Ít phút sau, tôi tiến vào Nhà ga Đại học Dongguk một lần nữa và ăn chuột đất. Việc này là để chữa trị cho làn da đã bị nhiễm độc do làn sương ngoài kia. Sẽ cần chút thời gian nhưng sự nhiễm độc có thể được chữa trị bằng cách ăn thịt những loài sống dưới lòng đất.
[…Này! Ngươi điên à? Ngươi vừa làm gì thế?] Tôi ăn trong khi nghe Bihyung liên tục mắng mỏ.
‘Im đi’.
[Không, đây không phải vấn đề mà ngươi có thể bỏ qua đâu. Ngươi vừa phá hủy thần tượng của 1 chòm sao đấy! Ngươi muốn thấy kênh của ta sụp đổ à? Một khi ‘Giáo trưởng hói của Công lý’ lên tiếng…]
Thần tượng của một chòm sao. Mỗi thế giới đều có những chòm sao của riêng nó, và Nam Hàn cũng thế. Dù sao thì, Bihyung nói đó là ‘Giáo trưởng hói của Công lý’. Đó là một người rất tuyệt vời ở Nam Hàn, nhưng…
Thực ra, tôi không phải loại người sẽ nói thế.
[Một chòm sao mặc thảm rơm tức giận vì hành động xấu xa của bạn]
[Chòm sao ‘Tù nhân của Vòng Kim Cô’ đang cười lớn]
Có sự khác biệt giữa đẳng cấp của những thần tượng, nhưng chúng đều có sức mạnh của chòm sao được phong ấn bên trong. Nếu tôi phá bỏ phong ấn của thần tượng đúng cách, tôi có thể nhận được một lượng sức mạnh nhất định, như là một vật phẩm hoặc kỹ năng đã được chòm sao đó sử dụng khi còn sống. Tuy nhiên, ‘phá bỏ phong ấn’ rất tốn thời gian và tôi cũng không chắc rằng có nhận được kỹ năng mình mong muốn hay không.
Tôi nhìn vào Con đường Sinh tồn trên chiếc điện thoại thông minh của mình.
「 “Nhưng nếu nó được phong ấn trong bức tượng đồng của Samyeongdang , anh lấy kỹ năng đó bằng cách nào?”
“Có một câu nói đó là nếu bạn gặp phật, hãy giết phật”.
“Cái gì? Đừng nói là…”
“Haha, tôi chỉ định thử nó thôi… nhưng điều đó lại đúng. Những bức tượng không chỉ để thờ cúng thôi đâu”.
“Hey! Tên ngốc này, cẩn thận mồm miệng chứ. Anh có thể bị nguyền rủa bởi các chòm sao đấy”. 」
Tại cổng vào cuối cùng của Chungmuro, “kỹ năng” của Samyeongdang là thứ cần thiết và cách chắc chắn nhất để lấy nó là đập tượng. Tất nhiên, tôi có thể mua được thứ tương tự từ Túi Dokkaebi nhưng… tiết kiệm được càng nhiều xu càng tốt.
“Vậy anh đã giải quyết xong ‘Bí mật của đàn ông’ rồi chứ?”
Tôi nhanh chóng tắt màn hình điện thoại. Những người bạn đồng hành của tôi, bao gồm cả Jung Heewon, đã quay lại.
“Rồi. Và tôi có thứ này cho mọi người đây”.
Tôi lấy ra những thứ nhận được từ bức tượng Samyeongdang. May mắn là bức tượng cho ra cả vật phẩm lẫn kỹ năng.
[Chuỗi hạt của Samyeongdang]
[Thảm rơn của Samyeongdang]
Thảm và chuỗi hạt cũ. Đôi mắt của mọi người chứa đầy câu hỏi. Tôi biết họ đang nghĩ gì. Tuy nhiên, tôi cũng biết rằng: Trong thế giới này, ‘cũ’ thường là ‘tốt’.
“Chúng có vẻ là đồ tốt vì là những vật phẩm kỷ niệm của một con người tuyệt vời”.
“Con người tuyệt vời?”
“Mọi người có biết Samyeongdang không?”
[Một chòm sao mặc thảm rơm đã dừng lại vì hành động của bạn]
Jung Heewon hỏi với một biểu cảm trống rỗng, “…Ðó là ai…?”
[Một chòm sao mặc chiếc thảm rơn muốn xuất hiện trước nhân vật Jung Heewon]
“Ah! Tôi biết!” May mắn thay, có người biết. Không cần phải nói, đó là Yoo Sangah. “Tôi đã thấy nó trước đây khi đang học lịch sử Hàn Quốc. Có phải ông ấy là một nhà sư từ Thời Joseon không?”
“Đúng thế”.
“Khi quân đội Hàn Quốc đang phải vật lộn để chống lại sự xâm lược của Nhật Bản… ông ấy đã chiến đấu trong trận Nowongpyeong và Wukwandong”.
Như mong đợi từ Yoo Sangah. Tôi cũng học lịch sử Hàn Quốc nhưng lại không biết những điều này.
[Một chòm sao mặc thảm rơm bị xúc động bởi nhân vật ‘Yoo Sangah’]
Tôi gật đầu và nói, “Đúng thế. Dù sao thì, thứ này có chứa sức mạnh của ông ấy”.
“…Thật sao?”
“Wow, là thật này!”
Jung Heewon và Lee Hyunsung ngạc nhiên khi kiểm tra thông tin vật phẩm.
“Tuy nhiên, sao Dokja-ssi biết được điều này?”
“Chỉ là, tôi chắp tay trước bức tượng Samyeongdang và… nó từ trời rơi xuống”.
“Huh? Không thể nào…”
Tôi nghĩ nó thật nực cười nhưng người ta có lí do để nói những điều nực cười như thế. Tôi làm một biểu cảm trang trọng giả tạo khi nhìn tổ đội của mình, “Tôi nghĩ… chúng được gửi đến bởi Samyeongdang cho Nam Hàn.
“Ah…”
Từ “ah” của họ có nhiều nghĩa. Tôi mặc kệ họ và tiếp tục nói. Không giống như tôi đang nói cho họ nghe.
“Có lẽ ông ấy đã để lại những thứ thuộc về mình để cứu đất nước, giống như khi Nhật Bản xâm lược Nam Hàn ngày xưa vậy. Dù sao thì, lúc này Nam Hàn đang trong tình trạng hỗn loạn.
[Một chòm sao mặc thảm rơm đã di chuyển vì những lời của bạn]
Trong thế giới hỗn loạn này, những kẻ lừa đảo luôn nhận được sức mạnh.
“Trong thế giới kì quái này, những việc thế này cũng không có gì là lạ. Có lẽ Samyeongdang là một trong số các ‘chòm sao’. Phải chứ?”
Thật ngạc nhiên, Yoo Sangah là người đầu tiên xác nhận. Có lẽ cô ấy không muốn chúng tôi bị xấu hổ. Điều hài hước là một khi Yoo Sangah đồng ý, Lee Hyunsung cũng bị thuyết phục.
“Đồng ý. Samyeongdang…”
Lee Hyunsung lớn lên trong tinh thần yêu nước suốt một thời gian dài và có vẻ anh ấy đang nhớ lại khởi đầu của việc tham gia vào quân đội. Lee Gilyoung cũng có vẻ đã bị thuyết phục. Chỉ còn Jung Heewon đang nhìn chằm chằm vào tôi như thể tôi đang đùa.
[Một chòm sao mặc thảm rơm thích những từ ngữ thổ lộ tâm tình của bạn]
[Chòm sao ‘Giáo trưởng hói của Công lý’ đã tha thứ cho những tội lỗi của bạn]
Bihyung nhìn lên trời với biểu cảm ‘Thế có ổn không’ trước khi trở nên chết lặng. Sức mạnh của một chòm sao có liên quan trực tiếp đến danh tiếng của họ. Vì thế, các chòm sao yêu thích việc câu chuyện của họ được lan truyền theo cách này. Ở đâu ra một chòm sao không thích được ca ngợi cơ chứ.
“Tôi sẽ đưa chuỗi hạt của Samyeongdang cho Yoo Sangah vì cô biết rõ về ông ấy”.
“Thật sao? Tôi có thể nhận nó sao?”
“Tôi nghĩ rằng Samyeongdang sẽ rất vui nếu cô dùng nó đấy”.
Thực tế, sức mạnh của chuỗi hạt đó không cao lắm dựa vào các nhà bảo trợ sử dụng. Nó không phải là một thánh tích tinh tú của nhà bảo trợ nên có lẽ Samyeongdang không phải là một người được công nhận trên toàn thế giới. Nó vẫn là một vật phẩm hạng B, vì thế nó sở hữu một khả năng thứ hai giúp gia tăng sức mạnh ma thuật và gia tăng tốc độ hồi ma năng.
Jung Heewon nhìn Yoo Sangah như thể ghen tị với cô ấy và nói, “Yoo Sangah biết nhiều thứ thật. Tôi không biết những điều đó vì tôi học không được tốt cho lắm…”
“Ah… đó… đó”.
“Tôi chỉ đùa thôi, đùa thôi. Đừng làm biểu hiện như thế chứ”.
Tôi nói với Jung Heewon đang giận dỗi, “Tôi cũng có đồ cho Jung Heewon đây”.
“Cho tôi sao? Đó có phải tấm thảm rơm không?”
“Đúng thế”.
“Ổn thôi. Không quan trọng rằng tình huống cấp bách thế nào, tôi không muốn mặc thứ gì đó như thế đâu”.
“…Thử nó đi. Cô sẽ không hối hận đâu”.
Jung Heewon do dự một lát trước khi ném mình vào tấm thảm rơm. Cô cố gắng làm cho nó trông thật thời trang nhưng trông cô chẳng khác gì một người ăn xin.
[Một chòm sao thích tình đồng chí đã lên án hành động của bạn]
[Một chòm sao đề cao tình bạn thích hành động của bạn]
Sẽ là chuyện khác nếu thánh tích tinh tú “Gậy tre và dép rơm của Samyeongdang” xuất hiện, nhưng hai món vật phẩm kia không cần thiết vào lúc này. Jung Heewon nhìn ảnh phản chiếu của cô ấy trên cánh cửa nhà ga và làm một biểu cảm phức tạp.
“Thật khó giải thích nhưng… tôi đột nhiên cảm thấy có thể khai thác sức mạnh công lý”.
Thảm rơm của Samyeongdang có khả năng nâng cao công lí và sức mạnh ý chí của người mặc. Tôi không cần nhưng nó lại là một món vật phẩm tốt cho Jung Heewon.
“Anh nói đó là Samyeongdang? Tôi cảm thấy rất tiếc vì vài lí do. Tôi nên học hành chăm chỉ hơn”.
[Chòm sao ‘Giáo trưởng hói của Công lý’ cảm thấy vui vì tình huống này]
[100 xu đã được tài trợ]
Tôi nói đùa, “Hãy chắp tay lại và cầu nguyện thôi”.
***
Đó chỉ là một trò đùa nhưng Jung Heewon thật sự đi cầu nguyện.
Jung Heewon đã bị nhiễm độc do làn sương và nói trong khi đang ăn chuột đất, “Dù sao thì, ai đã phá nó thế? Đó chắc chắn không phải là Dokja-ssi?”
“…”
“… Dokja-ssi?”
“Hãy sẵn sàng đi. Chúng ta sẽ đến Chungmuro sớm thôi”.
Tôi nhìn vào cái đường hầm tối tăm. Đã được 20 phút kể từ khi Gilyoung sử dụng Liên kết Đa loài, cho phép chúng tôi di chuyển một cách an toàn hơn. Mặc dù từ Đại học Dongguk chỉ cách Chungmuro 1km theo đường thẳng, giờ là lúc thứ ‘đó’ xuất hiện.
[Một kịch bản phụ đã xuất hiện]
Đúng thật, ngay khi vừa nghĩ luôn.
“Tất cả lùi lại!”
+
[Kịch bản phụ – Nhà tù Ma]
Loại: Phụ
Độ khó: D~F
Điều kiện hoàn thành: Thoát khỏi nhà tù ma trong thời gian giới hạn.
Giới hạn thời gian: 1 giờ
Phần thưởng: 300 xu
Hình phạt: ???
+
[Kịch bản phụ – Nhà tù Ma đã được bắt đầu]
Có lẽ Yoo Jonghyuk đã phải chịu chút ít tổn thương trong kịch bản này. Đây là một trong những cái bẫy đau đớn nhất cho một người trùng sinh. Yoo Sangah hỏi, “Nhà tù Ma? Là gì vậy?”
Cô ấy không thể biết được nếu không hỏi.
“Nó đang tới đấy. Tất cả, hãy giữ tình thần tỉnh táo”.
Trước khi những từ của tôi kết thúc, một làn sương mù lao đến chỗ tôi. Nó chiếm đóng đường hầm và chặn mất tầm nhìn của tôi. Đến cả những đồng đội ở ngay cạnh bên cũng chẳng thể thấy được. Khi tôi nhìn quanh, tôi chỉ thấy một khung cảnh méo mó, giống như là tôi đang phê ma túy vậy.
“Uwah… Tôi cảm thấy tệ quá!” Jung Heewon hét lên. Có lẽ
những gì cô ấy đang thấy khác với tôi.
「Dokja.」
Đó là giọng nói tôi không hề muốn nghe. Giọng nói đã bị lãng quên đó được nghe thấy trong một không gian như đang phê thuốc. Nếu tôi đã thế này, những người đồng đội của tôi chắc hẳn còn tệ hơn.
“…Có gì đó rất lạ. Dokja-ssi, anh có ở đó không?”
“Dokja-ssi! Dokja-ssi!”
Trong tầm nhìn méo mó, giọng của những người đồng đội dần nhỏ lại.
[Nhà tù Ma]
Một không gian dẫn đến sự điên loạn bằng cách chạm vào nỗi đau của một người.
「 Dokja, ngươi không thấy gì hết. Hiểu chứ? 」
Quang cảnh biến mất và khuôn mặt của một con người xuất hiện. Tôi cười cay đắng khi nhìn vào không khí. Tôi đã từng muốn từ chối sự thật này.
[Kỹ năng độc quyền ‘Bức tường Thứ tư’ đã được kích hoạt!]
[Dựa theo hiệu ứng kỹ năng, miễn nhiễm với Nhà tù Ma]
Khi tâm trí tôi được thư giãn, cảm giác không thoải mái giảm dần đi.
[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ ngưỡng mộ tinh thần của bạn]
[100 xu đã được tài trợ]
[Các chòm sao hiếu kì cảm thấy rất tiếc khi không thể nhìn trộm ký ức của bạn]
Khi sức mạnh của Nhà tù Ma yếu dần, một linh cảm không lành xảy đến.
“Tất cả mọi người, bình tĩnh lại và hít thở sâu vào”.
Những ai bị Nhà tù Ma bẫy thì sẽ mất đi lí trí và giải phóng sự điên loạn của họ ra xung quanh. Vì thế, thứ đáng sợ nhất trong Nhà tù Ma là những người bạn đồng hành quanh bạn. Yoo Jonghyuk có thói quen hành động đơn lẻ có lẽ là do lo sợ nhà tù này.
“L-Lính Lee Hyunsung. Anh có nghe sai không thế?”
“Con sai rồi! Con sai rồi, mẹ ơi!”
“T-Tên chó khốn nạn này!”
…Đã quá trễ. Tôi nghe thấy tiếng la hét của mọi người được lấp đầy bởi sự điên loạn. Tuy nhiên, không phải là tất cả.
“… Dokja-ssi?” Vào khoảnh khắc này, tôi phát hiện ra sự hiện diện của Yoo Sangah. Chuỗi hạt của Samyeongdang trên cổ tay cô ấy đang toả sáng rực rỡ. Thật may mắn là nó đã hoạt động. Tôi tiếp cận Yoo Sangah và nói, “ Canh giữ xung quanh. Từ giờ, tôi sẽ phá hủy không gian này”.
Yoo Sangah gật đầu với một biểu cảm lo lắng.
[Kỹ năng độc quyền ‘Hủy diệt cái ác’ đã được kích hoạt]
‘Hủy diệt cái ác’, đó là phiên bản cao cấp hơn của kỹ năng ‘Đẩy lùi cái ác’, thứ có thể mua được bằng xu. Tôi có được kỹ năng này khi phá bức tượng đồng của Samyeongdang.
[Kỹ năng độc quyền ‘Hủy diệt cái ác’ đã tắt ‘Nhà tù Ma’]
Sự thật là, đây là kỹ năng được sử dụng bởi Samyeongdang. Nếu tôi đã mua ‘Đẩy lùi cái ác’ trước đó, nó sẽ mất cả phút để giải phóng. Khi sương mù tan đi và Nhà tù Ma biến mất, những người đồng hành của tôi lần lượt xuất hiện.
“C-Cách giải quyết của chúng ta! Chúng ta là quân đội của Nam Hàn. Chúng ta trung thành với đất nước và nhân dân!”
“Uh…Uh…Mẹ ơi!”
Tổn thương của họ có thể nhìn thấy được chỉ bằng một cái nhìn. Lee Hyunsung đang cúi lạy trong khi đặt đầu trên mặt đất. Lee Gilyoung đang quỳ trong khi lắc đầu. Yoo Sangah tiến tới đầu tiên, “Lee Hyunsung-ssi? Gilyoung! Tỉnh lại đi!”
Vào lúc đó, một thanh kiếm xuất hiện từ bên cạnh. May mắn thay, nó không nhanh và cũng không khó né.
“…Ta sẽ giết tất cả các ngươi!”
Jung Heewon đang vung thanh kiếm của cô ấy trong không khí như một kẻ điên. Tim tôi nhói lên khi thấy đôi mắt của Jung Heewon đang dần nhỏ hơn. Điều này thật nguy hiểm. Đó là dấu hiệu của ‘Sát quỷ’. Tôi làm choáng Jung Heewon bằng một cú đánh mạnh vào sau gáy cô ấy. May mắn là cô ấy không bị thương. Tôi đã nghĩ rằng chuyện sẽ không như thế này với thảm rơm của Samyeongdang nhưng tinh thần của Jung Heewon mong manh hơn tôi tưởng.
“Yoo Sangah, làm ơn chăm sóc cho Jung Heewon-ssi.
“…Vâng, vâng!”
“Chưa kết thúc đâu”.
[Bạn đã đạt đủ điều kiện để hoàn thành kịch bản!]
[Bạn đã nhận 300 xu]
Quái vật xuất hiện ngay khi tin nhắn hoàn thành xuất hiện. Chúng là một khối chất lỏng, gợi nhớ đến ngoại bào tử. Quái vật hạng 8, bóng ma. Chúng là những bóng ma đã tạo ra Nhà tù Ma. Tôi dùng Bạch Tinh Thuần Năng để gọi ra Thanh kiếm của Niềm tin. May mắn là tự bản thân trận chiến không khó lắm. Ở khu vực đầu tiên, bóng ma rất dễ bị hạ gục khi Nhà tù Ma đã bị hủy. Những bóng ma đáng sợ và kì lạ đã bị tiêu diệt.
[Viên đá của bóng ma]
Tôi nhặt viên đa rơi ra và bỏ vào túi. Nhờ vào Yoo Sangah, những người khác hồi phục một cách nhanh chóng.
“A-Anh ổn chứ?”
Người hồi phục nhanh nhất là Lee Hyunsung. Anh ta đã nghe câu chuyện và cúi đầu, “…Cảm ơn. Tôi đã gần như bị vướng vào một rắc rối lớn. Tôi cũng muốn cảm ơn anh nữa, Dokja-ssi”.
“Đau đầu quá…” Đầu Lee Gilyoung đang bị hành hạ bởi cơn đau đầu. Tôi vuốt ve tóc cậu bé. Lee Gilyoung đang cố tỏ ra là mình ổn nhưng có lẽ người bị tổn thương lớn nhất ở đây là cậu nhóc này đây. Tôi nhìn thấy một ánh sáng yếu ớt ở xa.
Yoo Sangah nói, “Dokja-ssi, tôi nghĩ nó kết thúc rồi”.
Tôi lo lắng trong một thoáng. Jung Heewon đang choáng và rất khó cho những người còn lại để có thể luyện tập sức mạnh của họ. Liệu chúng tôi sẽ ổn khi tiến vào Chungmuro trong lúc này chứ? Nỗi lo lắng của tôi được giải quyết bởi một người khác. Một thanh kiếm lờ mờ hiện ra trong bóng tối, nhưng đó chỉ đơn thuần là đe doạ, không hề có địch ý.
“Các người là ai? Các người có biết nơi đây là khu vực săn bắn của chúng tôi không?” Trong ánh sáng yếu ớt của lối vào là một cô gái cầm thanh kiếm dài. Cô ấy trông khoảng 17 tuổi và đang mặc đồng phục. Cô ấy đeo một vật trên áo như để che đi thẻ tên, nhưng sự hiện diện của cô ấy rất đáng chú ý.
“Ah, cô gái này…!” Yoo Sangah nheo mắt và xác nhận đầu tiên. Tôi cũng biết cô gái này. Cô là một trong số những nhân vật chính của Con đường Sinh tồn, người sống sót duy nhất của Trường nữ sinh Daepong, Lee Jihye. Cô ấy là một trong số những lí do khiến Yoo Jonghyuk đi thẳng đến Chungmuro trong thời gian ngắn nhất.
“Các người đã giết lũ bóng ma à?” Cô ấy đã chú ý đến viên đá trong tay tôi và ngạc nhiên. “Sao các người… chỉ có Sư phụ mới làm được thôi mà?”
Tôi lập tức sử dụng một kỹ năng.
[Kỹ năng độc quyền, Danh sách Nhân vật đã được kích hoạt]
[Thông tin Nhân vật]
Tên: Lee Jihye
Tuổi: 17
Nhà bảo trợ: Hải Chiến Thần
Thuộc tính cá nhân: Quỷ Kiếm Sẹo (Hiếm)
Kỹ năng độc quyền: Huấn luyện kiếm Lv. 3, Sát quỷ Lv.1, Cảm nhân tuyệt đối Lv. 2, Bước đi của bóng ma Lv.1.
Dấu ấn: Hải chiến Lv.1, Chỉ huy quân đội lớn Lv.1.
Chỉ số tổng thể: Thể chất Lv. 13, Sức mạnh Lv. 12, Nhanh nhẹn Lv. 13, Sức mạnh ma thuật Lv. 9.
Đánh giá tổng thể: Một người đã tiến hoá thành ‘Quỷ kiếm sẹo’ sau khi giết người bạn thân nhất của mình. Nhà bảo trợ phía sau có ấy có tình thân thuộc với bạn và đồng đội của bạn.
*‘Gói khởi đầu’ đã được áp dụng.
Không có gì lạ cả, Hải Chiến Thần. Như nguyên gốc, đó là nhà bảo trợ phía sau cô ấy. Cô ấy sẽ phải tham gia vào trận hải chiến trong tương lai.
[Chòm sao ‘Giáo trưởng hói của Công lý’ xúc động khi gặp lại đồng chí cũ]
[Nhà bảo trợ của Lee Jihye chào mừng ‘Giáo trưởng hói của Công lý’]
Tôi cảm thấy một làn gió nhẹ trong đường hầm không có tàu chạy. Nhìn mái tóc của Lee Jihye bay phấp phới trong gió khiến tôi nhận ra nó một lần nữa.
[Kịch bản chính #2 – Gặp gỡ đã kết thúc]
[Phần thưởng sẽ được trao]
Tốt, cuối cùng cũng tới. Đây chính là Chungmuro.
Truyện convert hay :
Chiến Thần Vô Song Cửu Trọng Thiên Trần Cuồng