Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 330


trước sau

Chương 330: Nghê Yên Điên Rồi

Đường Tư Vũ nheo mắt nói: “Tại sao tôi phải đến bộ phận kinh doanh? Bà cho rằng tôi thể quản lý tài chính hợp lý sao?”

“Vì nếu con trực tiếp đảm nhận sẽ bị nhiều cổ đông phản đối. Con là người thiếu kinh nghiệm, nếu ngẫu nhiên mắc một số sơ hở, thì sẽ tổn thất hàng chục tỉ đồng.” Khưu Lâm cảnh cáo.

Đường Tư Vũ giả bộ bất đắc dĩ: “Nhưng mà, tôi chỉ muốn làm việc ở phòng tài chính.”

“Đường Tư Vũ, đừng coi công ty là nơi để con vui chơi. Đây là giang sơn mà cha con đã ngậm đắng nuốt cay gây dựng nên. Con không thể tùy tiện coi nó là đồ chơi.”

Đường Tư Vũ cười lạnh: “Bà cũng biết đây là giang sơn mà cha tôi tạo ra, thế nhưng bà lại lấy công ty của cha tôi và kết hôn với Hình Nham. Bà còn có mặt mũi mà nói với tôi những điều này?”

“Gô… Tôi không thể ở góa đến già đượ!

cLà một người phụ nữ, tôi cũng phải lên kế hoạch cho tương lai của mình. Hình Nham là chú của Hình Liệt Hàn, trên danh nghĩa, cô còn phải gọi tôi một tiếng cô.”

Đường Tư Vũ hừ lạnh: “Bà đừng có không biết xấu hổ mà tự dát vàng lên mặt.”

Sắc mặt Khưu Lâm có chút khó coi, nhưng bà ta kiên quyết nói: “Tôi không thể để cô quản lý phòng tài chính. Nếu cô muốn đến phòng kinh doanh, tôi sẽ không ngăn cản.”

Đường Tư Vũ do dự một chút, cũng không từ chối: “Được! Chỉ cần bà đừng giở trò, thì điều tôi đến phòng nào cũng được.”

Sau đó, Đường Tư Vũ xoay người đi ra ngoài, Khưu Lâm thở phào nhẹ nhõm, có thể đẩy Đường Tư Vũ đến phòng kinh doanh, bà cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái.

Đường Tư Vũ đi ra, liếc nhìn Hàn Dương, Hàn Dương lập tức đi theo cô.

“Chúng ta đến phòng kinh doanh đi.”

Đường Tư Vũ cười. Đáy mắt Hàn Dương cũng lóe lên ý cười: “Có vẻ như cô Đường đã dự đoán trước, Khưu Lâm sẽ đẩy cô đến bộ phận này.”

Đường Tư Vũ đương nhiên không ngạc nhiên, mà bộ phận cô ấy muốn vào cũng không phải là phòng tài chính của Đường thị, mà là phòng kinh doanh. Bởi vì cô muốn hợp tác với Hình Liệt Hàn để tiếp nhận và từ từ khoét rỗng các dự án kinh doanh của Đường thị.

Đường Tư Vũ không có ý định ở lại tập đoàn Đường thị, cô cũng không có ý định gia tăng giá trị cổ phần trong tay. Tất cả những gì cô muốn làm là từ từ phá hủy Đường thị, phá hủy tất cả dự án mà Khưu Lâm đang nắm trong tay.

Cô và Hình Liệt Hàn hợp tác, chắc chắn kế hoạch này sẽ thành công.

Mặc dù Hình Liệt Hàn không đề nghị cô làm điều này, nhưng chỉ cần cô có ý tưởng, anh đương nhiên sẽ giúp cô hoàn thành.

Sau khi Đường Tư Vũ đến phòng kinh doanh giới thiệu danh tính, một trợ lý nhỏ lập tức dọn dẹp một căn phòng rộng rãi sáng sủa cho cô, để cô dùng làm phòng làm việc. Hàn Dương là trợ lý riêng của cô, làm việc ở phòng bên cạnh. Kê từ bây giờ, mọi công việc của cô, đều phải đưa cho Hàn Dương kiểm tra trước khi đưa vào.

Trong một khách sạn năm sao, Nghê Yên tốn rất nhiều thời gian để chờ đợi. Kể từ khi nhìn thấy Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ ngọt ngào đằm thắm trong đám cưới của Hình Nham, sự không cam lòng của cô ta đã biến thành thù hận, nhưng mà, cô ta thật sự không muốn đối đầu với Hình Liệt Hàn.

Vì vậy, cô ta luôn suy nghĩ làm thế nào để xoay chuyển tình yêu của Hình Liệt Hàn.

Ngay cả khi cô ta không thể dùng tình cảm cũ để níu kéo anh, thì vẫn luôn có cách đề xoay chuyền trái tim anh.

Vài ngày trước, cô ta đã rất cần thận để đạt được thỏa thuận với Hình Nham và đàm phán được một dự án lớn, bây giờ, cô ta sẽ dùng cái này đề lấy lòng Hình Liệt Hàn, Hình Liệt Hàn là doanh nhân.

Doanh nhân sẽ rất chú trọng đến lợi ích, cô ta đã thấy rất nhiều người như thế ở xung quanh mình. Cô ta nghĩ bây giờ Hình Liệt Hàn đang là đối thủ của Hình Nham, anh nhất định sẽ chèn ép Hình Nham. Dự án trong tay cô ta

có thể cướp đi một phần ba nguồn tài chính của Hình Nham.

Nghĩ như vậy, cô ta đưa tay bám số điện thoại của Hình Liệt Hàn, cô ta phải sử dụng điện thoại của khách sạn, lại sợ rằng Hình Liệt Hàn sẽ không trả lời điện thoại của mình.

Bảy giây sau, một giọng nam trầm thấp cất lên: “Xin chào.”

Nghe thấy giọng nói từ tính và quyến rũ như vậy, trái tim Nghê Yên như muốn tan chảy, cô ta nói với một giọng ngọt ngào và dịu dàng: “Liệt Hàn, là em, Tiểu Yên.”

“Có chuyện gì?” Trong nháy mắt, giọng nam ở đầu bên kia trở nên lạnh hơn.

Trong lòng Nghê Yên có chút thất vọng, nhưng giọng nói vẫn vui vẻ “Em có tin vui muốn báo cho anh, hai ngày trước em đã thảo luận về một dự án hợp tác với chú của anh. Liệt Hàn, em làm vậy không phải vì em, mà là vì anh. Em muốn cùng anh đối phó với Hình Nham. Chỉ cần em động tay một chút vào dự án, ông ta chắc chắn sẽ chịu nhiều tổn thất. Liệt Hàn, chúng ta gặp nhau rồi bàn bạc có được không?”

Nghê Yên nghĩ rằng những lợi ích như vậy sẽ khiến Hình Liệt Hàn đồng ý gặp cô ta, chỉ cần có thể gặp anh, cô ta chắc chắn có thể xoay chuyền trái tim anh.

Nhưng mà, đầu bên kia đáp lại bằng một giọng cực kì lạnh lùng: “Không cần, chuyện của tôi không cần cô xen vào, càng không cần tham gia vào.”

“Liệt Hàn, anh biết tình cảm em dành cho anh, em chỉ muốn gặp anh một chút, đến cả việc này anh cũng không cho em cơ hội sao?”

“Giữa chúng ta không cần phải gặp mặt, cô về nước đi!” Nói câu này, giọng nói của Hình Liệt Hàn lạnh như băng, cúp máy.

Nghê Yên trừng lớn mắt, không thể tin được rằng anh lại cúp máy, kể cả khi cô ta đã dành rất nhiều công sức để giành lấy dự án này cho anh, anh thậm chí còn không muốn nghe.

“A… Nghê Yên đau lòng ném điện thoại, che mặt tức giận khóc.

Ngoài cửa, Diệp Khải Nguyên nghe thấy tiếng động, lập tức chạy vào: “Cô chủ, cô sao vậy?”

Chỉ nhìn thấy Nghê Yên đang che mặt, đau khổ khóc lóc: “Hình Liệt Hàn, tại sao anh lại tàn nhẫn như vậy, tại sao, em đã vì anh làm nhiều điều như vậy, một chút anh cũng không để ý tới?”

“Đường Tư Vũ có gì tốt, tại sao cô ta lại xứng đáng để anh thích? Em thấp thỏm, hèn mọn cầu xin sự tha thứ của anh, anh lại đối xử với em như vậy sao? Anh thật tàn nhẫn, anh thật độc ác, em hận anh…”

“Cô chủ, cô đừng quá đau lòng.” Diệp Khải Nguyên khuyên cô ta.

Nghê Yên cắn môi, đáy mắt chọt lóe lên tia độc ác: “Ihứ mà tôi không có được, người khác cũng đừng hi vọng có thể có.

Tôi tuyệt đối sẽ không để Hình Liệt Hàn cũng người phụ nữ kia bên nhau cả đời, tôi không thể trơ mắt nhìn anh bị người phụ nữ khác cướp đi.”

“Cô chủ…” Diệp Khải Nguyên kinh ngạc, lại càng đau lòng, trong mắt anh ta, đại tiểu thư trở nên giống như người mắt đi lý trí.

Nghê Yên đột nhiên nhớ đến anh ta, cô ta quay đầu, hung hăng nhìn anh, đi tới, thay anh ta chỉnh sửa lại vạt áo: “Khải Nguyên, cậu từng nói rằng sẽ làm bất cứ điều gì vì tôi?”

Diệp Khải Nguyên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, kinh ngạc nói: “Em tình nguyện chết vì chị! Chỉ cần chị muốn, bất cứ lúc nào mạng của em cũng có thẻ trao cho chị.”

“Không… tôi không cần mạng của cậu, tôi chỉ muốn cậu làm giúp tôi một việc.” Đôi mắt Nghê Yên lóe lên tia giễu cợt, như thể điên cuồng: “Tôi muốn Đường Tư Vũ đau khổ cả đời, tôi muốn cô ta không bao giờ có được Hình Liệt Hàn!”

“Chị muốn em đối phó với Đường Tư Vũ?”

“Không… tôi muốn cậu đối phó với Hình Liệt Hàn… Nếu anh ấy không yêu tôi, thì anh ấy cũng không cần sống trên đời này nữa.” Nghê Yên thì thào chế nhạo.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện