Edit: Jimixiao Wattpad: jimixiao192
Buổi lễ chuyển giao kết thúc trong mồ hôi lạnh của tất cả cán bộ cấp cao của Khoáng Dã, mà thủ phạm gây ra tội lỗi với người nào đó vẻ mặt tươi cười bắt tay với chủ tịch Nguyên Soái, Lý Hàn Phong. Cuối cùng, cuộc chiến khốc liệt kéo dài hơn mười năm trên thương trường này đã kết thúc bằng sự thảm bại của Khoáng Dã.
Lý Hàn Phong, chủ tịch tập đoàn Nguyên Soái, đã trở thành huyền thoại trong chốc lát. Khoáng Dã cũng nhanh chóng thay logo Nguyên Soái sau buổi lễ.
Kết thúc cũng đã là sáu giờ tối, Chu Lẫm trực tiếp lái xe đến căn hộ của Cố Phi, sau khi vào cửa liền đi thẳng vào phòng ngủ của Cố Phi, ngã ở trên giường. Tư thế ngủ với cơ thể lớn khiến Cố Phi suýt chút nữa đã đá Chu Lẫm ra ngoài. Nhưng nghĩ rằng Chu Lẫm có vẻ thực sự mệt mỏi, Cố Phi nhẹ nhàng cởi áo khoác và giày, giúp Chu Lẫm đắp chăn lại đàng hoàng.
"A Phi, cuối cùng tôi cũng đã tiêu diệt được lão cáo già. Cha mẹ tôi ở trên trời cũng nhất định vui mừng", Chu Lẫm đưa tay che mắt, giọng điệu rất ôn nhu.
"Ừm, cậu sẽ không phải mệt mỏi nữa." Cố Phi thực sự rất vui cho Chu Lẫm.
"A Phi, chúng ta kết hôn đi!"
"......Tôi là một người đàn ông......"
"Ồ! Suýt nữa thì tôi đã quên mất!"
".............."
Trong lúc Chu Lẫm đang ngủ, Cố Phi kiên nhẫn nấu bữa tối, biết hôm nay là ngày trọng đại của Chu Lẫm, là ngày cậu được giải thoát, vì vậy Cố Phi đã mua rất nhiều đồ ăn.
Cố Phi rất hiểu bóng tối ẩn chứa trong lòng Chu Lẫm hơn mười năm qua, đó không phải là hận thù bình thường, bởi vì Chu Lẫm đã nói với Cố Phi rất nghiêm túc rằng anh ta muốn giết Đổng Vũ Trịnh.
Cố Phi cũng biết rất rõ tình cảm của Chu Lẫm dành cho mình, đó không phải là tình yêu có thể giữ được bên nhau trọn đời, đó chỉ là sự ỷ lại đơn thuần. Lần nào cậu cũng đều nhấn mạnh với Chu Lẫm rằng mình là đàn ông còn Chu Lẫm thì vẫn cái dáng vẻ thì ra là thế ấy, điều mà Cố Phi muốn là Chu Lẫm nói với cậu rằng tôi yêu cậu còn những điều khác cậu không quan tâm.
Chu Lẫm ngủ chưa đến một giờ thì tỉnh lại, đi đến sau lưng Cố Phi, hung hăng ôm lấy hắn.
Nhưng Cố Phi vẫn bình tĩnh tiếp tục nấu ăn mà không quay đầu lại.
"Cậu không có phản ứng gì sao? Lần nào tôi cũng không thể dọa cậu được. Thật nhàm chán!" Chu Lẫm cong môi, trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, đặt cằm lên vai Cố Phi một cách lười biếng.
"Làm loại hành động nhàm chán này chỉ có thể là cậu thôi. Đã n lần rồi. Nếu có thể dọa được tôi vì những điều này, tôi thật là đồ ngốc." . truyện kiếm hiệp hay
"............"
"Còn một lúc nữa mới có thể ăn cơm. Cậu quay lại giường và ngủ thêm chút nữa đi."
"Tôi không buồn ngủ nữa, tôi đã ngủ lâu trong phòng họp của Nguyên Soái rồi."
"............" Cố Phi không khỏi trợn tròn mắt, loại thần kinh nào có thể ngủ quên trong tình huống đó.
"A Phi, để tôi đưa cậu đi quán bar!" Chu Lẫm đột nhiên phấn khích nói.
"Tôi sẽ không tới nơi đó, thật lãng phí! Chúng ta sẽ ăn cơm tối ở nhà."
"Được, được Phi Phi, tôi sẽ nghe lời cậu cả đời! Về sau cái gì cũng đều nghe cậu hết có được không?" Chu Lẫm vẻ mặt đáng thương, vì sợ Cố Phi cự tuyệt. Kỳ thật Chu Lẫm rất muốn hôm nay uống say, vứt bỏ hết áp lực trong lòng, ngày hôm sau bắt đầu lại cuộc sống mới. Kỳ thật, Chu Lẫm không uống rượu một trận thoải mái trong nhiều năm. Cậu nhớ rõ lần cuối cùng cậu uống say là khi cậu gặp Cố Phi khi cậu mười lăm tuổi, bí mật trộm một thùng rượu và cùng với Cố Phi uống say trong căn hộ.
"Cậu thật sự muốn nuôi tôi sao? Cái gì cũng đều nghe theo lời tôi?" Tắt lửa, Cố Phi quay đầu, nghiêm túc nhìn Chu Lẫm.
"Đương nhiên! Cậu chính lão bà tương lai của tôi!" Vẻ mặt Chu Lẫm rất cao hứng.
"Tôi là một người đàn ông!"
"Ồ! Ừ! Suýt nữa thì quên."
"................"
Cuối cùng, Cố Phi vẫn bị Chu Lẫm dỗ dành lừa gạt đi ra khỏi căn hộ. Trong lòng Cố Phi rất buồn lòng phải thừa nhận, chính mình sẽ vĩnh viễn đều không thể cự tuyệt lời nói ngọt ngào của Chu Lẫm.
Chu Lẫm đưa Cố Phi đến quán bar có tên "Intoxicated".
"Intoxicated" luôn là một tài sản của Khoáng Dã, và nó cũng là quán bar sang trọng nhất ở thành phố V. Những người ra vào đây không chỉ con nhà quyền quý mà là cả người có chức