Rắc! Rắc! Có lẽ là uy lực của Bảo tháp Linh Lung quá lớn, còn chưa hạ xuống mà khí thế mạnh mẽ đã làm chiến đài nứt ra, vết nứt nhanh chóng lan tới rìa chiến đài.
Ầm!
Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Bảo tháp Linh Lung giáng xuống.
! Keng!
Sau đó là âm thanh kim loại va chạm vào nhau, Bảo tháp Linh Lung đè xuống thanh Thiên Khuyết.
Phụt!
Diệp Thành phun ra một ngụm máu tươi, loáng thoáng nghe thấy được tiếng xương gãy ở hai cánh tay, khí huyết trong cơ thể sục sôi nhưng lại bị áp chế, áp lực toàn thân cực lớn giống như Bảo tháp Linh Lung kia là một ngọn núi, đè lên khiến hai chân hắn khuỵ xuống, run rẩy, cuối cùng nửa quỳ dưới đất.
“Ôi, không ngờ hắn lại đỡ được”, từng tiếng hô kinh ngạc vang lên từ mọi phía.
“Tiểu tử này thật quái dị! Không ngờ với tu vi này mà lại đỡ được Bảo tháp Linh Lung của Hoa Vân”.
“Không ngờ hắn lại đỡ được binh khí bản mệnh của sư huynh Hoa Vân, hắn…”, đệ tử của Chính Dương Tông tên nào cũng há hốc mồm, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.
Rầm!
Đột nhiên Bảo tháp Linh