Editor: Thienyetkomanhme
Bất quá Nguyễn Miên Man cũng không chú ý nhiều như vậy, dọn cái bàn ra ngồi xuống, một bên ăn trái cây một bên xem di động.
Khu bình luận, khách hàng khen ngợi chủ tiệm hôm nay tặng mèo con, có vị khách hàng thuận miệng đề ra câu hỏi khi nào co ra món mới.Nguyễn Miên Man vừa lúc muốn dùng khổ qua nhồi thịt thay cho gạo nếp rót tràng heo, vì thế trực tiếp trả lời——
【 Chủ tiệm phản hồi: Ngày mai chuẩn bị cho ra món mới khổ qua nhồi thịt, hy vọng mọi người sẽ thích. 】
Cô trả lời không bao lâu, liền có khách hàng ở dưới phản hồi.【H**q: Khổ qua nhồi thịt? Tôi không thích ăn khổ qua, chủ tiệm ra món mới cũng như không! 】
【a**n: Tôi cũng không thích ăn khổ qua, khi còn nhỏ người trong nhà ép tôi ăn, thực sự có bóng ma tâm lý. 】
【k**l: Tôi cảm thấy người ăn khổ qua rất ít, chủ tiệm hay là đừng cho món này vào thực đơn. 】
【o**6: Nếu nhất định phải đổi, xem đổi thành mướp hương được không? Dù sao khổ qua tôi khẳng định là không ăn. 】......
【 mộng **k: Tôi liền lẳng lặng nhìn mấy người, lần trước gạo nếp rót tràng heo ra mấy người cũng nói như vậy, kết quả thì sao? 】
【 võ **w: Ha ha ha ha, chẳng lẽ kịch bản vả mặt lại muốn diễn một lần nữa? 】
【a**n: Đâu có giống nhau? Lúc trước gạo nếp rót tràng heo chỉ là vấn đề về cảm quan cá nhân về nguyên liệu, trên thực tế hương vị rất tốt. Chính là khổ qua thì khác, đắng như vậy, ai thích ăn chứ? 】
【3**6: Các ngươi những người này, thật là không thể chịu khổ nhọc, không giống tôi rất thích ăn khổ qua. 】
【H**q: Chịu khổ nhọc là dùng như vậy sao? Muốn nói thế, vậy tôi xem như anh là số một! 】......
【 thanh **l: Trời càng ngày càng nóng, ăn chút khổ qua cũng tốt, thanh nhiệt giải độc, mọi người cũng không cần tranh cãi, dù sao chủ tiệm khẳng định sẽ giới hạn số lượng, thích ăn liền mua, không thích ăn liền không mua là được. 】
【 là ** sơn: Đúng vậy, ăn chút khổ qua đối với thân thể khá tốt, hơn nữa tay nghề chủ tiệm vẫn rất đáng tin, khẳng định ăn ngon. 】
【4**b: Tôi lúc trước xem Dâu Tây phòng phát sóng trực tiếp ăn khổ qua nhồi thịt, rất xinh đẹp, phía trên còn có cẩu kỷ thoạt nhìn cũng rất bổ, nghe nói hương vị cũng rất ngon, đã sớm chờ chủ tiệm cho lên thực đơn! 】
【 thiên **3: Nói như vậy, thật ra tôi rất chờ mong. 】
Nguyễn Miên Man nhìn đến phía sau, thấy khách hàng không hề phản đối cho khổ qua nhồi thịt vào thực đơn, liền rời khỏi khu bình luận.Gần nhất tiền lời của cửa hàng trên cơ bản là cố định, bởi vậy cô cũng lười bỏ ra xem.
Rời khỏi app bánh trôi cơm hộp, cô trực tiếp mở ra app Tấn Giang đọc tiểu thuyết, tìm được tiểu thuyết đnag xem dở, tiếp tục đọc.
Cũng thật trùng hợp, cô đọc hết hai chương, chương sau trong cốt truyện, nữ chính thế nhưng cũng đi tham gia họp lớp, tuy rằng ở đây là họp lớp đại học.Hiện tại đã không lưu hành tiểu thuyết ngược thân ngược tâm, cho nên trong truyệ nữ chính trong buổi họp lớp tự nhiên có các loại sự tình vả mặt, làm những bạn học cũ khoe khoang, nhằm vào nữ chính toàn bộ bị vả mặt, vẻ mặt như bảng pha màu xanh lại hồng, đỏ lại tím, tím lại đen.
Đọc đoạn cốt truyện này tự nhiên là sảng khoái, nhưng Nguyễn Miên Man đọc lại nhịn không được nhăn mi lại.Cô sở dĩ nhíu mày, cảm thấy vì sao trong tiểu thuyết, không cần biết là ai đều đi tìm nữ chính gây phiền toái, sau đó lại bị tự vả mặt, chỉ cảm thấy cái gọi là họp lớp tựa hồ là nơi dễ phát sinh mâu thuẫn, không khỏi có điểm lo lắng.Bất quá ngẫm lại, nguyên chủ lúc trước ở trường học, tuy rằng không có bạn bè thân thiết, nhưng cũng không xảy ra mâu thuẫn với ai, lại hơi chút buông tâm.
Buổi trưa ngày hôm sau, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc quả nhiên mở bán khổ qua nhồi thịt, số lượng không nhiều lắm, cũng chỉ 30 phần, mỗi phần sáu miếng, giá bán 26 đồng.
Xem hình ảnh xinh đẹp mê người trên thực đơn, trừ những người không thích ăn khổ qua cảm thấy quá đắt, những khách hàng khác cũng không cảm thấy như vậy.
Rốt cuộc, món này làm cũng không dễ như vậy. băm nhân, trộn nhận, xử lý khổ qua, đem nhân nhồi vào khổ qua... Chỉ nghĩ đại khái cũng thấy cũng không ít bước làm, hơn nữa, dùng mắt thường xem, nhân thịt trong miếng khổ qua kia cũng không nhỏ, thật sự cũng đáng tiền.
Giữa trưa trong tiệm mới vừa mở cửa không lâu, 30 phần khổ qua nhồi thịt toàn bộ bị đoạt sạch, làm mấy khách hàng còn đang phân vân đều ngây ngốc luôn.
Công ty Trung Thiên.Người trong công ty buổi trưa cùng nhanh đặt, thật đúng là đặt được một phần khổ qua nhồi thịt.
Bọn họ có sáu người, khổ qua nhồi thật một phần cũng là sáu miếng, đùng là vừa đủ chia.Ăn cơm mà không tích cực chứng tỏ là tư tưởng có vấn đề, tự nhận tư tưởng không thành vấn đề, nhóm người này mỗi ngày ăn cơm đều đặc biệt tích cực, cho nên trừ bỏ khổ qua nhồi thịt, cơm chiên cũng là mỗi người một phần.
Bất quá lúc này, so với cơm chiên, bọn họ càng chú ý khổ qua nhồi thịt hơn.Cái nắp mới vừa một một cái, một mùi thơm thoải mái thanh tân xông vào mũi, làm cho bọn họ không tự giác hít hít cái mũi.
"Thật thơm, không nghĩ tới dùng khổ qua làm đồ ăn cũng có thể mê người như vậy."
"Đúng vậy, hồng với xanh, nhìn không cũng thấy đẹp."
Mấy mấy người đàn ông một bên nói, một bên lấy ra di động chụp mấy tấm ảnh, sau đó bắt đầu chia.Ông chủ vốn dĩ định chọn một miếng lớn nhất, kết quả phát hiện, dùng mắt thường nhìn, thế nhưng đều như nhau không sai biệt lắm.
"Ông chủ sợ là bị ám ảnh cưỡng chế đi?" Hắn nói thầm một câu, chỉ có thể tùy tay gắp lên một miếng.
Món hấp cho người ta cảm giác đầu tiên chính là thoải mái thanh tân, mềm mại, nhưng mà chờ cắn xuống một ngụm, hắn mới phát hiện, cũng không phải như thế.Khổ qua bên ngoài thế nhưng còn có chút giòn, thẳng đến khi cắn vào bên trong, mới là mang theo hương thịt mềm mại.
Cảm giác nhân thịt bên trong đều nhừ như nước, hắn cắn xong nhịn không được nhẹ hút một ngụm, thật đúng là nếm được chút nước.Một miếng khổ qua nhồi thịt nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, mặc dù bọn họ cố gắng ăn chậm, cũng chỉ mất vài phút là ăn xong.Ăn xong, đem chiếc đũa cũng liếm một lần, mấy người đều là vẻ mặt chưa đã thèm.Một lát sau, bọn họ mới nhịn không được nói: "Khổ qua nhồi thịt này ăn ngon thật, hàm tiên giòn nộn, vị đắng rất nhạt, cơ hồ có thể bỏ qua."
"Đúng vậy, trước nay không phát hiện, nguyên lai khổ qua cũng có thể ngon như vậy."
"Nhân bên trong mới là mỹ vị, hình như có thịt cá."
"Tôi cũng nếm thấy, xác thật có cá."
"Chính là quá ít, cảm giác một hộp cũng không đủ cho một mình tôi ăn."
"Ai nói không phải đâu."
Càng nói càng còn muốn ăn, bọn họ chỉ có thể cầm lấy cơm chiên mở ra.Cũng may cơm chiên nhà này mặc kệ ăn nhiều ăn ít đều trước sau như một ngon miệng, tốt xấu có thể làm cho bọn họ đỡ thèm.
Cửa hàng trang phục nọ.Giờ cơm, trong tiệm tạm thời không có khách, hai nhân viên trong cửa hàng vây quanh quầy tính tiền, nói với nhân viên duy nhất đang ngồi: "Viện Viện, ai gặp thì có phần, chúng ta mỗi người hai miếng."
Viện Viện xị mặt, không vui nói: "Không được, tổng cộng mới có sáu miếng, nhiều nhất cho hai
cậu mỗi người nếm một miếng."
"Một miếng rưỡi được không, chúng ta hai người ba miếng, cậu một người ăn ba miếng." Đồng nghiệp tóc ngắn nói.
"Chỉ một miếng!" Viện Viện kiên trì không khoan nhượng.
"Được được, một miếng thì một miếng, cậu đúng là, không biết thay chúng tớ đặt một phần."
Viện Viện đẩy tay cô đồng nghiệp đang niết mình: "Trong tiệm tổng cộng có 30 phần, tớ có thể cướp được một phần liền không tệ rồi."Quyết định xong, ba người bắt đầu chia sẻ.
Viện Viện vừa rồi ngửi được mùi hương liền thèm chết đi được, lúc này nhanh chóng gắp lên một miếng cắn một miếng to.Nhân bên trong rất đặc biệt, thịt tinh tế tươi mới, ăn ngon đến mức cô thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi.Ba ngụm ăn xong một miếng, cô lại gắp lên một miếng, lần này ăn hơi chút chậm lại một chút.Ăn ngon thật!
Cô ăn đến đôi mắt đều nheo lại tới, dư quang bỗng nhiên phát hiện đồng nghiệp thế nhưng dùng chiếc đũa đem nhân thịt lấy ra ăn, nhịn không được nói: "Khổ qua ăn rất ngon, hơn nữa ăn cùng nhân thịt mới càng ngon, cậu làm như vậy cũng quá lãng phí đi!"
Nhân viên tóc ngắn nghe vậy, cũng nhìn về phía đồng nghiệp kia: "Không phải chứ, chẳng lẽ cậu chỉ định ăn nhân bên trong? Vài đồng một miếng đấy, xác thật có điểm lãng phí."
"Chính là tớ sợ đắng." Đã đem nhân lấy ra một nửa vị đồng nghiệp kia ngượng ngùng nói.
Viện Viện lập tức nói: "Cái này không đắng, thật sự, cậu thử cắn một ngụm, ăn rất ngon!"
Bị hai cô nhìn chằm chằm, vị đồng nghiệp kia chỉ có thể thử cắn một miếng nhỏ.Đắng vẫn là có chút đắng, nhưng rất nhạt có thể xem nhẹ, về sau liền nếm đến bị giòn nộn của khổ qua.Hai mắt cô sáng ngời, phát hiện khổ qua thật sự có điểm ăn ngon.
"Chúng tớ không lừa cậu chứ." Viện Viện thấy cô bắt đầu liền ăn hết cả miếng khổ qua, cười nói.
Khổ qua nhồi thịt của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc được khách hàng nhất trí khen ngợi, rất nhiều người đều nói trước nay chưa ăn đến khổ qua ngon như thế, cũng hy vọng cô có thể tăng số lượng lên một ít.
Mà những người không thích ăn khổ qua hoặc là không cướp được khổ qua nhồi thịt, nhìn đến bình luận khen ngợi về khổ qua nhồi thịt, đều có chút thèm, rất muốn nếm thử "Thanh đạm ngon miệng", "Hơi đắng tiên hương", "Hàm tiên giòn nộn" khổ qua nhồi thịt là hương vị gì.Ngày hôm qua đã hẹn đưa cô đi mua quần áo, chưa tới hai giờ chiều Tư Cảnh đã tới đây, vì thế, giữa trưa hôm nay Nguyễn Miên Man thậm chí đóng cửa sớm nửa tiếng, tự nhiên không rảnh đi chú ý khu bình luận.
Trong lúc Tư Cảnh Lâm chờ đợi, cũng không phải ngồi không, biết được anh đã ăn cơm xong, Nguyễn Miên Man để Chu Linh bưng một đĩa khổ qua nhồi thịt cho anh ăn chơi.
Chờ anh ăn xong, Nguyễn Miên Man cũng dọn dẹp xong có thể ra cửa.Trước lúc đi, cô còn hỏi chị Chu Linh muốn đi cùng hay không, Chu Linh thật ra có ý định đi mua quần áo cho con gái, bất quá đi cùng Tư Cảnh Lâm, chị cảm thấy không được tự nhiên, nên vẫn cự tuyệt, làm xong vệ sinh trong tiệm liền rời đi trước.Chị đi rồi, Nguyễn Miên Man cùng Tư Cảnh Lâm nói một tiếng, lên lầu đi thay quần áo.
Tư Cảnh Lâm vốn ngồi ở trong tiệm chờ cô, bỗng nhiên nghe được tiếng mèo kêu có chút bén nhọn từ bên ngoài truyền vào, nghĩ đến trong tiệm chỉ có Quả Quýt Nhỏ, không khỏi đứng dậy đi ra cửa.
Phía trước gốc cây hoa đào trước cửa, một con mèo cam và một con mèo đen đang đánh nhau.Thấy con mèo màu cam đè nặng mèo đen mà đánh, tựa hồ không có gì nguy hại, Tư Cảnh Lâm liền không đi qua, chỉ lẳng lặng đứng ở cửa nhìn.
"Anh Cảnh Lâm, anh đang xem cái gì vậy?" Nguyễn Miên Man thay xong quần áo xuống dưới, nhìn anh đứng ở cửa, thuận miệng hỏi.
"Mèo nhà em đang đánh nhau." Tư Cảnh Lâm quay đầu lại, liền thấy cô thay đổi một bộ váy trắng dài, tóc một nửa thả, một nửa búi lỏng ở sau đầu, thoạt nhìn so với buộc tóc đuôi ngựa lúc trước có thêm vài phần ôn nhu tú mỹ.Chiều dài váy cơ hồ dài đến mắt cá chân, tay áo dài tám phần cánh tay, đối lập với những cô gái váy ngắn trên đường mùa này, mặc như vậy tựa hồ có chút nóng.
Bất quá, chính mình còn đang mặc tây trang, Tư Cảnh Lâm tự nhiên sẽ không cảm thấy cô mặc như vậy có vấn đề gì.
Nguyễn Miên Man nghe vậy, chạy chậm đi tới bên người anh, chờ nhìn đến cảnh tượng bên ngoài, bình tĩnh lại đồng thời lại có chút bất đắc dĩ: "Quả Quýt Nhỏ ——"
Nghe được thanh âm củ cô, mèo cam theo bản năng quay đầu lại, kết quả con mèo đen bị nó đè ở dưới thân định nhân cơ hội phản đánh trở về, nó lập tức một lần nữa quay đầu lại, nâng lên móng vuốt lại là một hồi loạn đánh.
"Nó vừa đến trong tiệm, có một lần ngậm cá viên ở cửa ăn, không cẩn thận rớt trên mặt đất, bị mèo đen này ăn mất, không nghĩ qua lâu như vậy, nó còn nhớ thù." Thấy kêu nó không trở lại, Nguyễn Miên Man nhịn không được giải thích với người bên cạnh.
Tư Cảnh Lâm nghĩ đến tính tình con mèo kia: "Nó lúc đó không đánh lại luôn à?"
"Nó khi đó còn nhỏ, đại khái chỉ bằng một nửa con mèo đen." Nguyễn Miên Man duỗi tay khoa tay múa chân một chút, nhịn không được nhìn về phía con mèo cam hiện tại đã lớn hơn con mèo đen một vòng.
Không so sánh còn không cảm thấy gì, có sự đối lập như vậy, đột nhiên phát hiện nó lớn lên đúng là nhanh.
Cô bỗng nhiên cười rộ lên: "Trách không được trên mạng nói mèo con báo thù, ba tháng không muộn, lúc này còn chưa tới hai tháng, nó đã có thể thế báo thù."
Tư Cảnh Lâm nghe vậy, đối lập với lần đầu tiên thấy nó nhìn bộ dáng hiện tại, đáy mắt cũng toát ra vài phần ý cười.Cách đó không xa, thẳng đến khi con mèo đen bị nó đè phía dưới không hề phản kháng nữa, Quả Quýt Nhỏ mới mang theo vài phần nũng nịu mà "meo" một tiếng, ngay sau đó xoay người chạy về bên người Nguyễn Miên Man.