Ngay lập tức, trên bầu trời Thiên Thần điện có từng ý chí nổ vang: “Thiên điều không có quyền giáng phạt.”“Thiên cương không có quyền giáng phạt.”“Thiên luật không có quyền giáng phạt.”“Thiên lý không có quyền giáng phạt.”“Thiên pháp không có quyền giáng phạt.”“Thiên quyền không có quyền giáng phạt.”Từng tiếng sấm nổ qua đi, trong Thiên Thần điện lại im lặng.Im lặng tới đáng sợ.Một lúc lâu sau, trên bầu trời có một ý chí càng tang thương xao động: “Hủy bỏ bản án.”Trên bầu trời của Thiên Thần điện, văn tự trên Thiên thư nhanh chóng biến mất, tất cả tội nghiệt được ghi chép trên sách cũng biến mất không thấy đâu.
Thiên thư và Thiên bút cũng bay vào thế giới Thiên Đạo, biến mất không còn tăm hơi.Chỉ còn ý chí đầy tang thương kia vang lên, tiếng sấm cuồn cuộn: “Đưa công tử ra khỏi điện.”Giữa bầu trời có một luồng thiên quang chiếu xuống, soi sáng con đường trước mặt Hứa Ứng, chỉ rõ phương hướng.Hứa Ứng bước cao bước thấp đi về phía trước, trong đầu ngơ ngơ ngác ngác, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Quả chuông cũng đờ đờ đẫn dẫn, chư thần trong Thiên Thần điện xin chỉ thị bên trên ba lần, mỗi lần lại mời một vị Thiên thần có địa vị cao hơn lúc trước, vị Thiên thần cuối cùng được mời e là thủ lĩnh của thế giới Thiên Đạo!Nhưng vị thủ lĩnh của thế giới Thiên Đạo này lại nói ra mấy chữ “hủy bỏ bản án”, trực tiếp xóa bỏ vụ án Hứa Ứng giết thần giết quan lúc trước.“Ngay cả Thiên thần trên thế giới Thiên Đạo cũng không có quyền tra xét ba kiếp trước của hắn, càng không có quyền thực hiện thiên phạt.
Chắc chắn trên người A Ứng đã có chuyện gì đó xảy ra!”Hứa Ứng suy nghĩ, dò hỏi: “A Ứng, ngươi cảm thấy Thái Âm Nguyên Dục công so với Thái Nhất đạo dẫn công của ngươi thì sao?”Hứa Ứng đã hồi tỉnh từ cơn khiếp sợ, không biết vì sao đột nhiên quả chuông lại nhắc tới chuyện Thái Âm Nguyên Dục công, bèn nói: “Thái Âm Nguyên Dục công dùng phương thức đơn giản nhất rèn luyện thân thể, hồn phách, nguyên khí, thần thức, huyết mạch, thậm chí bỏ qua cảnh giới.
Tu luyện môn công pháp này có thể tăng cường tư chất thiên phú của bản thân, đột phá từng cảnh giới đều là chuyện nước chảy thành sông! Thái Nhất đạo dẫn công tuy công pháp không trọn vẹn, nhưng so với Thái Âm Nguyên Dục công vẫn không kém cạnh chút nào.
Bây giờ ta tu luyện đồng thời cả hai loại công pháp, luyện càng lâu thì càng cảm thấy Thái Nhất đạo dẫn công bất phàm.”Quả chuông từ từ dụ dỗ: “A Ứng, ngươi cảm thấy Thái Nhất đạo dẫn công là giấu trong trí nhớ của ngươi hay giấu trong huyết mạch của ngươi? Vì sao tu luyện tới cấp độ nhất định thì ký ức về Thái Nhất đạo dẫn công sẽ thức tỉnh?”Hứa Ứng ngơ ngác, y chưa từng nghĩ về vấn đề này.“A Ứng, ta cảm thấy ngươi nên về khu đất Hứa gia một phen.” Quả chuông nói.Hứa Ứng sắc mặt ảm đạm, phiền muộn nói: “Khu đất Hứa gia chỉ là một thôn xóm nhỏ gần Vĩnh châu, bị hủy trong một trận hỏa hoạn lớn.
Lần này cõi âm xâm lấn, vùng đất mới hiện ra, chỉ e không tìm được khu đất Hứa gia nữa.”“Ngươi còn nhớ đường về khu đất Hứa gia không?”“Làm sao ta quên được?”“Thế thì sau khi trốn khỏi Chu Tề Vân, chúng ta tới khu đất Hứa gia một chuyến, dù thế nào cũng phải tìm ra nơi này!”Hứa Ứng đáp ứng, im lặng một lát rồi nói: “Ngài chuông, cám ơn.”Quả chuông ngạc nhiên, cười nói: “Chúng ta là bằng hữu, cần gì cảm ơn? Ngươi luôn lặng lẽ dùng khí huyết giúp ta chữa thương, chưa bao giờ nói lời oán hận, cũng chưa từng bảo ta cám ơn ngươi.
Sao ngươi lại cám ơn ta?’Hứa Ứng cân nhắc câu chữ rồi nói: “Ngài chuông, ngươi không cảm thấy ta đưa khí huyết giúp ngươi, thật ra là bị ngươi cưỡng bức à?”“Ha ha ha, ngươi đùa hay lắm! Lần sau đừng đùa kiểu này nữa!”Ngoài Thiên Thần điện, đám người Chu Tề Vân, Nguyên Vị Ương ra khỏi Thiên Thần điện, tiếp tục đi về phía trước sẽ là âm đình, nhưng Nguyên Vị Ương và Ngoan Thất lại đồng loạt dừng lại, không đi theo Chu Tề Vân nữa.Chu Tề Vân nhíu mày dừng bước nói: “Đừng đợi nữa, hắn không ra được.
Thiên Thần điện là địa điểm phi thăng, Thiên thần có thể thuận theo địa điểm phi thăng giáng lâm, có năng lực nắm giữ thiên ác thưởng phạt trên thế gian, vạn thần hội tụ với nhau, cho dù là tiên nhân cũng không cứu được hắn.”Ngoan Thất lắc đầu nói: “A Ứng lúc nào cũng cực kỳ lanh lợi, chắc chắn sẽ trốn ra được.”Chu Tề Vân lắc đầu, vạn thần phán xét,