Sau đó cả hai người đều im lặng, lúc cô cho rằng Ninh Nhất Phàm không muốn nói chuyện nữa thì anh mở miệng: "Gia cảnh của Hạ Phong không tệ, dường như cũng có ý với cô, không thích à?”.
Thẩm Ngọc Lam có hơi giật mình ngẩng đầu lên nhìn Ninh Nhất Phàm đang ngồi trên sofa, tối nay anh ta đổi tính đấy à? Sao cảm thấy...!Không giống như bình thường?
Dường như Ninh Nhất Phàm nhìn ra suy nghĩ của cô, anh đứng dậy, nghiêm túc nói: "Thiên Vũ có nhờ tôi chăm sóc cô!”
Thẩm Ngọc Lam cau mày, Thiên Vũ nhờ anh chăm sóc cô? Cho nên nửa đêm vẫn chạy trên đảo tìm cô? Cho nên mới quan tâm vấn đề tình cảm của cô?
“Vậy à, ngủ ngon” Cô xoay người trở về phòng, cũng không trả lời câu hỏi của Ninh Nhất Phàm.
Đứng sau cánh cửa Thẩm Ngọc Lam cười lạnh, tự giễu bản thân, thiếu chút nữa cô đã cho rằng...!
Tắm rửa xong, Thẩm Ngọc Lam tự cải trang đơn giản cho bản thân, bởi vì đang ở bên ngoài, sợ nửa đêm.
xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho nên cô vẫn trang điểm xấu cho an toàn.
Vừa hóa trang xong đã có người gõ cửa, suy nghĩ một hồi cô vẫn lề cái chân đau đi ra mở cửa.
Trong phòng khách, phục vụ phòng đặt một cái khay lên bàn trong phòng ăn: "Cô Thẩm, đây là trà gừng anh Ninh gọi chúng tôi mang lên cho cô, cô uống nhân lúc còn nóng nhé” Nói xong nhìn cửa phòng đối diện đóng chặt, lại nhìn Thẩm Ngọc Lam sau đó vẻ mặt hâm mộ đi ra.
Trà gừng? Thẩm Ngọc Lâm nghi hoặc, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái hắt xì kia...!
Cô nhíu mày, chu đáo như vậy cũng nằm trong phạm vi được nhờ chăm sóc à?
Nhưng mà nhiều năm ở một mình rồi cô có hơi không quen đột nhiên có người quan tâm mình!
Sau khi uống hết trà gừng thì Thẩm Ngọc Lam trở về phòng, lúc sắp chìm vào giấc ngủ thì lại nghe có người gõ cửa.
Cô đứng dậy...!Lúc mở cửa ra thấy là Ninh Nhất Phàm thì có hơi ngạc nhiên.
“Thiên Vũ gọi điện...” Ninh Nhất Phàm đưa di động cho cô.
“Alo, Thiên Vũ..”
“Mẹ nhỏ ơi, sao điện thoại của mẹ tắt máy thế? Làm con lo muốn chết, tưởng mẹ xảy ra chuyện gì rồi, con gọi điện cho ba mới biết