Lâm Thanh tự làm tự chịu: "..."Lão Đại, không cần đâu! Anh ta không dám nói nhiều nữa, nghĩ đến tình cảnh Sở Sở biết được chuyện mình thích cô, Lâm Thanh không hiểu sao rùng mình một cái.Thấy Lâm Thanh không tiếp tục nói nữa, hơi lạnh trêи người Vân Hoán liền tản đi.Liêu nhân đúng không, thói quen này xác thực phải sửa.Vương Ổn Ổn có được dũng khí, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm đâm xuống một đao, trước mắt lập tức xuất hiện một mảnh đỏ tươi, nhưng cô lại cảm thấy rất nhẹ nhõm.
Vì cô biết, mình có thể sống sót, sống sót trong tận thế này.Khóe môi Tần Nhất nhếch lên, lên tiếng khen ngợi Vương Ổn Ổn: "Làm tốt lắm."Vương Ổn Ổn được khen thì đỏ mặt, trong lòng không ngừng rít gào, làm sao bây giờ, cô sắp cầm lòng không được rồi.Vương Ổn Ổn nắm chặt tay, cô quyết định rồi, từ hôm nay trở đi thiếu niên này chính là nam thần của cô! Ai nha, thật ngượng ngùng.Giải quyết xong Phạm lão đại, chuyện kế tiếp sẽ rất nhẹ nhàng.
Phạm lão đại cũng thật là, dị năng giả hệ độc có thể giết người trong vô hình, đáng tiếc lại bị nữ sắc làm cho mê muội đầu óc.Vương Ổn Ổn đi theo Tần Nhất đến trước mặt Vân Hoán, thiếu niên nghiêng đầu một chút, trong mắt ẩn ẩn ý cười: "Báo cáo lão Đại, nhiệm vụ hoàn thành."Thiếu niên hoạt bát như thế khiến cho hàn ý dưới đáy mắt Vân Hoán toàn bộ bị xua tan đi: "Ừ, làm rất tốt."Quả nhiên vẫn là trẻ nhỏ cần được khen ngợi, nghĩ đến đây, Vân Hoán lại sờ lên mái tóc mềm mại của thiếu niên."Tiếp theo nên làm như thế nào?" Lâm Thanh cắt ngang động tác của Vân Hoán.
Trêи thực tế là anh ta không nhìn được lão Đại nhà mình thỉnh thoảng lại có những hành vi show ân ái.Vân Hoán dừng một chút, cởi áo khoác xuống choàng lên người Tần Nhất, môi mỏng gợi cảm phun ra một chữ: "Chờ."Cũng không lâu lắm, ba người bọn Lâm Bạch đã tới hội họp.Tần Nhất nhíu nhíu mày, ba người này làm thế nào mà biết bọn họ ở chỗ này?Trước kia có điện thoại các thứ thì có thể liên lạc, còn bây giờ tất cả các công cụ hỗ trợ liên lạc đều không thể dùng, xem ra giữa bọn họ tồn tại một phương thức liên lạc đặc thù.Vân Hoán cảm nhận được sự nghi hoặc của thiếu niên, nhàn nhạt nói: "Chúng ta có phương thức liên lạc riêng, trở về sẽ giao cho em."Tần Nhất nhẹ gật đầu, cũng không còn quan tâm chuyện này nữa, quay người hỏi Lâm Bạch tình hình của bọn họ: "Đại Bạch, mọi người tra được vật tư để ở nơi nào chưa?"Lâm Bạch tính tình tốt cười dịu dàng, đáy mắt một mảnh ôn nhuận,