Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 214


trước sau

Chương 214: Đường Hùng Bị Kích Động

Đường Tư Vũ và gia đình Hình Liệt Hàn đã nghỉ dưỡng ở đây được một tuần lễ, Đường Tư Vũ cũng đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ và hạnh phúc. Quan trọng nhất là cô đã nhìn thấy con trai mình vui vẻ, là mẹ của cậu nhóc, cô cảm thấy hài lòng với tất cả mọi thứ.

Đương nhiên, dường như có một số thay đổi vi diệu trong tình cảm giữa cô và Hình Liệt Hàn, những người trong Hình gia cũng rất quan tâm và thân thiện với cô.

Hình Nhất Nặc gọi Tư Vũ là chị gái một cách ngọt ngào, cảm giác như thể coi cô là chị hai của mình vậy.

Đường Tư Vũ thực sự không thể không thích người nhà Hình gia, cô cũng đã tính toán kĩ rồi, cô sẽ gọi cho cha của cô để hỏi thăm sức khỏe. Sức khỏe hiện tại của Đường Hùng cũng không tệ lắm, vẫn để cho cô đi chơi thỏa thích mà không có lo lắng gì.

Trong nước, sức khỏe của Đường Hùng đã không còn tốt như trước nữa, từ sau lần bị ngất đi, ông thường xuyên cảm thấy sức lực bị giảm, giải quyết công việc của công ty, não bộ hoạt động không tốt như trước, vì vậy ông dùng đầu óc suy nghĩ thì càng làm cho công việc phức tạp hơn.

Ông còn cảm thấy tức ngực và đau, thở không thông, uống thuốc cũng nhiều và thường xuyên hơn.

Ông chỉ có thể dựa vào thuốc để duy trì sự hoạt động của cơ thể, lúc này, trợ thủ thân tín của ông là Lão Từ đang thu thập tài liệu mà ông vừa phê duyệt. Đã ngồi hơn một tiếng đồng hồ, Đường Hùng vừa đứng lên đã cảm thấy choáng váng, thế giới quay cuồng, ông nhanh chóng giữ chặt mặt bàn, xoa xoa thái dương.

“Đường tổng, ngài làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào sao?”

“Không có chuyện gì, chỉ là có chút chóng mặt, nghỉ ngơi một chút sẽ không sao!”

“Đường tổng, ngài không thể cứ tiếp tục như vậy được, ngài nên đến bệnh viện kiểm tra toàn thân một chuyến xem sao!”

“Cậu biết không? Người càng lớn tuổi!

Càng sợ vào một nơi như bệnh viện, sợ sẽ bị kiểm tra nhiều thứ, tôi sợ lắm rồi.”

Đường Hùng ngồi xuống, nhắm nghiền mắt nghỉ ngơi, miệng cảm khái.

Lão Từ thở dài nói: “Ngài đang bận tâm quá nhiều thứ. Mặc dù phu nhân cũng là cổ đông của công ty, nhưng hiện tại bà ấy đang tập trung kinh doanh cửa hàng kim cương, không thể giúp đỡ ngài.”

“Chuyện của tôi, bà ấy vẫn còn nợ nhiều thứ. Bà ấy có thể quản lý tốt việc kinh doanh kim cương, coi nhưữ cũng không tệ.” Đường Hùng nhắm mắt trả lời.

“Đường tổng, sức khỏe của ngài cũng rất quan trọng ạ! Ngài không thể cứ kéo dài như thế này mãi được. Ngài nên đến bệnh viện khám đi. Hôm qua nói chuyện với đại tiểu thư, rõ ràng là ngài vừa mới uống thuốc xong, nhưng lại nói dối cô ấy rằng ngài rất khỏe, rất tốt! Tại sao ngài lại phải khổ như vậy chứ?

“Tư Vũ đang có một khoảng thời gian tuyệt vời ở nước ngoài, vì vậy tôi không muốn quấy rầy con bé. Dù sao, tôi cũng không có chuyện gì cả. Con bé hiếm khi cùng con trai mình đi chơi. Nếu con bé biết rằng sức khỏe của tôi không tốt, con bé chắc chắn sẽ không vui vẻ mà tận hưởng rồi.”

“Hiện tại cũng chỉ có đại tiểu thư còn quan tâm đến ngài, chứ nhị tiểu thư, chỉ có ham chơi là mối quan tâm lớn của cô ấy.” Lão Từ là bạn thân của Đường Hùng, nên cũng tham gia một số việc nhà của Đường gia.

Đường Hùng nặng nè thở dài: “Giữa hai cô con gái của tôi, chỉ có Tư Vũ là hiểu chuyện, Y Y vẫn còn nhỏ, con bé chỉ quan tâm đến việc ăn chơi, nếu không có tiền thì hỏi tôi hoặc mẹ con bé. Tư Vũ thì chưa bao giờ chủ động xin tiền tôi! Tôi cảm thấy mình đang nợ con bé.”

“Đó là vì đại tiểu thư hiểu chuyện và cảm thông cho nỗi khổ của ngài.”

“Cho nên là! Tôi dự định chia cho con bé tất cả cổ phần trong tay tôi, cộng với 30% cổ phần của mẹ con bé, để con bé có thể sở hữu một nửa tài sản của công ty trong tương lai, cũng không uồng công tôi sinh ra một đứa con gái tốt như vậy”

Lão Từ gật đầu: “Ngài nói đúng!”

“Lão Từ, đi sắp xếp xe đi! Buổi chiều tôi còn phải đi bệnh viện. Nghĩ đến việc Tư Vũ quan tâm mỗi ngày, tôi không thể gây khó dễ cho chính bản thân mình được.

Tôi đi kiểm tra một chuyền.”

“Bệnh viện gần đây ạ?”

“Đúng, cách đây không xa.”

Bốn giờ rưỡi, Đường Hùng lên chiếc xe chuyên dụng đi đến bệnh viện gần đó, ông đang nhắm mắt nghỉ ngơi, liền nghe thấy Lão Từ trước mặt nói: “ÒI Chiếc xe đó hình như là của phu nhân, sao nó lại ở bệnh viện nhỉ? “

Đường Hùng nghe xong liền đưa mắt nhìn, quả nhiên trong bãi đậu xe có một chiếc xe BMW màu trắng đang đậu ở đó, là chiếc mà Khưu Lâm thường lái.

“Chẳng lẽ cơ thể Khưu Lâm cũng không thoải mái sao? Tôi chưa nghe bà ấy nói qua.

“Có. cần gọi điện thoại cho phu nhân không ạ?”

“Bỏ đi, nếu bà ấy đang khám sức khỏe, đừng thông báo cho bà ấy. Chúng ta khám xong trước đã.” Đường Hùng nói.

Lão Từ tìm được chỗ đậu xe, liền mở cửa băng ghế sau dìu Đường Hùng xuống xe, Đường Hùng lại liếc nhìn xe của vợ, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với bà ấy.

Lão Từ đỡ Đường Hùng vào bệnh viện, gọi đến số điện thoại của bác sĩ ngoại trú chuyên khoa tim mạch Lý Đức, rồi đi lên.

Lão Từ vừa ra khỏi thang máy, điện thoại vang lên, ông nói với Đường Hùng: “Đường tổng, tôi ra ngoài nghe điện thoại một chút, là vợ tôi gọi đến.”

“Anh đi đi! Điện thoại của vợ nên nghe.”

Đường Hùng gật đầu, lúc Lão Từ đi sang bên cạnh nghe điện thoại, Đường Hùng đã chủ động đi tìm phòng làm việc của Lý Đúc.

Ông hỏi một cô y tá đi ngang qua, rồi đi đến một căn phòng, gõ cửa rồi tự nhiên đẩy cửa đi vào.

Đường Hùng đầy cửa đi vào, không có ai trong căn phòng cả, sau đó có tiếng người từ phòng bên cạnh truyền sang.

Đường Hùng thắc mắc có phải Lý Đức ở bên trong hay không, ông không khỏi tò mò nghiêng người đi qua ý định tìm hỏi.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy cảnh tượng kia, sắc mặt của ông lập tức thay đồi, trên ghế sô pha phía sau cánh cửa, vợ ông đang ngồi trên đùi của Lý Đức, hai người họ đang ôm nhau, và vạt áo phía trước của bà đang mở, chiếc cúc áo sơ mi được cởi đến nút thứ ba, Lý Đức thì cứ thế vùi đầu vào đấy.

Đường Hùng run rẩy hét lên: “Khưu EôïH” Da” ý Khưu Lâm đang ngồi trên người Lý Đức cũng sợ hãi vội vàng bật người ra, bà ta hốt hoảng cài cúc áo, nói với Đường Hùng: “Lão Đường… Sao ông lại ở đây?”

Đường Hùng nhìn vợ sửa sang lại áo sơ mi của mình, vừa nghĩ tới bộ dạng thân mật vừa rồi của bọn họ, ông đột nhiên choáng váng, hai mắt tối sầm, muốn dựa vào tường nhưng lại ngất xỉu luôn trên mặt đất.

“Lão Đường…ông bị sao vậy?” Khưu Lâm hoảng sợ kêu lên một tiếng.

Lý Đức mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, Đường Hùng vẫn là tổng giám đốc của một công ty lớn, vừa rồi ông ta còn nhìn thấy hắn với vợ ông ta đang hôn nhau, sau này nếu tỉnh lại, ông ta nào có thể tha thứ cho hắn?

Ông lập tức giữ lấy Khưu Lâm một cách bình tĩnh: “Ông ấy bị kích động, bệnh tim tái phát ngắt đi thôi.”

“Vậy làm sao bây giờ? Nhanh cứu giúp ông ấy đi!”

“Cứu ông ta làm gì? Ông ta biết hai người chúng ta đã xảy ra chuyện gì rồi, em nghĩ khi tỉnh lại ông ta sẽ thả chúng ta đi sao?”

Lý Đức bình tính nói.

Khưu Lâm ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Đức, tuy rằng sắc mặt có hơi tái nhợt kinh hãi, nhưng là gật đầu nói: “Anh nói đúng.

Nếu như để cho ông ấy tỉnh dậy, chuyện của chúng ta bị bại lộ, vậy chúng ta sẽ xong luôn. Ở Đường gia em cũng không được gì, vậy em phải làm sao bây giờ?”

“Đi xem ông ta có mang theo người nào tới không. Anh ở đây canh giữ. Tạm thời không cấp cứu, cứ để ông ta ngất ở đấy!

Tốt nhất một lúc sau cứu thì cũng không cứu nồi nữa.” Lý Đức lạnh lùng nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện