Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 819


trước sau

Chương 819: Anh Đang Giúp Cô

Trang Noãn Noãn nghe lời nói của người đàn ông này, cả người cô ngây ra vài giây, cô không biết có nên tin anh hay không, nhưng, bây giờ tới chỗ này rồi, ngoại trừ tin tưởng anh, cô còn có thể làm gì?

“Tại sao anh muốn giúp tôi?” Trang Noãn Noãn ở phía sau anh hỏi.

Thật ra, cô tin rằng anh của lúc đó, vẫn chưa tiếp nhận công ty, vì vậy, cái chết của ba mẹ không liên quan gì đến anh.

“Tôi không phải đang giúp cô, tôi chỉ là cảm thấy chuyện này không hợp lý.” Kiều Mộ Trạch lãnh đạm nói xong, anh bước vào thang máy, xoay người, khuôn mặt tuấn tú không có chút biểu cảm.

Trang Noãn Noãn chớp mắt.

“Ngày mai tôi có thể sẽ tới chỗ cảnh sát địa phương, xem xét hồ sơ giữ lại của vụ án năm đó của ba mẹ cô, nếu cô muốn cùng đi với tôi, tám giờ sáng mai gặp ở đại sảnh.” Nói xong, anh híp mắt: “Không phải phòng của cô cũng ở tầng này sao?”

Bóng dáng Trang Noãn Noãn đi theo vào cứng đờ, cô lập tức xoay người định lui về sau, nhưng cửa thang máy cũng đóng lại.

Mắt nhìn thấy cửa sắp kẹp vào cô, người đàn ông lập tức giơ tay ra, cản lại giúp cô. Trang Noãn Noãn giật mình, ngắng đầu nhìn anh nói: “Cảm ơn, ngày mai tôi đi cùng anh.”

Trang Noãn Noãn đi ra, cửa thang máy đóng lại, Trang Noãn Noãn nhìm chằm chằm vào thang máy, ngẫn người ra một lúc.

Cô không hiểu, tại sao anh phải giúp cô? Nhưng cho dù thế nào, ngày mai, cô có cơ hội cùng anh đến Cục Cảnh sát.

Đây là chuyện một mình cô không cách nào làm được.

Lúc Trang Noãn Noãn quay về khách sạn, đột nhiên nhìn thấy hai người đàn ông đối diện bước vào gian phòng đối diện phòng cô, Trang Noãn Noãn vẫn khá nhát gan, hơn nữa, cô cảm thấy trên người hai người đàn ông có một loại sát khí.

Trang Noãn Noãn vào phòng, vẫn có chút hẳn hễn bắt an, cô nhìn xuyên qua mắt mèo, nhìn thấy hai người đàn ông đó vào trong, lúc này mới yên tâm.

Hai người đàn ông này chính là người do Lý Đạt thuê tới, phòng của bọn họ được sắp xếp ở đối diện phòng của Trang Noãn Noãn, tiện cho bọn họ tìm hiểu hành tung của cô.

Lúc này, hai người này đang bàn bạc làm thế nào để Trang Noãn Noãn biến mắt, xảy ra vụ việc như tai nạn xe bất ngờ, tóm lại, khiến cô ta không ngáng đường của sếp lớn nữa.

Đêm nay, Trang Noãn Noãn vẫn khóc rồi ngủ, trong giấc mơ, cô quay về lúc còn nhỏ, ba mẹ đều ở bên cạnh, cô giống như cô công chúa nhỏ, trở thành báu vật trong tay bọn họ.

Nhưng tỉnh mộng, ngoài cửa sổ trời đã hơi sáng, cô ngồi trên giường, lau nước mắt, nhìn thời gian, cô cũng không thể ngủ tiếp nữa.

Bảy giờ cô ra ngoài ăn bữa sáng, đúng tám giờ chờ ở sảnh khách sạn, chỉ là, cô không hề biết, phía sau lưng cô có hai người đàn ông nhìn chằm chằm cô.

Đúng tám giờ, cửa thang máy mở ra, Kiều Mộ Trạch mặc vest thoải mái màu xám, cao quý và quyền rũ bước ra.

Trên người đàn ông này có một khí chất quý tộc trời sinh, cho dù lúc nào ở đâu, hào quang cứ tự nhiên phát ra.

Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh, lập tức đứng dậy, Kiều Mộ Trạch chỉ nhìn cô một chút, có nhân viên của khách sạn tới cung kích đưa cho anh một chìa khóa xe ô tô, xe chuẩn bị cho anh đã ở ngoài cửa.

Trang Noãn Noãn đi ra ngoài theo anh, nhìn thấy anh tự mình lái xe, cô nghĩ một chút, mở cửa ghế lái phụ ngồi vào trong, Kiều Mộ Trạch khởi động xe xuất phát.

Hai người đàn ông ở phía sau cũng lập tức dùng xe khách sạn đuổi theo.

Trang Noãn Noãn hơi có chút căng thẳng nhìn người đàn ông bên cạnh, cô không biết nên nói gì.

*Vụ án năm đó, có thể kiểm tra sao?” Trang Noãn Noãn tò mò hỏi.

“Có thể.” Kiều Mộ Trạch trả lời cô, người bên khách sạn ra mặt, đã liên lạc với bên cảnh sát rồi. Chỉ là phía cảnh sát cần bọn họ đích thân tới Cục Cảnh sát một chuyền, tài liệu đó sẽ không cho mượn. Nước C là một thành phố vô cùng sạch sẽ, còn đoạn đường từ khách sạn đến Cục Cảnh sát, phong cảnh bên đường vô cùng đẹp, hơn nữa cũng rất hiếm nhìn thấy xe, Kiều Mộ Trạch sử dụng chỉ đường, bởi sai sót của phần mềm chỉ đường, khiến anh rẽ nhầm một đoạn đường, sau khi nhận ra, lập tức quay xe ra.

Nhưng chính vào lúc này, anh nhìn thấy một chiếc xe dừng cách đó không xa, chiếc xe này là xe của khách sạn, vừa rồi lúc ra khỏi khách sạn, anh đã phát hiện ra, không ngờ, chiếc xe này lại vẫn luôn theo sau xe của anh.

Kiều Mộ Trạch cảnh giác, anh có một khứu giác nhạy bén với nguy hiểm, anh lập tức rẽ vào giao lộ thứ ba, và chiếc xe đó lại cũng rẽ vào, rõ ràng là đang bám theo.

“Lúc cô đến, có người khả nghỉ đi theo cô không?” Kiều Mộ Trạch hỏi cô gái ở bên cạnh.

Thân phận của cô là nhân vật công chúng, anh đoán, chiếc xe phía sau liệu có phải là đám paparazi bám theo cô hay không?

Lúc này Trang Noãn Noãn cũng nhận ra được chiếc xe phía sau, cô lắc đầu nói: “Tôi không phát hiện ra.”

“Chiếc xe phía sau vẫn luôn bám theo chúng ta.” Kiều Mộ Trạch nói thẳng.

Vẻ mặt Trang Noãn Noãn hơi hoảng hốt: “Vậy phải làm sao?”

“Còn có thể làm sao? Đương nhiên phải cắt đuôi.” Giọng nói Kiều Mộ Trạch vừa lạnh lùng vừa tự tin, khi xe anh quay về đường chính, anh nói với cô gái bên cạnh: “Tìm một thứ có thể bám chắc.”

Đầu Trang Noãn Noãn ong lên, còn chưa kịp phản ứng lại liền cảm giác một cảm giác đầy từ phía sau mạnh mẽ, cô lập tức sợ khẽ kêu một câu, vội vàng bám lấy tay cầm phía trên đầu, tay còn lại nắm chặt vào dây an toàn.

Chiếc xe phát ra tiếng rít, trên con đường không người cuồng lên như bão tố.

Khung ghế của Kiều Mộ Trạch là fantom Rolls-Royce, tính năng thượng đẳng, không phải là thứ mà loại xe bình thường có thể so sánh được, trong nháy mắt, trong tầm mắt của chiếc xe bám theo, xe của anh đã đi vào làn đường thẳng tắp, chỉ nhìn thấy một bóng đen.

“Chết tiệt, tăng tốc, nhanh lên.” Hai người đàn ông lập tức gắt gao đuổi theo, đáng tiếc căn bản không đuổi kịp.

Trong xe Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn cực kỳ khó chịu, thở dồn dập, gần như nghẹt thở.

Vừa hay con đường mà người đàn ông đang lái xe trên đó lại là đường quốc lộ vòng núi quanh biển, ở chỗ vòng gấp như vậy, kỹ thuật lái xe của người đàn ông này vẫn vững vàng không hoảng hốt, quả thật là thần lái xe.

Nhưng Trang Noãn Noãn ngồi bên cạnh anh phải chịu tội nặng.

Cô máy lần ôm ngực, cuối cùng, cô vội nói một câu: “Tôi muốn nôn, cho tôi xuống xe.”

Kiều Mộ Trạch lập tức phanh xe dừng lại, Trang Noãn Noãn _ đẩy cửa xe, cuối cùng không khách sáo ngồi thụp xuống đất, ˆ rA À nôn điên cuông.

Bữa sáng đều bị nôn hết ra, nước mắt trực trào.

Một bàn tay thon dài sạch sẽ đưa khăn giấy tới, Trang Noãn Noãn nhận lấy, bịt miệng, người đàn ông lại đưa một chai nước tới, bảo cô súc miệng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trang Noãn Noãn đã tái nhọt không còn màu sắc, cô dựa lưng vào xe, thở hỗn hễển, thật không muốn ngồi xe của anh nữa.

“Đỡ hơn chút nào chưa? Lên xe đi!” Kiều Mộ Trạch nói với cô.

Trang Noãn Noãn gật đầu, cô chóng mặt cũng không thể làm lỡ thời gian đến Cục Cảnh sát. Sau khi ngồi lên xe, tốc độ xe của Kiều Mộ Trạch trở về tốc độ bình thường, hai người đi thẳng tới Cục Cảnh sát, và chiếc xe bám theo ở phía sau cũng bị cắt đuôi.

Chỉ là Kiều Mộ Trạch cho rằng đó chỉ là đám paparazi, không để ý nhiều hơn.

Lại không biết, ở trong đó là hai người đàn ông lúc nào cũng muốn lấy tính mạng của Trang Noãn Noãn.

Trong Cục Cảnh sát, khi nhân viên cảnh sát cầm bản báo cáo vụ án năm đó ra, Kiều Mộ Trạch không lật giỏ, mà đẩy cho Trang Noãn Noãn: “Cô xem trước đi.”

Trang Noãn Noãn đưa tay lật, trong này tất cả đều là tiếng Anh, cô có vài chỗ xem hiểu, nhưng có vài từ đơn quá xa lạ, cô lại xem không hiểu.

Điều này khiến cô có chút ngượng ngùng, cô cũng ngại nói, chỉ có thể vừa xem vừa cố gắng suy đoán trên đó viết gì.

Kiều Mộ Trạch nhìn biểu cảm của cô liền đoán được cảnh khốn khó của cô, anh híp mắt hỏi: “Cần phiên dịch không?”

Trang Noãn Noãn quả thật cần, cô cắn môi, gật đầu: “Cảm ơn.”

Kiều Mộ Trạch ngồi xuống bên cạnh cô, anh bắt đầu mỗi lần mở một trang liền dịch nội dung viết trên đó.

Kiều Mộ Trạch nhận ra được lật xem về phía sau sẽ là ảnh ba mẹ cô chết, anh lập tức nhắn tay: “Phần phía sau cô vẫn là đừng xem thì hơn.”

Trang Noãn Noãn ý thức được, hốc mắt cô đỏ lên, cô cắn môi: “Đề tôi xem đi!”

Kiều Mộ Trạch đành buông lỏng tay, lật tới trang cuối, quả nhiên giữ lại ảnh hiện trường đầu tiên của năm đó, chỉ thấy trong ảnh, một đôi vợ chồng chết vì mắt máu, trước khi chết nắm chặt tay nhau, tuy rằng vẻ mặt bình thản, nhưng những bức ảnh dính máu, dao cắt, cùng các chỉ tiết khác được phóng to, vẫn khiến người ta nhìn thấy ghê người.

Và giây đầu tiên Trang Noãn Noãn nhìn thấy những bức ảnh này, cảm xúc của cô liền tan nát, cô đưa nắm tay nhét chặt vào miệng, chặn lại tiếng khóc của cô ở trong miệng.

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch khép chặt, không nhìn vào bức ảnh, mà là dừng lại trên khuôn mặt cô gái vô cùng đau thương ở bên cạnh.

Lúc này, đôi mắt của cô dường như đã trở thành một đôi mắt bi thương nhát trên đời.

Khiến người ta đau lòng. Anh không biết cô có cần một bờ vai hay không, hay một cái ôm, anh do dự một chút, đưa tay vỗ lên vai cô.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện