Sáng sớm, khi trời vừa hửng sáng, Đan Thành đã nhộn nhịp người, tất cả đều đổ xô về phía hội trường diễn ra đại hội đấu đan.
Khi Diệp Thành tới đây thì nơi này đã là cả biển người rồi.
Hắn vừa xuất hiện đã kéo theo sự chú ý của không ít người, tiếng xì xào bàn tán vang lên: “Đã điều tra rõ ràng rồi, tên này chính là người của nhà Hạo Thiên thế gia”.
“Hạo Thiên Trần Dạ?”
“Đã là người của Hạo Thiên thế gia, tên đầy đủ đương nhiên là Hạo Thiên Trần Dạ”.
“Có điều theo như ta biết thì Hạo Thiên thế gia không có luyện đan sư mà, vả lại gia chủ Hạo Thiên Huyền Chấn cũng không có nhi tử, chỉ có ba nữ nhi”.
“Ngươi thật là thiển cận”, có người vuốt râu thở dài: “Nam nhân mà, tam thê tứ thiếp là chuyện thường tỉnh, theo ta thấy thì Hạo Thiên Trần Dạ có lẽ là con riêng của Hạo Thiên Huyền Chấn, chỉ là từ khi còn nhỏ đã được người ta bí mật nuôi dưỡng, mãi tới gần đây mới được cho về gia tộc”.
“Ừm, tám phần là như vậy”.
“Không biết Hạo Thiên Huyền Chấn nghe được tin này thì liệu có bị phu nhân của mình bóp chết không nữa”, nghe tiếng bàn tán tứ phương, Gia Cát Vũ ở vị trí ngồi