Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Xem Nhẹ


trước sau



Tần Nhất rất có thiện cảm với tiểu đội của Cao Viễn, về sau bọn họ muốn tại thành phố Z phát triển, ắt không thể thiếu cùng người khác tạo quan hệ tốt.Cao Viễn và đại hán hai mắt sáng lên, bọn họ đều là người có tính tình sảng kɧօáϊ, cũng không từ chối: "Thật tốt, làm nhiệm vụ còn có phúc lợi lớn như vậy, chúng tôi gặp may rồi."Mười cái đầu Zombie mà thôi, đối với bọn họ mà nói căn bản không phải chuyện gì khó.Vân Hoán trở về sớm nhất, anh rửa sạch tay rồi ngồi chờ đám Lâm Bạch bọn họ trở về.

Đối với sự sắp xếp của Tần Nhất anh cũng không phản đối, bên trong đôi mắt đào hoa lạnh nhạt là sự khen ngợi.Tần Kiều Kiều bên kia cũng muốn ăn thịt kho tàu, thế nhưng bảo cô ta đi đối phó với thứ đồ nhìn buồn nôn ngoài kia, cô ta mới không muốn đâu.


Thấy Tần Hàn Mạt và Trịnh Trọng không có động tĩnh gì, cô ta nhếch miệng.

Hai người này thật là khờ, chuyện tốt như vậy cũng không muốn đi làm.

Thế nhưng vừa rồi cô ta ta đã có chút thất thố, lúc này không thể lại làm ra hành động thiếu suy nghĩ.Người của tiểu đội Lôi Đình không yếu, rất nhanh đã trở về.

Ngay cả Đặng Bảo Bình và một nữ sinh khác trong đội tên Dương Tình Thiên cũng đều xách theo mười cái đầu Zombie trở về.Tài nấu nướng của Tần Nhất rất tốt, thịt kho tàu mềm thơm ngọt khiến cả bọn ăn đến mức miệng đầy mỡ, mấy cái hán tử như Cao Viễn càng là hô to sảng kɧօáϊ.Một bữa cơm, người của tiểu đội Lôi Đình và nhóm người Tần Nhất thân cận hơn rất nhiều.


Trái lại, ba người Tần Kiều Kiều một mực trầm mặc ngồi ở trong xó, vừa nhìn chính là bị cô lập.Tần Nhất khẩy khẩy ba sợi lông ngốc trêи đầu Tiểu Lam, tiểu gia hỏa ăn no rồi thì thoải mái làm ổ trong ngực Tần Nhất, mắt nhỏ xíu híp híp lại, rõ ràng là đã buồn ngủ.Tiểu gia hỏa dựa vào vẻ ngoài mập mạp và bộ lông xù mềm mại triệt để làm cho tiểu đội Lôi Đình bị mê đảo, đặc biệt là hai cô gái nhỏ của đội nhà người ta.Nhìn thấy bộ dáng hài lòng của tiểu gia hỏa, khóe miệng Tần Nhất hiện lên một nụ cười yếu ớt.

Dư quang liếc về nơi hẻo lánh bên trong trạm xăng dầu mà ba người Tần Kiều Kiều đang ngồi, trong mắt phượng tản ra lấm ta lấm tấm ý cười, bị cô lập sao, vừa vặn thuận tiện cho cô động thủ.Từ một khắc Tần Kiều Kiều tới, Tần Nhất không định để cho cô ta còn sống trở về, nhiệm vụ lần này là một cơ hội tuyệt vời.Tần Nhất đứng

lên gọi Cao Viễn: "Cao đại ca, chúng ta tới thương lượng một chút biện pháp đối phó.

Zombie trong bệnh viện rất nhiều, nếu như tùy tiện tiến vào, chỉ sợ sẽ có gặp nguy hiểm."Cao Viễn đương nhiên là đồng ý: "Chúng ta tách ra hay đi chung?"Tần Kiều Kiều cũng tiến lại gần, cười giả tạo nói xen vào: "Đương nhiên là đi chung, mọi người cùng một chỗ mới có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Hơn nữa, người nhiều sức mạnh cũng lớn, Zombie mà thôi, sao có thể địch nổi nhân loại chúng ta."Tần Kiều Kiều tự cho rằng lời mình nói hào hùng vạn trượng, tất cả mọi người đều sẽ bị cô ta lây nhiễm.Nhưng mà, cũng không có ai thèm để ý cô ta.Cao Viễn trực tiếp hỏi Vân Hoán, ở chỗ này, anh ta và Vân Hoán phân biệt là hai đội trưởng của hai tiểu đội: "Vân đội trưởng, anh thấy thế nào?"Vân Hoán mặt không biểu tình, môi mỏng gợi cảm nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Đi chung."Lâm Thanh cười tủm tỉm đề nghị: "Không bằng như vậy đi, buổi chiều chúng ta đi trước thăm dò tình huống, xem xét lộ tuyến, thời hạn cuối cùng của nhiệm vụ lần này là ba ngày sau, chúng ta có đủ thời gian."Suy nghĩ của Lâm Thanh giống với ý định của Cao Viễn, anh ta gật đầu đồng ý.Ba người Tần Kiều Kiều triệt để bị xem nhẹ.Tần Kiều Kiều bị xem nhẹ cũng không tức giận, bởi vì cô ta đột nhiên phát hiện ra đội trưởng của tiểu đội Vân Hoán cũng là một đại soái ca.Vừa rồi người này nói giúp cô ta, trong lòng Tần Kiều Kiều có chút ngượng ngùng.


Cô ta vụng trộm đánh giá Vân Hoán vài lần, trong lòng như có hươu con xông loạn.Tần Nhất thu toàn bộ phản ứng của Tần Kiều Kiều vào trong mắt, mắt phượng không nhịn được hiện lên sự mỉa mai.

Xem ra cô phải nhanh một chút giải quyết Tần Kiều Kiều.Sau khi thương lượng xong, đoàn người bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.

Lúc này Tần Kiều Kiều bước nhỏ đi đến trước mặt Vân Hoán, cười ngọt ngào nói: "Vân đội trưởng, mới vừa rồi cảm ơn anh thay em giải vây.".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện