“Có chuyện gì vậy? Sao lại như thế? Chuyện lớn như vậy sao.
không bảo tôi?”
Giản Nghệ Hân đứng bật dậy, bữa sáng cũng không buồn ăn nữa, vội muốn lên tầng thay quần áo rồi lập tức xuất phát, cô biết viêm dạ dày cấp tính sẽ khiến toàn thân yếu đuối vô lực, nếu không có người ở bên chăm sóc chắc chản sẽ rất vất vả.
“Là cậu chủ không cho nói, cậu chủ thấy mợ đang ngủ say, không cho đánh thức mợ..?
Di Liễu ấm ức nói.
Lời của dì Liễu khiến Giản Nghệ Hân cảm thấy chua xót, cô không ngờ hóa ra Lâm Thế Kiệt lại là một người tinh tế đến vậy.
Anh đã bị bệnh rồi mà vẫn còn lo cho cô.
Cô gói đồ lại: “Anh ấy ở bệnh viện nào, giờ tôi sẽ qua đó xem sao”
Trên đường đi, Giản Nghệ Hân cứ nghĩ về Lâm Thế Kiệt, muốn gọi điện hỏi thăm anh, nhưng lại nghĩ đến đó rồi nói, lúc này lại nhận được điện thoại của Mộ Long: “Giản Nghệ Hân, có chuyện gì vậy?”
“Hả? Hôm qua sao? Tôi có việc đột xuất không kịp nói với anh.." Giản Nghệ Hân giải thích.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Toàn Cầu Xâm Nhập
2.
Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3.
Tài Khoản Yêu Đương Não Tàn Của Ông Xã Tổng Tài
4.
Người Lạ Từng Thương
=====================================
Cô không khỏi nghĩ đến bức tranh vẫn chưa hoàn thành ở phòng làm việc, ai ngờ ý của Mộ Long lại không phải chuyện này: “Ý tôi là, cô...!mấy bài báo lại viết lung tung, cô không sao chứ?”
Báo? Báo gì?
Giản Nghệ Hân không hiểu ra làm sao, Mộ Long như cũng đoán được có lẽ Giản Nghệ Hân vẫn chưa biết được tin: “Thôi thôi, coi như tôi chưa nói gì.
Hôm nay khi nào thì cô đến công ty?”
“À...!hôm nay tôi có thể xin nghỉ không?”
Bây giờ trong lòng Giản Nghệ Hân chỉ nghĩ về Lâm Thế
ệt, hai hàng lông mày cũng nhíu chặt lại.
Phía bên kia, Mộ Long im lặng một lúc, như cũng cảm thấy hôm nay Giản Nghệ Hân mà xuất hiện cũng không quá tốt, bèn nói: “Ừm, vậy