Editor: Thienyetkomanhme
Nguyễn Miên Man đang nêm nếm thêm gia vị, nghe được lời cô nói, tiện tay múc một chén canh đưa qua: "Chị giúp em nếm thử xem."
Trong chén sứ men xanh, canh cá màu trắng được rải chút hành thái cùng cẩu kỷ, không chỉ mùi thơm bay bốn phía, nhìn cũng rất đẹp.
Chu Linh vội nhận tới, nhẹ nhàng thổi hai cái, liền gấp không chờ nổi nếm một ngụm.Canh vừa múc xong có chút nóng, cho và miệng, môi lưỡi đều quanh quẩn một hương vị thơm ngát, chờ nuốt xuống, dạ dày nóng hầm hập rất thoải mái, mà trong cổ họng lại lưu dư vị, như thúc giục người ta uống thêm một ngụm nữa.
Thẳng đến khi uống được mấy ngụm, Chu Linh mới ngẩng đầu lên: "Uống ngon thật, loại canh cá này vừa nhìn liền biết có nhiều dinh dưỡng."
"Sẵn tiện chị hiện tại múc một chén cho bà Vương đi, tiện đường cũng đưa cho ông một chén."
"Cảm ơn cô chủ." Chu Linh nói lời cảm ơn nhưng lại không đáp ứng, "Bất quá đưa cho ông Ngô là được, chờ buổi tối có thừa chị lại mang một chút trở về."
Lời tuy nói như vậy, nhưng nghĩ cũng biết, trong tiệm sinh ý tốt như vậy, khẳng định sẽ không có thừa.
Nguyễn Miên Man đối vơi người quen từ trước đến nay rất hào phóng, không để ý tới lời nói của chị Chu, trực tiếp múc hai chén canh ra để chị cầm đi.
Chờ Chu Linh đi rồi, Nguyễn Miên Man bỗng nhiên nhớ tới lúc trước ông Ngô từng nói qua, Tư Cảnh Lâm thích uống canh cá, khó có khi lại chủ động nhắn WeChat cho anh.
【 vừa mới ninh xong canh cá chép đậu hủ, anh muốn nếm thử không? [ hình ảnh ] 】
Phòng họp tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.
Hôm nay có hội nghị tương đối quan trọng, ngồi ờ ngay bàn đầu chính là Tư Cảnh Lâm, phía dưới là gần trăm quản lý các bộ phận tại tổng công ty, cùng các giám đốc chi nhánh.Ngồi ở đây tùy tiệm vớ một người đi ra ngoài, ở thương giới cũng là có chút tiếng nói, ở địa bàn của mình thì khí thế càng mạnh, nhưng mà hiện tại một đám đều cụp mi rũ mắt, sợ Tư tổng giận chó đánh mèo đến trên đầu mình.
Trong phòng họp, áp suất thấp duy trì vài phút, một âm thanh đột nhiên phá vỡ loại yên tĩnh quỷ dị này.Dư quang nhìn thấy Tư tổng cầm lấy di động, có người không nghe được tiếng chuông báo di động còn trưởng anh tức tới mức muốn ném di động, chờ thấy anh mở khóa màn hình ra xem, mới thở ra một hơi, đồng thời ở trong lòng quở trách sự cố liên lụy bọn họ.
Tư Cảnh Lâm click mở WeChat, nhìn đến bức ảnh cô gửi qua, khó được ở trong lòng phun tào.Ai nhìn đến hình này, còn có thể cự tuyệt chứ? Đặc biệt là đã nếm qua tay nghề của cô.
【 cảm ơn Đông Đông, anh sẽ cho người qua lấy. 】
Trả lời xong, anh vẫy tay ý bảo trợ lý Tôn tới gần, hạ giọng phân phó vài câu.
"Tiếp tục."
Chờ trợ lý Tôn rời đi, Tư Cảnh Lâm đảo mắt nhìn đám người ngồi đây, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn.Ở đây người mới vừa rồi mơ hồ nghe được một chút, tò mò anh cho trợ lý Tôn đi lấy cái gì, nghe được thanh âm hơi trầm xuống của anh, lập tức thu liễm lòng hiếu kỳ.
Bên kia, Nguyễn Miên Man nhận được tin nhắn của anh, nghĩ nghĩ lấy ra hộp giữ ấm lần trước đi siêu thị mua được.
Đưa qua mỗi phần canh cá cũng không tốt, Nguyễn Miên Man liền làm thêm cơm chiên dứa, hương xuân chiên trứng, lại rang chút đậu phộng, xếp vào hộp giữ ấm xong liền bắt đầu buôn bán.
Hôm nay đối với thực khách của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mà nói, thật sự là một ngày hạnh phúc, giữa trưa mới ăn đến hương xuân chiên trứng cùng canh tam tiên, bữa tối liền phát hiện, chủ tiệm thế nhưng lại ra món canh mới!
Canh cá chép đậu hủ, đã ngon lại có dinh dưỡng, người thích uống cũng không ít.
Đặc biệt là tiệm cơm chiên Hạnh Phúc còn có một đám khách hàng nhỏ tuổi, phụ huynh thấy canh này, nghĩ có thể bồi bổ cho đứa nhỏ, vì thế càng thêm vui vẻ.
Thậm chí có người nhịn không được, trực tiếp ở khu bình luận khen khởi chủ tiệm, cầu mong chủ tiệm tiếp tục bảo trì tinh thần ra càng nhiều món ngon.
Cửa hàng mới vừa mở ra, đơn đặt hàng tựa như bông tuyết bay tới, mỗi đơn đều đặt hương xuân chiên trứng.
Này cũng bình thường, rốt cuộc ăn qua đều biết ngon như thế nào, lúc trước không đặt thì nhìn đến bình luận, cũng nhịn không được muốn nếm thử.
Lúc Nguyễn Miên Man nhận được đơn đặt hàng bắt đầu bận rộn, trợ lý Tôn đã đi vào hẻm Hồ Lô.Lúc trước hắn còn không rõ ông chủ nhà mình vì sao đột nhiên bắt đầu ăn cơm hộp, lúc được phân phó qua đây, mới hiểu được, nguyên lai ông chủ quen biết chủ cửa tiệm kia.
Trợ lý Tôn đã làm việc bên cạnh Tư Cảnh Lâm một thời gian tương đối dài, biết anh có một vị trưởng bối ở nơi này, nghĩ đến đây, cũng không cảm thấy kỳ quái.
Đi vào trong cửa hàng phía trước, trợ lý Tôn trong lòng cảm thấy, có thể làm ra những món ăn ngon như vậy khẳng định là một vị đầu bếp lớn tuổi, nói không chừng ở giới đầu bếp tiếng tăm lừng lẫy, chán ghét thế giới bên ngoài, ẩn cư tại đây trong hẻm nhỏ làm làm cơm hộp.
Chờ đi vào trong tiệm nhìn thấy Chu Linh, hắn vẫn là suy nghĩ như vậy, thẳng đến ở cửa phòng bếp nhìn đến Nguyễn Miên Man, thật sự là lại kinh ngạc ngây người lại bị kinh diễm.
Đều nói đàn ông đẹp trai nhất là lúc chuyên tâm làm việc, trên thực tế phụ nữ chuyên tâm, cũng rất có mị lực.
Nguyễn Miên Man luôn cho rằng mình đã mất đi tình yêu đối nấu ăn, hiện tại còn nấu ăn bất quá là vì kiếm tiền, mà khi cô đứng trước bệ bếp, cái loại hào quan lóa mắt này, không ai sẽ cảm thấy cô không thích nấu ăn.
Nguyễn Miên Man đem bếp tắt đi, nhờ Chu Linh đem phần cơm chiên trong chảo cùng một phần hương xuân chiên trứng cho vào trong hộp, xách theo hộp giữ ấm đi về phía trợ lý Tôn.
Trợ lý Tôn mới vừa rồi đã tự giới thiệu qua, cũng thuyết minh ý đồ đến, lúc này Nguyễn Miên Man trực tiếp đem hộp giữ ấm đưa qua: "Phiền toái anh."
"Cô khách khí, đây là Tư tổng nhờ tôi mang cho cô." trợ lý Tôn tiếp nhận hộp giữ ấm, đem túi lớn túi bé trong tay đưa cho cô.
Nguyễn Miên Man nhìn qua, thấy là đồ ăn vặt đủ loại kiểu dáng, nghĩ đến trong ngăn tủ còn chưa có ăn xong, lắc đầu nói: "Thay tôi cảm ơn anh Cảnh Lâm, bất quá không cần, lúc trước anh ấy đưa tôi còn chưa có ăn xong đâu."
Nghe được xưng hô của cô đối với ông chủ nhà mình, tôn trợ lý Tôn tò mò bọn họ quan hệ, đồng thời xem như minh bạch vì cái gì ông chủ muốn mình mua chút đồ ăn vặt cùng một ít đồ vật mà những cô gái trẻ thích đưa lại đây.
"Không riêng gì đồ ăn vặt, còn có một ít đồ trang điểm." trợ lý Tôn nói xong, không cho cô cự hội cự tuyệt, trực tiếp đem túi trên tay đặt ở mặt bàn bên cạnh, "Tôi đi trước."
Lúc này trong tiệm là lúc bận nhất, thấy hắn buông đồ vật liền đi, Nguyễn Miên Man cũng không rảnh lại đuổi theo, nghĩ chờ buổi tối cùng Tư Cảnh Lâm nói một tiếng làm anh lần tới đừng lại đưa thêm, lại tiếp tục bận rộn. . truyện ngôn tình
Trợ lý Tôn vội vàng đi ra tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nơi hẻm nhỏ, đột nhiên nhớ tới, hắn lúc tới rõ ràng chuẩn bị gọi cho chính mình một phần làm bữa tối, tốt nhất là nhờ quan