Dịch: lamsonquaikhach
Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
Lâm Thiên lấy hai khẩu súng lục ra từ khu vũ khí, sau đó lại lấy mấy thùng đạn, gọi Dương Thi và Dương Tuyết tới khu huấn luyện, đưa cho mỗi người một khẩu súng lục, nói: “Mấy ngày sau đây, các ngươi học tập sử dụng vài loai súng ống, súng lục, súng tự động, tiểu liên, mấy thứ này đều phải học, không chỉ phải học được, còn phải có một độ chính xác nhất định, thây ma chỉ có đánh trúng đầu mới chết, mà nếu kĩ thuật bắn không đủ, sẽ không bắn trúng được đầu thây ma đang chạy!”
Dương Thi và Dương Tuyết đều gật gật đầu, trước giờ các cô đều chưa từng đụng tới súng ống, nhưng cũng biết, thế giới trở thành như vầy, chỉ có nắm giữ thực lực, mới có thể dễ sống sót hơn, mà học sử dụng được súng ống, tự nhiên là một phương pháp rất tốt để nâng cao thực lực nhanh chóng. “Sau này ta còn có thể giúp các ngươi nâng cao thực lực một lần nữa, nhưng không thể quá nhiều, cho nên, các ngươi phải học sử dụng súng!” Lâm Thiên nói “Hôm nay chúng ta luyện tập súng lục trước, bây giờ ta dạy các ngươi lắp đạn như thế nào!” Lâm Thiên cầm một băng đạn rỗng trong tay, lắp vào từng viên đạn. “Nhìn rõ rồi chứ, bình thường phải nạp đạn đầy đủ, tới lúc sử dụng chỉ cần thay đạn là được, kẻ địch không thể chờ các ngươi lắp từng viên đạn!” Lâm Thiên lắp băng đạn vào.
“Ha ha, lần đầu ta bắn súng còn chưa mở khóa bảo hiểm, các ngươi đừng mắc lỗi đó của ta!” Lâm Thiên nói, mở khóa bảo hiểm “Với sức mạnh của các ngươi hiện nay, có thể bắn súng một tay được rồi, chẳng qua lúc bắt đầu vẫn nên cầm súng bằng hai tay đi, như vậy có thể bắn chính xác hơn một chút!”
“Đoàng!” Lâm Thiên nói xong bóp cò súng, đạn bắn ra khỏi nòng súng, xuyên thẳng qua hồng tâm một cái bia ở ngoài hai mươi mét. Lâm Thiên hài lòng gật gật đầu, lúc trước hao số lượng lớn đạn dược luyện súng cũng có chút hiệu quả, nếu bắn trật bia, vậy mất mặt quá rồi! “Loại súng lục này, tầm bắn hữu hiệu là 50 mét, không cần các ngươi trong năm mươi mét bắn trúng tâm bia, nhưng khoảng cách 20 mét vẫn hi vọng các ngươi làm được, thật ra điều này hoàn toàn không khó, các ngươi nhìn ta bắn cực kém bây giờ cũng bắn trúng rồi!”
“Đoàng, đoàng, đoàng!…”
“Đoàng, đoàng…”
Dương Thi và Dương Tuyết lắp đạn, mở khóa bảo hiểm, nâng súng ngắm chuẩn vào bia cách 20 mét nổ súng, phát đầu tiên hai người đều bắn không trúng, điều này nằm trong dự liệu của Lâm Thiên, lần đầu bắn súng không giỏi đoán sức giật, khả năng bắn hụt rất lớn. Phát thứ hai Dương Thi bắn trúng vòng 3, Dương Tuyết bắn trúng vòng 2. Phát thứ ba Dương Thi bắn trúng vòng 5, Dương Tuyết vòng 4. Phát thứ bốn Dương Thi vòng 8, Dương Tuyết vòng 6. Phát thứ năm Dương Thi bắn trúng hồng tâm, Dương Tuyết bắn trúng vòng 9. Phát thứ sáu Dương Thi bắn trúng hồng tâm, Dương Tuyết cũng trúng hồng tâm. Phát thứ bảy đều trúng hồng tâm, phát thứ tám cũng thế…
Lâm Thiên há to miệng, chênh lệch này cũng quá lớn rồi, nghĩ tới ban đầu bắn ra mấy ngàn viên đạn, mới có thể bách phát bách trúng trong vòng hai ba chục mét, nhưng hai chị em Dương Thi và Dương Tuyết, không ngờ chưa tới mười phát đã bắn trúng hồng tâm rồi! “Ha ha, cười chết ta rồi, Lâm Thiên, bây giờ cảm nhận được sự chênh lệch giữa thiên tài và phế tài (1) chưa!” Tiểu Linh điên cuồng cười trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên hung hăng mắng một câu trong đầu: “Câm miệng!” “Ta không có miệng!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên: “…”
“Hai người các ngươi trước đây có tập bắn súng?” Lâm Thiên thấy bọn họ bắn hết băng đạn, lên tiếng hỏi. Dương Thi và Dương Tuyết đều lắc lắc đầu “Nếu quả thật chưa luyện tập, vậy các ngươi là thiên tài thật rồi!” Lâm Thiên ca ngợi. “Lâm đại ca ngươi không phải cũng bắn trúng hồng tâm như vậy sao!” Dương Thi nói.
“Nhưng các ngươi bắn năm sáu phát đã trúng hồng tâm, còn ta, à, các ngươi khẳng định đoán không được lúc đầu ta bắn bao nhiêu viên đạn mới đạt tới trình độ này đâu!” Lâm Thiên nói “Hai mươi viên?” Dương Tuyết đoán. Lâm Thiên lắc lắc đầu.
“Năm mươi viên?” Lắc đầu.
“Một trăm viên?” Lại lắc đầu.
“Năm trăm viên?” Vẫn lắc đầu.
Dương Thi nói: “Lâm đại ca nói đi, bọn em đoán không được.” “Ta học bắn súng cũng chẳng qua mười mấy ngày, đạn bắn ra sợ không ít hơn năm sáu ngàn viên rồi, chẳng qua ta không bắn trong phòng thế này, mà bắn thây ma, đạn súng lục bắn không dưới ngàn viên, mới làm được thành tích trong hai ba chục mét mỗi súng không trật khỏi đầu thây ma! Không phải các ngươi lấy làm lạ vì sao ta không sợ thây ma chút nào sao? Sau khi các ngươi tiêu diệt một hai ngàn thây ma rồi, các ngươi cũng sẽ không còn sợ chúng chút nào nữa, kì thật bọn chúng rất dễ đối phó, một viên đạn là đủ rồi!” Lâm Thiên nói. “Một hai ngàn thây ma!” Dương Thi Dương Tuyết đều hít một hơi khí lạnh, nhiều thây ma như vậy cùng lên, có thể dọa chết vài người
rồi!
“Các ngươi có thiên phú luyện tập bắn súng, nhưng chỉ có thể bắn trúng bia nằm yên cũng không đủ, chẳng qua ở đây dường như không có bia di động, chờ khi chúng ta ra rồi các ngươi trực tiếp tập bắn thây ma đi, bây giờ các ngươi tập súng lục cho quen, bắn thêm vài băng đạn nữa, sau đó ta giới thiệu loại súng khác!” Lâm Thiên nói.
Dương Thi và Dương Tuyết gật gật đầu, hai người lấy băng đạn ra nạp đạn lần nữa rồi bắn. Không thể không nói, bọn họ có thiên phú bắn súng rất tốt, hai băng đạn sau đó, mỗi phát đều trúng hồng tâm!
Ba cây súng tự động được Lâm Thiên vác tới, một tiếng đồng hồ sau, súng tự động được đổi thành tiểu liên, nửa tiếng đồng hồ sau, tiểu liên lại được Dương Thi và Dương Tuyết nắm bắt. “Hai người các ngươi, a, nếu ở đây có không gian, ta có thể mang cả súng máy hạng nặng hạng nhẹ cho các ngươi thử nghiệm, thật sự không có thiên lý mà, nhớ lại lúc đầu ta bắn hết bao nhiêu đạn mới coi là sơ bộ nắm bắt, các ngươi thì tốt, nhẹ nhàng thoải mái hoàn thành chuyện mà khi đó ta phí rất nhiều sức lực mới hoàn thành!” Lâm Thiên cười nói, trong lòng hắn tương đối thoải mái, khả năng bắn của chị em Dương Thi Dương Tuyết tốt, vậy khả năng tự bảo vệ càng đầy đủ hơn một chút!
“Lâm đại ca, đây là ngươi dạy giỏi!” Dương Thi nói “Cái này ta vẫn tự biết thân phận, không dám nhận công lao. Được rồi, các ngươi đã nắm giữ kĩ thuật bắn súng, vậy tiếp theo các ngươi hãy thích ứng với sức mạnh đột nhiên tăng lên đi!” Lâm Thiên nói, đi tới khu lưu trữ vũ khí loay hoay với mấy khẩu súng.
“Tiểu Linh, ngươi nói trên chiếc Hummer lắp thêm một khẩu súng máy hạng nặng có được không?” Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh trong đầu. Tiểu Linh nói: “Cái này, lắp thêm súng máy hạng nhẹ thì được, súng máy hạng nặng, lắp lên xe lớn hơn thì được.” Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Bây giờ ta còn có hai chị em Dương Thi, một chiếc Hummer cũng đủ rồi, Tiểu Linh, Hummer có thể thu vào không gian trong Tinh Giới không? Liệu có phải giống như nhận chủ với Tinh Giới, sau này lấy ra lấy vô không phải tốn năng lượng?” Tiểu Linh nói: “Thu vào thì được, quả thật cũng giống như nhận chủ sau này lấy ra lấy vô không tốn năng lượng, chẳng qua, sợ ngươi không có đủ năng lượng lấy cả chiếc Hummer, lấy chiếc xe đó, cần 3000 duy giới lực trở lên!”
“Móa, 3000 duy, có 3000 duy ta còn thu cái đống sắt đó làm gì, trực tiếp nâng cao thực lực không tốt sao!” Lâm Thiên buồn bực nói trong đầu “Chẳng qua súng lục vẫn phải thu mấy khẩu vào, ồ, đúng rồi, Tiểu Linh, ta nhớ tới một vấn đề, ngươi không phải nói bọn Dương Thi Dương Tuyết không thể tiến vào thế giới hiện thực sao? Nhưng ta ở trong hiện thực đã từng dùng Sao Bạc, Sao Bạc là ta lấy từ trong thế giới Mạt Thế kia mà!”
“Vật thể có sinh mạng và không có sinh mạng vẫn khác nhau, vật không có sinh mạng, ngươi có thể mang vào hiện thực, sẽ không có vấn đề gì, nhưng vật có sinh mạng không thể tiến vào, đây là lão chủ nhân nói, nguyên lý ta không rõ lắm, tới chừng ngươi có thể thử một chút, bắt con gián hay con chuột cũng được.” Tiểu Linh nói. “Vật có sinh mạng và không có sinh mạng đã khác nhau, vậy ta có thể sử dụng Sao Bạc trong thế giới này không?” Lâm Thiên hỏi. “Có thể, chẳng qua phải tiêu hao giới lực, giới lực tiêu hao bằng một nửa với thu vật phẩm vào tinh giới!” “Đồ bóc lột!” Lâm Thiên lầm bầm “Ta nhớ lúc đó thu hai khẩu Sao Bạc vào Tinh Giới tổng cộng tốn 4 duy giới lực, đúng rồi, còn kèm cả bốn băng đạn và hai nắm đạn, thiết lập liên hệ những thứ đó với thế giới này đi!”
“Được rồi, tổng cộng cần 2 duy giới lực, ngài còn được 210 duy!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên vừa động ý niệm, hai khẩu súng lục Sao Bạc liền xuất hiện trong tay, lại động ý niệm, Sao Bạc lại biến mất, hài lòng gật gật đầu, tuy hao phí không ít, chẳng qua như vậy tiện hơn nhiều!