Năng lượng linh hồn bị thú vào đan điền của Lâm Thiên, hồn hỏa trong đan điền cháy hừng hực đốt sạch các cảm xúc mặt trái trong năng lượng linh hồn, chỉ chừa lại ít tinh hoa để lớn mạnh linh hồn của Lâm Thiên.
Vì chỉ là một phần tám năng lượng linh hồn Bát Kỳ thực lực giảm sụt nhiều nên tốc độ luyện hóa rất mau, khoảng hai mươi giây đã luyện hóa xong. Năng lượng linh hồn tinh thuần rót vào thức hải, hồn cầu thứ bốn xuất hiện. Tuy hồn cầu thứ bốn chỉ to cỡ nắm tay, thua xa ba cái khác đường kính nửa thước. Lâm Thiên mừng rỡ, ánh mắt nhìn Bát Kỳ như một món ăn ngon, hấp thu linh hồn kiểu như gã thì hắn hoàn toàn không bị gánh nặng tâm lý.
Một cái đầu rắn bị hủy, đặc biệt năng lượng linh hồn bị Lâm Thiên cướp đi một phần khiến Bát Kỳ tức điên. Tiếc rằng hồn hỏa còn quấy phá trong người Bát Kỳ, liên tục công kích Lâm Thiên mấy chiêu nhưng không thu được hiệu quả. Bát Kỳ lại bị kéo vào đau đớn linh hồn bị hồn hỏa đốt cháy, không rảnh công kích Lâm Thiên nữa. Thấy cảnh này Lâm Thiên mừng rỡ, tác dụng của hồn hỏa lớn hơn hắn tưởng rất nhiều. Lâm Thiên huơ Thôn Chính xông vào Bát Kỳ, một chiêu chém xuống là một cái đầu rắn bị hủy, năng lượng linh hồn bị hút đi.
Mắt Bát Kỳ lộ tia tuyệt vọng, gã thật tình không ngờ hôm nay mình gục ngã trong tay tiểu tử như Lâm Thiên. Mấy cái đầu rắn lần lượt bị hủy, lại bị hồn hỏa đốt cháy, linh hồn Bát Kỳ đã không tỉnh táo. Bát Kỳ có muốn tự bạo cũng bị Nhiếp Hồn Nhãn ảnh hưởng mà không thành công.
Hấp thu năng lượng linh hồn Bát Kỳ khiến uy lực Nhiếp Hồn Nhãn biến mạnh, sức đề kháng của gã thì yếu đi. Bát Kỳ gầm mấy tiếng thê lương cuối cùng rồi bị Lâm Thiên một hơi thú hết vài đoàn năng lượng linh hồn sót lại. Hút năng lượng linh hồn Bát Kỳ vào đan điền xong Lâm Thiên xuất chiêu nhanh như tia chớp phá hủy mấy cái đầu rắn lành lặn còn lại. Lâm Thiên làm như vậy để Vân Lam tiên nữ đứng gần đó quan sát cho rằng Bát Kỳ chết vì bị chém hết đầu chứ không phải chết do linh hồn bị Lâm Thiên cướp đi.
Trong mắt tu chân giả bình thường thì chuyện cướp linh hồn của người khác chỉ phe tà phái mới làm được, Lâm Thiên không hy vọng bị người cho rằng mình thuộc tà phái.
Tám cái đầu của Bát Kỳ đều bị hủy, thân thể to lớn khoanh tròn đỉnh núi không hề nhúc nhích. Bát Kỳ sống hơn ngàn năm cuối cùng chết trên ngọn núi nhỏ vô danh.
Vân Lam cung chủ đứng gần đó đã ngây người. Từ lúc Lâm Thiên và Bát Kỳ bắt đầu đánh nhau, đến cuối cùng Bát Kỳ chết, chiến đấu kết thúc chỉ trong vòng mười phút. Trong mười phút Lâm Thiên giết Bát Kỳ nổi tiếng như cồn, thực lực như thế tuyệt đối không phải Huyền Nữ cung hiện tại ngăn cản nổi. Nghĩ đến đây Vân Lam cung chủ bay hướng Lâm Thiên, càng tới gần thân hình dài trăm thước của Bát Kỳ đem đến áp lực càng lớn.
Vân Lam cung chủ nói:
– Chúc mừng Lâm thiếu hiệp, giết Bát Kỳ, từ nay chắc chắn sẽ nổi tiếng thiên hạ.
Ánh mắt Vân Lam tiên nữ kính sợ nhìn Lâm Thiên, không dám xem nhẹ hắn chỉ vì tuổi nhỏ nữa.
Lâm Thiên thản nhiên nói:
– Vân Lam cung chủ, ta không để ý hư danh đó. Đưa thứ ta muốn đây, và chọn ra ba người, ta sẽ hỗ trợ tăng thực lực sau đó rời đi.
Vân Lam cung chủ vươn tay ra, trong lòng bàn tay cầm một khối ngọc giản:
– Lâm thiếu hiệp giúp Huyền Nữ cung ta báo thù lớn, Huyền Nữ cung sao có thể mơ xa xin thêm điều khác? Bên trong ghi chép Huyền Nữ quyết, Lâm thiếu hiệp có ngọc giản trống không?
Dùng ngọc giản trống có thể sao chép tư liệu ngọc giản trong tay Vân Lam cung chủ. Lâm Thiên không có ngọc giản trống nhưng hắn có Tinh Giới, có nhiều giới lực, kêu Tiểu Linh tạo ra một ngọc giản trống bằng giới lực không khó gì.
Giọng Tiểu Linh vang lên:
– Chủ nhân, đã chế xong một khối ngọc giản trống, tiêu phí hai mươi duy giới lực!
Lâm Thiên lòng máy động, một khối ngọc giản trống xuất hiện trong tay hắn, hình dạng giống với ngọc giản trong tay Vân Lam cung chủ. Có thể thiết lập cấm chế trên ngọc giản, Vân Lam cung chủ đưa qua khối ngọc giản đã tạm thời tiêu trừ cấm chế. Lâm Thiên nhận lấy ngọc giản, tay trái cầm ngọc giản có công pháp, tay phải cầm ngọc giản trống. Lâm Thiên nhắm mắt lại, tinh thần lực chui vào ngọc giản có công pháp, nhanh chóng sao chép tư liệu trong đó vào ngọc giản trống. Cách sao chép này là Tiểu Linh dạy cho, với trình độ tiểu Bạch của Lâm Thiên không thể nào tự dưng biết cách sao chép vào ngọc giản.
Tinh thần lực của Lâm Thiên không yếu, quá trình phục chế chỉ mất khoảng năm phút. Năm phút qua đi, Lâm Thiên mở mắt ra nhẹ gật đầu với Vân Lam tiên nữ, trả lại khối ngọc giản.
– Vân Lam cung chủ, Lâm Thiên nói chuyện giữ lời, xin hãy mau chóng chọn người thăng cấp đi.
Công pháp vào tay, lòng Lâm Thiên nhẹ nhàng hẳn ra. Cho đến nay Lâm Thiên vì chuyện Chu Dao mà như vác bao đồ nặng, tuy hỗ trợ tăng thực lực ba người làm hao phí nhiều giới lực nhưng hắn đang vui, không ngại chút giới lực đó. Không có giới lực thì có thể kiếm lại, nếu Chu Dao xảy ra chuyện gì thì Lâm Thiên biết đi đâu khóc?
Vân Lam tiên nữ hỏi:
– Lâm thiếu hiệp thật sự có thể thăng cấp?
Vân Lam tiên nữ tưởng tượng trong môn phái của mình có ba cao thủ Kim Đan kỳ là lòng kích động, nhưng hơi không tin Lâm Thiên có thể làm được điều đó. Lâm Thiên biểu hiện ra tu vi cao sâu nhưng ít nghe có ai hỗ trợ tăng tu vi cho người khác. Nếu không đã chẳng có nhiều người kẹt ở cửa đại viên mãn thiên giai, Kim Đan kỳ đại viên mãn.
Giúp người khác tăng cao thực lực thì hơi nghịch thiên, nên Lâm Thiên nói chỉ hỗ trợ cho ba người. Không phải Lâm Thiên nhỏ nhen, giúp quá nhiều người sẽ bị Huyền Nữ cung nghi ngờ hắn là yêu quái.
Thấy Vân Lam cung chủ nghi ngờ, Lâm Thiên nhíu mày nói:
– Vân Lam cung chủ cho rằng Lâm Thiên sẽ rảnh tới mức ở đây lừa gạt Vân Lam cung chủ sao?
Vân Lam cung chủ hỏi:
– Đương nhiên không phải. Lâm thiếu hiệp, ta có thể hỏi thêm một câu không? Tăng tiến nhanh như vậy có ảnh hưởng gì lớn cho tu luyện sau này không?
Phải hỏi rõ vấn đề này, nếu thăng cấp một lần rồi sau này không chút tiến bộ thì cũng bằng không.
Lâm Thiên cũng hiểu điều đó, hắn lắc đầu nói:
– Thăng cấp rồi bỏ ra chút thời gian thích ứng là được.
Hai người trở về bình đài cửa hang, các đệ tử Huyền Nữ cung đa số dùng ánh mắt kính sợ nhìn Lâm Thiên.
Nam Cung Uyển Nhi kinh ngạc hỏi:
– Lâm Thiên, sao ngươi trở nên lợi hại dữ vậy?
Làm đệ tử Huyền Nữ cung, khi Nam Cung Uyển Nhi vào phái phải nhớ kỹ kẻ thù hàng đầu của phái mình, nên không xa lạ gì Bát Kỳ. Nam Cung Uyển Nhi không ngờ Lâm Thiên bây giờ có thể giết Bát Kỳ.
Vân Lam cung chủ trầm giọng nói:
– Uyển nhi, bí mật tu luyện của người ta tốt nhất đừng hỏi.
Nam Cung Uyển Nhi thè lưỡi trốn sau lưng Mộ Dung Tuyết. Vân Lam cung chủ lắc đầu,
nàng đã hiểu tính Nam Cung Uyển Nhi nghịch ngợm.
Vân Lam cung chủ mở miệng nói:
– Các vị, Lâm thiếu hiệp giết chết Bát Kỳ, cứu chúng ta trong khó khăn, báo thù máu hai trăm năm qua cho Huyền Nữ cung. Từ hôm nay trở đi, Lâm thiếu hiệp là ân nhân của Huyền Nữ cung chúng ta. Bát Kỳ đã chết thì bắt đầu từ bây giờ Huyền Nữ cung không bế phái tự phong nữa, các đệ tử sau khi đưa ra xin có thể vào hồng trần rèn luyện!
Tiếng hoan hô rộ lên. Huyền Nữ cung có nhiều đệ tử trẻ như Nam Cung Uyển Nhi, bọn họ hướng về hồng trần nhiều hơn, năm tháng tươi đẹp ai muốn qua đi trong hang núi?
Sau đó Vân Lam cung chủ chọn ra ba người cùng nàng vào mật thất. Lâm Thiên mất nửa tiếng đưa ba người từ đại viên mãn thiên giai lên tới Kim Đan sơ kỳ, từ nay Huyền Nữ cung có bốn cao thủ Kim Đan kỳ, thực lực như thế trên Trái Đất đã là không tệ.
Lâm Thiên ra khỏi Huyền Nữ cung, hắn không biết nên đi đâu. Chuyện Nhật Bản tạm thời không cần Lâm Thiên lo, Bát Kỳ đã chết thì hắn cũng không cần lại đến Châu Âu, đại học Hải Thiên thì không tiện đi, ở đó không có Tả Vân Phi, Tiêu Bạch, Ngụy Phong, đi cũng chẳng ý nghĩa gì.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Thôi tới thủ đô vậy, lần trước tuy có đi Ngộ Pháp sư bá ngồi nhưng toàn nằm bệnh viện, không ngắm phong cảnh thủ đô gì. A, thuận tiện đi thăm Long lão.
Nhưng trước khi đi Lâm Thiên còn một chuyện cần làm là giao công pháp mới có được cho Chu Dao tu luyện.
Lòng máy động, Lâm Thiên từ trong góc vắng vẻ đi vào không gian Tinh Giới.
Trong không gian Tinh Giới. Dương Thi, Dương Tuyết, Chu Dao đang cười đùa.
Ba nữ nhân kêu lên, chạy lại:
– Lâm đại ca!
– Thiên!
Lâm Thiên lần lượt ôm ba nữ nhân, mỉm cười hỏi:
– Thi nhi, Tuyết nhi, hai người tu luyện sao rồi?
Dương Thi ngại ngùng nói:
– Mới có chút cảm giác, chưa tu luyện ra một ngôi sao nào.
Dương Tuyết xấu hổ gật đầu. Tinh Nguyệt thần công chia ra hai bộ thượng và hạ. Thượng bộ tu tinh, hạ bộ tu nguyệt, tổng cộng chín tinh chín nguyệt, tu đến đầy chín tinh thì thực lực tới Đại La Kim Tiên, tu đầy chín nguyệt là thành tựu tu vi thần hoàng, cực kỳ giỏi.
Lâm Thiên cười nói:
– Công pháp tu thần không dễ tu, hai người vừa bắt đầu tu tập, có chút cảm giác là đã rất giỏi, tiếp tục cố gắng. Dao nhi, ta cũng chuẩn bị một phần công pháp cho nàng đây. Dao nhi có Thiên Âm Thần mạch nên tạm thời không thể tu tập, nhưng Dao nhi phải quen thuộc công pháp này mới được. Để Tiểu Linh giúp Dao nhi mô phỏng tu luyện, khi nào Thiên Âm Thần mạch bùng nổ là lúc cần công pháp này cứu mạng, Dao nhi tuyệt đối đừng lơ là.
Chu Dao ngoan ngoãn gật đầu, nghe Lâm Thiên nói mô phỏng tu luyện thì mắt sáng rực. Thiên Âm Thần mạch hại Chu Dao chưa bao giờ tu luyện, nàng không biết cảm giác tu luyện ra sao, rất muốn thể nghiệm một phen.
Lâm Thiên nói mô phỏng tu luyện tức là khiến Tiểu Linh dùng giới lực xây dựng một Chu Dao ảo. Chu Dao này không có Thiên Âm Thần mạch, để linh hồn Chu Dao vào trong nhân vật ảo đó tu luyện. Làm như vậy vừa cho Chu Dao học Huyền Nữ quyết vừa để khi Thiên Âm Thần mạch bộc phát thì hồn hỏa phối hợp Chu Dao vận hành Huyền Nữ quyết giúp nàng bình an vượt qua.
Lâm Thiên lòng máy động, ngọc giản đã thu vào không gian Tinh Giới lập tức nằm trong tay hắn.
Lâm Thiên nói:
– Dao nhi, nàng phải chăm chỉ tu luyện Huyền Nữ quyết, nhớ kỹ. Thi nhi, Tuyết nhi cũng đừng thả lỏng tu luyện, không thì dù hai người có thể đi thế giới khác ta cũng không yên tâm cho vào.
Ba nữ nhân gật đầu.
Dương Tuyết bảo đảm:
– Lâm đại ca yên tâm, ta và tỷ tỷ tu luyện trong hoàn cảnh nguyên khí thiên địa đậm đặc do Tiểu Linh xây dựng, tốc độ không kém.
Lâm Thiên gật đầu, ngước lên kêu gọi, Tiểu Linh ra ngay.
Lâm Thiên nói:
– Tiểu Linh hãy trông chừng ba người tu luyện, nếu có chuyện gì sẽ tìm ngươi hỏi!
Tiểu Linh cười toe:
– Chủ nhân yên tâm, tu vi yếu như bọn họ muốn ra chuyện gì cũng khó.
Lâm Thiên rời khỏi không gian Tinh Giới, ngự kiếm bay nhanh hướng Bắc Kinh.
Hai tiếng sau, Lâm Thiên đã đến Bắc Kinh, trời tối sầm. Nương bóng đêm Lâm Thiên bay vào trong thành phố.
Lâm Thiên đang định tìm khách sạn ngủ thì bên tai vang giọng Long Lăng Thiên:
– Lâm lão đệ, tới Bắc Kinh mà không liên lạc với lão ca sao?
Long Lăng Thiên đang ở Bắc Kinh, thực lực như lão dù không phát hiện ngay khi Lâm Thiên vừa vào thành Bắc Kinh nhưng hắn tới gần chút thì không thoát khỏi cảm giác của lão được.
Long Lăng Thiên vừa dứt lời, không gian trước mặt Lâm Thiên rung nhẹ, Long Lăng Thiên đã xuất hiện trước mắt hắn. Bốn phía có nhiều người, thấy Long Lăng Thiên đột nhiên xuất hiện thì ánh mắt lộ tia hâm mộ, kính sợ nhưng không nhiều người ngạc nhiên. Mọi người đã biết về dị năng, đã chấp nhận hiện thực xã hội bây giờ thay đổi.
Lâm Thiên cười nói:
– Long lão ca, giờ đã tối, ta không tiện quấy nhiễu Long lão ca, vốn định ngày mai sẽ đi bái phỏng.
Long Lăng Thiên cảm thán rằng:
– Rồi rồi, tiểu tử nhà ngươi cùng đi ra uống mấy ly đi. Nói thật thì đã lâu không sảng khoái uống rượu với người.
Lâm Thiên gật đầu nói:
– Được, nhưng chúng ta đừng đi quán lớn, đi quán nhậu vỉa hè không?
Long Lăng Thiên cười to bảo:
– Ha ha ha! Được, quán nhậu cũng được, uống bia trong chỗ như vậy càng sảng khoái. Đi, tới đây rồi ta là chủ nhà, ta biết rõ nhất trong Bắc Kinh chỗ nào ăn ngon.
Long Lăng Thiên ở Bắc Kinh hơn trăm năm, không mấy người hiểu thành Bắc Kinh nhiều hơn lão.