Người Tần gia thích sĩ diện, Chu Ngọc chính là nhắm vào điểm này, cô ta đặt mình xuống thế yếu.Tần Kiều Kiều muốn làm trò, Chu Ngọc cô cũng có thể bắt chước giống như vậy."Lời thề son sắt lúc trước vì muốn chúng tôi chia đồ ăn đâu? Hiện tại thế nào? A, trèo lên được đại thụ, ngược lại bắt đầu ra oai hả?"Tần Hàn Mạt bị Chu Ngọc chọc tức mặt đỏ tía tai, anh ta nhìn chằm chằm Chu Ngọc quát: "Cô nói bậy bạ gì đó, đồ ăn lúc trước cô cho chúng tôi đã sớm trả sạch, là cô một mực ở lì trong nhà chúng tôi, còn khắp nơi đoạt đồ của Kiều Kiều.
Mà tôi đã tìm được bố mẹ cho cô rồi, là chính bản thân cô không chịu đi đấy chứ!"Tần Hàn Mạt không nói còn đỡ, vừa nói liền đã chứng minh chuyện lúc trước Chu Ngọc quả thực từng giúp đỡ cho nhà bọn họ, Chu Ngọc biết tính cách này của Tần Hàn Mạt, cho nên mới cố ý dẫn anh ta nói ra.Quả nhiên, lần này tất cả mọi người bắt đầu hướng về phía Chu Ngọc.Tần Nhất vuốt cằm, Chu Ngọc không có để cho cô thất vọng, thanh danh lần này của Tần gia sợ là không xong rồi, đặc biệt là Tần Kiều Kiều.Nhìn thấy ánh mắt oán hận không cam lòng của Tần Kiều Kiều, trong lòng Tần Nhất cười lạnh, đừng nóng vội, quân cờ giống như này cô đã chuẩn bị rất nhiều, cô muốn Tần Kiều Kiều nếm thử tư vị bị cô lập mà trước đây cô từng phải chịu.Vân Hoán không có hứng thú với mấy loại bát quái như này, sau khi biết chủ nhân của chuyện bát quái là con gái của Tần Miễn thì lại càng không có hứng thú.
Anh còn nhớ, chính vì đứa con gái này mới khiến Trịnh Trọng hôm nay giống như là chó điên.Vân Hoán xoay người đi về nhà: "Đi thôi, loại người này không có gì đáng xem, về sau thấy thì cách xa một chút."Tần Nhất nhẹ gật đầu, đúng là không đáng để chú ý, làm gì còn về sau nữa.Vân Hoán và Tần Nhất đều đi, Lâm Thanh bọn họ cũng không muốn lưu lại xem tiếp, quả thực chả có ý nghĩa gì, còn không bằng trở về đi ngủ.
Ngày mai bọn họ bắt đầu muốn đi làm nhiệm vụ, đêm nay phải nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt.Mặc dù Tần Nhất bọn họ rời đi, nhưng câu chuyện vẫn đang tiếp diễn.
Hiện tại quần chúng ăn dưa đều đang đứng về phe Chu Ngọc, ánh mắt trần trụi của bọn họ khiến Tần Kiều Kiều không được tự nhiên, nhất thời nghĩ tới chuyện lúc trước.Từ nhỏ cô ta đã được phủng ở trong lòng bàn tay, mặc dù có