Nhìn Ngọc Linh Đan bốn vân lấp lánh, Huyền Nữ mỉm cười như cảm thấy mãn nguyện với đan dược mà mình luyện ra.
Thế rồi cô liếc nhìn sang Huyết Đồng, mặc dù biết Huyền Nữ đang nhìn mình nhưng Huyết Đồng vẫn cười u ám: “Ba đạo linh hồn sao? Nói vậy thì ta chỉ cần nhiều hơn ngươi một đạo là đã thắng rồi.
Đan Thần, ta đã đánh giá cao đồ đệ của ngươi rồi, xem ra ta căn bản không cần dùng hết sức”.
Nói rồi, hắn ta vỗ vào lư luyện đan.
Ngay sau đó, một viên đan dược màu đỏ huyết bay ra khỏi lư kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.
Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, đan dược được Huyết Đồng luyện ra lơ lửng trong không trung.
Đó là viên đan dược màu đỏ như máu, trông y như đôi mắt đỏ ngầu của Huyế Đồng, nó còn mang mùi máu tanh phảng phất trong không khí, có điều viên đan dược này lại tinh tuý dị thường.
“Tôi huyết đan bốn vân”, có tiền bối luyện đan sư ngạc nhiên.
“Là tôi huyết đan bốn vân, phương pháp luyện chế viên đan dược này không phải đã thất truyền từ lâu rồi sao? Đây là đan dược tôi luyện huyết mạch đấy”.
“Huyết Đồng quả nhiên không hề đơn giản”.
“Xem viên đan dược mà hắn luyện ra có thể phát ra được