“Cảnh giới Khấu Quan kỳ tầng thứ ba mà đánh ba luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ chúng ta thành ra thế này.” Bắc Thần Tử hộc máu liên tục, giọng nói khàn khàn: “Nếu hắn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong...”Cô gái áo đỏ và lão già u sầu đều rùng mình một cái, đừng nói khôi phục lại đỉnh phong, chỉ lần này thôi cả ba người liên thủ cũng bị đánh tới mức suýt nữa tan thành tro bụi!Nếu bọn họ không mang phù văn Trấn Ma về, nếu Bắc Thần Tử không phóng áo bào vàng của mình đi, dẫn đường cho hai người, chỉ e hậu quả khó lường.Đột nhiên, quả chuông bay tới, không buồn nói một câu mà lao thẳng về phía ba người.
Trúc Thiền Thiền nấp sau chuông, xuất quyền đánh lên chuông, quả chuông ngân vang!Ba người Bắc Thần Tử bị Hứa Ứng đánh trọng thương, nhưng quả chuông cũng hao hết uy năng, chẳng khá hơn là bao.
Ba người ai nấy dốc toàn lực ngăn cản, lập tức đánh bay quả chuông.Nhưng ngay lúc này Trúc Thiền Thiền từ phía sau nhảy ra, đánh bốp bốp bốp ba cái, ba người mỗi người trúng một quyền, pháp bảo trên người lập tức chấn động.
Cả ba sợ hãi, vội vàng dốc pháp lực còn sót lại, tự trấn áp dị động tới từ pháp bảo của mình.Cùng lúc đó, Ngoan Thất lao ra, lẳng lặng cuốn lấy Hứa Ứng, quanh người bùng lên kiếm khí, định kéo Hứa Ứng chạy trốn!“Thất gia làm tốt lắm!” Phía xa, quả chuông kêu lên.Ngoan Thất ngự kiếm bay lượn, tốc độ cực nhanh, xé gió lướt đi!Ba người Bắc Thần Tử trấn áp dị động của pháp bảo, lão già u sầu ném áo bào vàng ra, Bắc Thần Tử vận chút nguyên khí còn sót lại, thổi một hơi.
Áo bào vàng bay phần phật tới, đuổi kịp Ngoan Thất, ống tay áo phất một cái, đã thu con rắn hơn hai mươi trượng vào trong.Ngoan Thất điều động pháp lực, thi triển Ba Xà chân tu, hóa thành rắn khổng lồ dài trăm trượng, nhưng hắn biến lớn thì tay áo cũng biến lớn, vẫn bọc hắn trong tay áo.Áo bào vàng cũng là một món pháp bảo, cứ như được một người vô hình mặc vào, người vô hình kia rung ống tay áo, gân cốt Ngoan Thất mềm nhũn, bất giác buông Hứa Ứng, rơi từ trong tay áo xuống.Nơi này cách mặt đất khá xa, nếu ngã xuống chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
May là quả chuông biến lớn, miệng chuông hướng lên, cuối cùng cũng đón được nó, nhưng vẫn bị ép tới mức không ngừng rơi xuống.Trúc Thiền Thiền ra sức tấn công ba người, nhưng ba người chẳng buồn dây dưa với cô nhóc, thu hồi đàn tế và bàn thờ, đỡ lấy nhau, dậm chân tạo mây, bay khỏi đỉnh núi.Áo bào vàng cất Hứa Ứng vào ống tay áo rồi tự động bay về.Quả chuông ổn định được thế rơi, bay lên đỉnh núi, đã không thấy bóng dáng ba người Bắc Thần Tử đâu nữa.Ngoan Thất trong lòng lạnh buốt, lẩm bẩm: “Ba lão khốn kiếp ấy mang Hứa Ứng đi rồi, thiên hạ rộng lớn, chúng ta biết tìm ở đâu?”Quả chuông cũng cảm thấy nặng nề, Hứa Ứng bị ba người phong ấn, hiển nhiên ký ức của người bắt rắn cũng bị phong ấn.
Theo suy đoán của bọn họ, Hứa Ứng sẽ bị nhét ký ức mới, sống một cuộc đời mới!Trời đất bao la, lãnh thổ Thần Châu rộng lớn, vùng đất mới không ngừng xuất hiện.
Ba người kia chỉ tùy tiện giấu Hứa Ứng ở nơi nào đó là chẳng có cách nào tìm được!Huống chi cứ cách một quãng thời gian ba người này sẽ thiết lập lại ký ức của Hứa Ứng, dẫn hắn tới một nơi hoàn toàn xa lạ, đưa tới một cuộc sống mới!“Các ngươi không cần lo lắng!”Trúc Thiền Thiền nhanh chóng bước tới, đằng đằng sát khí nói: “Cái rìu đá mà A Ứng mang theo đã bị động tay động chân.
Pháp bảo trên người ba tên tiểu quỷ kia cũng bị đánh bôm bốp ba cái, khắc dấu của bà cô này rồi! Bọn chúng đừng hòng trốn khỏi cảm ứng của bà cô này!”Quả chuông và Ngoan Thất vừa bái phục vừa kinh ngạc.
Ngoan Thất thận trọng nói: “Bà cô ơi, chúng ta từng bị ngươi đánh mấy cái, có phải trên người chúng ta cũng...”Quả chuông vội vàng lung lay trên dưới, kiểm tra khắp người, chỉ lo mình không còn thuần khiết.Trúc Thiền Thiền an ủi: “Ta sẽ không đối xử với người một nhà như vậy.”Quả chuông và Ngoan Thất yên tâm hơn một chút.Trúc Thiền Thiền trong lòng ủ rũ: “Thiếu chút nữa là