiếng, vội vàng xin lỗi Chu tổng, "Chu tổng thật sự xin lỗi, người phía dưới không hiểu chuyện, chọn cửa tiệm như vậy, chúng ta vẫn nên đi khách sạn Thiên Nguyệt ăn đi."
Bị hắn rống, sắc mặt tiểu Vương trắng một chút, trong lòng có chút hoài nghi có phải chính mình thật sự chọn sai rồi hay không.
Chu tổng xua tay nói: "Tôi đã sớm ăn ngán mấy món ở khách sạn Thiên Nguyệt, tôi thấy khách hàng trong tiệm ăn ngon lành như vậy, hương vị nhà này hẳn là không tồi, tôi cũng rất lâu không ăn qua cơm chiên, vừa lúc hôm nay nếm thử."
Nói xong, hắn kêu người phục vụ gọi một phần canh thịt dê, một phần cơm chiên thịt dê.
Giám đốc thấy vậy, miễn cưỡng kéo gương mặt tươi cười cũng tùy tiện gọi một phần cơm chiên vịt quay, mặt khác gọi thêm món kho trong thực đơn, đậu phộng chiên, đậu hủ chiên cũng gọi một phần.
Chu Linh ghi nhớ món ăn, không bao lâu, bưng khay ra, đi hai lượt mới đem xong món bọn họ gọi.
"Thơm quá!" Nhìn mỹ thực trên bàn sắc hương vị đều đầy đủ, trước mắt Chu tổng sáng ngời, ngay sau đó trực tiếp bưng lên đĩa cơm chiên thịt dê của mình.
Giám đốc khẩn trương nhìn hắn, sợ hắn ăn không hài lòng, cuộc hợp tác lần này sẽ thất bại.
Chu tổng trước thưởng thức đĩa cơm vàng ruộm bằng mắt, cơm chiên thịt dê thoạt nhìn thập phần mê người, sau đó cầm lấy đôi đũa ăn miếng cơm kèm thịt dê.
Một đũa cơm chiên thịt dê vào miệng, một chút mùi tanh đều không có, nhẹ nhàng nhai nuốt hai cái, cả miệng đều là mùi thơm tươi mới của thịt dê.
"Ngon!" Hai miếng cơm chiên xuống bụng, Chu tổng nhịn không được kêu một tiếng, ngay sau đó quay đầu nhìn về phía giám đốc, "Không nghĩ tới tiệm ăn nhỏ như vậy làm được cơm chiên hương vị hoàn mỹ như thế, tôi đã từng ăn cơm chiên hoàng đế ở thành phố G đều so ra kém đĩa cơm này."
Vốn dĩ cho rằng hôm nay muốn xong đời rồi, giám đốc nghe được đánh giá này, cả người đều sửng sốt một chút.
Vẫn là tiểu Vương bên cạnh, nhịn không được nói tiếp: "Cửa hàng này phía trước ở lễ hội ẩm thực thành phố A chúng tôi chính là cửa hàng được yêu thích nhất, thậm chí còn có người tỉnh ngoài cố ý lại đây, chỉ để nếm thử cơm chiên nhà này."
"Vậy thật là cảm ơn mọi người mang tôi tới chỗ tốt như vậy, bằng không tôi thật đúng là tìm không thấy chỗ như này." Chu tổng nói xong, cúi đầu tiếp tục ăn.
Đối với người lần đầu tiên ăn cơm chiên của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nói một câu kinh vi thiên nhân cũng không quá, hắn ăn từng ngụm, từng ngụm, không một lúc đĩa cơm chiên liền vơi đi hơn phân nửa.
Giám đốc nhìn hắn ăn ngon lành như vậy, rốt cuộc yên lòng, trên mặt một lần nữa lộ ra nụ cười.
"Tiểu Vương, cậu thực không tồi, hợp tác lần này nếu là thành, trở về cho cậu thêm tiền thưởng." Giám đốc sửa gương mặt đen, vỗ vỗ bả vai tiểu Vương, hạ giọng khen nói.
"Cảm ơn giám đốc!" Tiểu Vương nói lời cảm ơn, lại là cúi đầu bưng lên cơm chiên trước mặt bắt đầu ăn.
Khoảng thời gian trước tương đối vội, thật lâu rồi hắn cũng chưa ăn cơm chiên trong tiệm, hôm nay rốt cuộc lại được ăn lần nữa, tức khắc lộ ra biểu tình hưởng thụ.
Nhìn thấy hai người bọn họ ăn đến ngon lành, giám đốc rốt cuộc đem lực chú ý đặt tới mỹ thực trên bàn.
Này vừa thấy, hắn không tự giác nuốt nước miếng.
Hình như rất không tồi!
Ngửi cơm chiên vịt quay trước mặt tản ra mùi hương mê người, giám đốc đang chuẩn bị cầm lấy đôi đũa nếm thử, liền nghe Chu tổng bên cạnh nói: "Sao anh lại không ăn? Là không thích ăn cơm chiên sao? Vậy tôi giúp anh ăn, đừng lãng phí."
Giám đốc nhìn hắn buông đĩa cơm chiên trống không trong tay xuống, khóe miệng nhẹ xị một chút: "Đúng vậy, tôi không quá thích ăn cơm chiên."
Chu tổng đã ăn một ngụm cơm chiên vịt quay trong tay, phát hiện vịt quay da giòn thịt nộn, hương vị hoàn toàn không thua kém cơm chiên thịt dê phía trước.
Hắn liền ăn hai miếng to, nhìn về phía người bên cạnh: "Cơm chiên vịt quay ăn quá ngon, da vịt hương giòn, thịt vịt tươi mới, cơm hấp thu hương vị của thịt vịt, cũng là một món lợi hại, sao anh lại không thích ăn?"
Đây chính là đối tượng hợp tác, bằng không giám đốc hận không thể trực tiếp đập vào mặt hắn.
Nhưng mà, mặc dù trong lòng mắng người, trên mặt giám đốc lại chỉ có thể cười gượng hai tiếng, sau đó đem chiếc đũa duỗi tới đậu hũ chiên trên bàn.
Vốn dĩ chỉ là vì che giấu cảm xúc, bất quá chờ đậu hủ vào miệng, ngoài giòn trong mềm, hương cay hàm tiên, lập tức khiến cho giám đốc mở to hai mắt.
"Chu tổng, ông mau nếm thử đậu hũ chiên này, hương vị cũng đặc biệt ngon." Trong lòng mắng thì mắng, nhưng hôm nay trọng điểm vẫn là chiêu đãi hắn thật tốt, thuận lợi đạt thành hợp tác, cho nên giám đốc nếm đến đậu hũ mỹ vị, lập tức hô.
Chu tổng nghe vậy, gắp lên một khối đậu hủ chiên đưa vào trong miệng, ngay sau đó liên tục gật đầu: "Xác thật ăn ngon, đậu hủ chiên vừa lúc khoogn bị khô, đầu bếp thật sự khống chế độ lửa quá tốt, hương vị cũng không thể bắt bẻ, thật là mỹ vị."
Theo sau, hắn lại mang theo chờ mong nếm những món khác trên bàn, phát hiện canh thịt dê tiên hương ngon miệng, món kho hàm tiên ngon miệng, ngay cả đậu phộng thoạt nhìn bình thường đều phá lệ thơm ngon.
Ăn uống thập phần no, Chu tổng chưa đã thèm mà dừng lại đôi đũa.
Đã rất nhiều năm không ăn đến tận hứng như vậy, Chu tổng buông chiếc đũa, trong lòng có ý tưởng.
Mà bên cạnh, giám đốc thấy hắn ăn đến suиɠ sướиɠ, nhân cơ hội đề cập tới chuyện hợp tác.
Việc hợp tác này với hắn mà nói rất quan trọng, đối với Chu tổng mà nói lại không tính là cái gì, nể mặt bàn cơm hôm nay, hắn không do dự liền trực tiếp đồng ý.
Giám đốc thấy hắn rốt cuộc nhả ra, trên mặt lộ ra biểu tình vui vẻ: "Vậy chúng ta liền đi ký hợp đồng?"
"Không vội, tôi còn có chút việc muốn tìm chủ tiệm." Chu tổng xua xua tay, ý bảo người phục vụ lại đây, tỏ vẻ muốn gặp chủ tiệm.
Chu Linh có chút nghi hoặc, bất quá thấy hắn cũng không giống như đang bới lông tìm vết, vẫn là gật đầu đi phòng bếp chuyển lời cho hắn.
Không một hồi, Nguyễn Miên Man từ phòng bếp đi ra, bên cạnh còn có Tư Cảnh Lâm đi theo.
"Xin chào, tôi là chủ tiệm, xin hỏi có chuyện gì sao?" Nguyễn Miên Man đi tới hỏi.
Chu tổng ngẩng đầu, tức khắc cả kinh, vội vàng đứng lên nói: "Tư tổng? Ngài sao lại ở đây?"
"Đây là cửa tiệm bạn gái tôi, anh có chuyện gì?" Tư Cảnh Lâm nhàn nhạt nói.
Tư Cảnh Lâm nhớ lại một chút, mới nhớ rõ, tựa hồ ở yến hội nào đó có gặp qua người này.
"Không có việc gì, không có việc gì, chính là lần đầu ăn đến cơm chiên ngon như vậy, muốn gặp xem là đầu bếp nào có thể làm ra mỹ thực như vậy." Chu tổng cười làm lành nói.
Còn suy nghĩ phía trước muốn mời người làm đầu bếp riêng trong nhà, đánh chết hắn cũng không dám nói nữa.
"Bà chủ nhỏ chính là đầu bếp trong tiệm." Bên cạnh, tiểu Vương mở miệng nói.
"Không nghĩ tới bà chủ tuổi còn trẻ liền lại có trù nghệ tốt như vậy, thật là bội phục! Tư tổng ngài thật là có phúc, có bạn gái ưu tú như vậy." Chu tổng nịnh hót nói.
Tâm tình Tư Cảnh Lâm cũng không tệ lắm nghe xong hắn nói, thấy hắn không việc khác, trực tiếp nắm tay Nguyễn Miên Man về phòng bếp.
"Là người quen của anh?" Nguyễn Miên Man đi đến phòng bếp sau hỏi anh.
Tư Cảnh Lâm nói: "Gặp qua một lần mà thôi, không thân."
Nghe vậy, vốn đang muốn nói là người quen của anh thì có thể