Trọng Sinh Muốn Nói Ra Tiếng Yêu - Tích Trần [bh]

Chương 63


trước sau



Thân phận Tô Kiều bị Tá An Hủy nhìn thấu trong scandal Đình Phỉ luyến thời gian này. Cuối thập niên 90, mối quan hệ giữa Vương Phỉ cùng Tạ Đình Phong gây chấn động toàn bộ giới giải trí, lại là scandal cấp bậc thiên vương, dĩ nhiên rước lấy ngàn vạn tiếng mắng chửi từ công chúng, người Trung Quốc thời bấy giờ rất chán ghét dạng tỷ đệ luyến như vậy. Nhưng Tá An Hủy hoàn toàn không để ý, bởi vì nàng biết toàn bộ sự tình từ đầu đến cuối. Hai người kia rốt cuộc cũng chia tay, Vương Phỉ theo Lý Á Bằng, Tạ Đình Phong cùng Trương Bá Chi kết hôn sinh con, đến cuối cùng vẫn ly hôn. Đời sống tình cảm của bọn họ so phim thần tượng còn quanh co khúc chiết hơn.

Đồng dạng bình tĩnh còn có một người, chính là Tô Kiều.

Đối với công ty giải trí mà nói, tin tức lớn như vậy tất nhiên sẽ trở thành đề tài hàng đầu, rất nhiều thời điểm, những người trong nghề còn âm thầm liên hệ với các tay săn ảnh, trao đổi lợi ích để có được tin tức nóng nhất. Mà Đình Phỉ luyến lại là một án lệ phi thường tốt. Tô Kiều là người đại diện kim bài, đã được cao tầng gọi đi họp nhiều lần để bàn về chuyện này. Nhưng cô trước sau đều không động dung qua, đối mặt lượng tin tức cùng số liệu giật gân như vậy, cô chỉ đưa ra vài ý kiến chiếu lệ.

Bởi vì Tá An Hủy là nghệ nhân dưới tay Tô Kiều, cho nên nàng ra vào văn phòng Tô Kiều cũng không có hạn chế. Lúc này Tô Kiều chưa đến, Tá An Hủy đi vào liền nhìn thấy hai văn kiện đặt trên bàn cô ấy. Một văn kiện là phân tích về scandal Đình Phỉ luyến, một bản khác làm cho Tá An Hủy cực vì phẫn nộ, bởi vì trên mặt bìa viết [Hủy bỏ hạng mục huấn luyện tại Los Angeles].

Tá An Hủy hoàn toàn ngây ngẩn cả người, trực tiếp cầm lấy lật xem một chút, bên trong các loại số liệu kinh tế, các loại phân tích nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, hành văn lão luyện, đạo lý rõ ràng, thậm chí ngay cả nàng nhìn đều bị dao động. Nếu cao tầng đọc được, không ngoài dự liệu sẽ lập tức hủy bỏ đợt huấn luyện thứ hai này, nếu không công ty sẽ gặp phải tổn thất lớn. Tá An Hủy càng xem càng khí, ba một tiếng ném mạnh văn kiện xuống bàn, không cẩn thận làm cho tài liệu Đình Phỉ luyến rơi xuống đất.

Tá An Hủy cau mày, ngồi xổm xuống nhặt văn kiện lên xem, tình cờ nhìn thấy bút danh của phóng viên viết bài, nàng thoáng ngẩn người, có một thứ gì từ trong hồi ức trong nháy mắt phóng xuất ra.


Tá An Hủy vội vàng nhìn kỹ nội dung bên trong. Tôi Kiều đối chuyện này phân tích rất khách quan, bao gồm ảnh hưởng của fan Trung đối với hình tượng Tạ Đình Phong, Vương Phỉ, sự nghiệp tiếp theo của hai người sẽ phát triển thế nào. Nhận xét thập phần tinh chuẩn, khiến cho Tá An Hủy cảm thấy nếu không phải Tô Kiều trọng sinh, cô ấy không thể nào biết được chuyện tương lai chuẩn xác như vậy.

Nàng chăm chú nhìn bút danh của Tô Kiều, cứng rắn buộc chính mình hồi ức, mới rốt cục hiểu được mình vì sao cảm thấy Tô Kiều quen thuộc như vậy, lần đầu nhìn thấy danh thiếp của cô ấy chính là loại cảm giác như đã quen biết, loại chữ ký thanh tú cùng bút danh này, không thể sai vào đâu được!

Tô Yêu Yêu — Kiếp trước, chính là con át chủ bài của tuần báo tin tức, người phát tán bí mật vòng giải trí, người khiến cho các đại minh tinh hận đến nghiến răng nghiến lợi, là vị phóng viên được các antifan tôn thờ!

Trách không được Tá An Hủy cảm thấy dị thường quen thuộc, lại nhớ không được Tô Kiều rốt cuộc là ai. Tô Yêu Yêu là bút danh của Tô Kiều, tuy rằng cô ấy là phóng viên nhưng cũng không thường xuất hiện trước mắt công chúng, cho dù là minh tinh cũng không biết mặt cô ấy. Tô Kiều chuyên môn phanh phui những scandal đời tư của các đại minh tinh, những bài phân tích cùng chứng cứ cô ấy đưa ra luôn tạo thành những đợt oanh tạc dữ dội khiến người líu lưỡi, ngay cả khi sự thật không phải như thế, nhưng đều thỏa mãn được sự hiếu kỳ của công chúng.

Chẳng hạn như, nữ minh tinh nào đó cùng người bạn thân đồng giới bị chụp cảnh hôn môi trong nhà hàng, hoặc là hai ngôi sao lớn tưởng rằng tình huynh đệ lại là mối quan hệ không thể cho ai biết, các loại hình ảnh thân mật đều bị người chụp được....

Tá An Hủy hít một ngụm lãnh khí, Tô Kiều chính là một ác quỷ trong bóng tối, người phá hỏng sự nghiệp của hàng loạt ngôi sao lớn, cô ấy giống như loài dơi hút máu khiến người khác khó lòng phòng bị, thình lình liền hút ngươi một búng máu, lại gây ra vết thương trí mạng. Nhưng kiếp này Tô Kiều tựa hồ đã khác, trừ bỏ có chút tự kỷ, có chút phong tao, nói chuyện không lưu tình, cô ấy cũng không ác liệt như kiếp trước.

Tá An Hủy đứng lên, đem hai văn kiện đặt lại ngay ngắn trên bàn, trong lòng các loại nghi vấn phẫn nộ đan xen, đọc xong bài phân tích của cô ấy, nàng thực sự không hiểu Tô Kiều là vì lợi ích công ty, hay chỉ đơn thuần không muốn cho nàng đi Los Angeles. Tốn nhiều tâm tư để viết ra tập tài liệu độc đáo sâu sắc như vậy, chỉ vì ngăn cản nàng xuất ngoại, Tô Kiều thực sự đang nghĩ gì?

"Ồ, hôm nay em đến rất sớm nha."

Tá An Hủy đứng ở một bên, cau mày còn đang tự hỏi, đã thấy Tô Kiều đẩy cửa bước vào. Đối phương trang điểm đậm, môi đỏ rực rỡ, mái tóc nâu gợn sóng xõa tung, tay trái cầm điếu thuốc bốc ra sương mù dày đặc, mùi thuốc lá trộn lẫn mùi nước hoa, có cảm giác như một nữ sĩ Thượng Hải phong tao lão luyện thời dân quốc. Tư thái phong trần kết hợp sườn xám cách tân, có vẻ phá lệ quyến rũ.

Tô Kiều thực sự làm người không hiểu được, trình độ như vậy sao không tự mình đi làm minh tinh, ngược lại chỉ muốn làm người đại diện. Tô Kiều còn hướng Tá An Hủy phóng cái mị nhãn, nếu không phải tâm tư Tá An Hủy hoàn toàn không đặt trên người nữ nhân này, khí chất quyến rũ như vậy thật đúng là sẽ mê đảo chúng sinh.

Tá An Hủy gật đầu không nói chuyện, nhìn Tô Kiều đi đến bên bàn, đem điếu thuốc gác lên gạc tàn, nhìn thoáng qua văn kiện, lại nhấn nút trên điện thoại bàn, gọi thư ký tiến vào đem văn kiện đưa đến cao tầng công ty.

"Khoan đã....." Trước khi Tô Kiều kịp nói cái gì, Tá An Hủy đã tiến lên cản lại điện thoại.


"Sao vậy?" Tô Kiều nghi hoặc nhìn thoáng qua Tá An Hủy, lại nhìn thoáng qua văn kiện trong tay, tựa hồ hiểu được. "Em đã xem rồi?" Tô Kiều không xác định Tá An Hủy có nhìn đến phân tích của mình hay không, nhưng cô không thể loại trừ khả năng này, trực tiếp hỏi.

"Tại sao?" Tá An Hủy cũng không che giấu, ngồi trở lại trước bàn, nhìn về phía Tô Kiều hỏi.

"Nhìn đồ của người khác khi chưa được phép, có chút không quy củ." Tô Kiều buông điện thoại, ấn nút hủy, cô thoáng nhíu mày, đại khái là ngữ khí chất vấn của Tá An Hủy làm cho người ta không thoải mái, cô ngồi ở ghế lão bản, vươn ngón tay thập phần kiêu ngạo nói:"Nếu em đã xem xong rồi, nguyên nhân chị viết thật rõ ràng, không phải sao?"

Thái độ Tô Kiều làm cho Tá An Hủy thực không dễ chịu, như thế công nhiên khiêu khích, biết rõ chính mình đối Los Angeles đặc biệt để ý, lúc trước cũng bởi vì hạng mục này nàng mới ký hợp đồng cùng Tinh Huy, Tô Kiều làm sao có thể thản nhiên nói ra những câu này.

"Lúc trước, chị từng hứa với em, huấn luyện ở Los Angeles sẽ diễn ra xuyên suốt quá trình." Tá An Hủy tận lực khắc chế cảm xúc, phải biết rằng nàng ghét nhất những người nói mà không giữ lời. Chỉ vì hứa hẹn này của Tô Kiều, nàng mới gia nhập Tinh Huy giải trí, mà bây giờ đối phương lại muốn lật lọng.

"Nhưng công ty không đủ kinh phí, còn rất nhiều hạng mục cần thiết phải làm, đâu thể dồn tất cả vào huấn luyện ở Los Angeles."

Tô Kiều lông mày nhíu càng sâu, cô làm sao không biết điều Tá An Hủy quan tâm bởi vì biết rõ mới cảm thấy không thoải mái. Từ lần đầu tiếp xúc, Tô Kiều không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, cô đối Tá An Hủy sinh ra tình cảm khác thường. Tuy rằng vừa mới bắt đầu chỉ là tò mò, là nhìn trúng giá trị tương lai của nàng, nhưng về sau, loại ghen tuông làm người giận sôi không ngừng bùng phát, giữa lúc đó tình cảm cũng đã xảy ra vi diệu biến hóa.

Cô muốn mỗi một thời khắc đều nhìn thấy Tá An Hủy, muốn làm cho nàng vô ưu vô lự. Cô chán ghét nàng cùng Liễu Dĩ Hân tiếp xúc, càng thêm chán ghét dáng vẻ Tá An Hủy một lòng si mê đối phương. Rõ ràng chính mình đẹp mắt hơn Liễu Dĩ Hân, vì sao vẫn không thể lọt được vào mắt của nàng.

Những cảm xúc này dồn dập kéo đến, cô đã không cách nào chối bỏ, cô là đối Tá An Hủy động tâm. Tuy rằng điều này làm Tô Kiều trăn trở thật lâu, nhưng cô vốn là một người phóng khoáng, cũng không mang tư tưởng bảo thủ, cô cuối cùng vẫn tiếp nhận con người thật chính mình. Cho nên hiện tại, nhìn thấy Tá An Hủy ở trước mặt mình chất vấn, cũng chỉ vì chuyện không được đi Los Angeles gặp Liễu Dĩ Hân, dù không phải trái tim thủy tinh, nhưng Tô Kiều vẫn thấy trong lòng như bị người xô đẩy.

"Công ty thế nào không đủ kinh phí, là chị muốn nói không giữ lời sao?"

"An Hủy, có một số việc, thời gian mới có thể cho em đáp án. Em nhìn thấy cũng không nhất định chân thật, hạnh phúc ngắn ngủi lắm, nếu em chọn sai đường, thì sẽ phải chịu thống khổ cả đời, em không thể tin chị một lần sao?" Một câu nói không giữ lời làm tổn thương đến lòng tự trọng của Tô Kiều.

Cô đứng lên, hai tay chống trên bàn, nhìn thẳng vào hai mắt Tá An Hủy. Cô thật muốn nói rằng, An Hủy, em có biết vận mệnh cuối cùng của mình như thế nào không? Em có biết nữ nhân kia rốt cuộc làm em tổn thương đến mức nào không? Thậm chí tính mạng em đều vì cô ta mà ném!


Tô Kiều nghĩ rằng mình đã làm quyết định tốt nhất cho Tá An Hủy, nếu có thể sớm cắt đứt liên hệ giữa Tá An Hủy cùng Liễu Dĩ Hân, như vậy tất cả bi kịch về sau cũng sẽ không xảy ra. Tô Kiều nghĩ đến đây, cảm thấy mình đã làm đúng. Nhưng cô cũng không biết, Tá An Hủy cũng sống lại, đối vận mệnh cùng thảm kịch đời trước, nàng chính mình cũng có cái nhìn cùng lựa chọn riêng.

Không phải mọi người đều sẽ ngồi chờ chết.

"Chị nói có đạo lý." Tá An Hủy nhìn đôi mắt thâm thúy đốt người của Tô Kiều, đột nhiên thở dài một hơi, trên mặt thê lương làm cho Tô Kiều thoáng giật mình.

Có như vậy một lát, Tô Kiều cảm thấy Tá An Hủy cũng không non nớt như dáng vẻ nữ sinh trung học bên ngoài, loại khí tức tang thương như đã kinh lịch đủ thế gian đắng cay ngọt bùi, loại ánh mắt từng trải nùng liệt như vậy, đâm sâu vào cõi lòng của cô.

Tá An Hủy tạm dừng thật lâu, liền chăm chú nhìn Tô Kiều, suy nghĩ từng lời chị ấy nói. Nàng làm sao chưa từng nghĩ tới những chuyện này, làm sao chưa từng rối rắm qua. Nhưng tất cả, cũng đã là chuyện của đời trước.

Mị lực của cuộc sống ngay cả khi ở tại hoàn cảnh hiểm ác nhất, đều vẫn bừng lên hy vọng.

Tá An Hủy không muốn từ bỏ Liễu Dĩ Hân, cho dù toàn bộ nhân sinh đời trước vì nữ nhân này mà bị hủy diệt. Kiếp này, nàng cải biến rất nhiều, cũng không ngu xuẩn giẫm lên vết xe đổ. Cho nên, nàng cấp cho chính mình cùng Liễu Dĩ Hân nền tảng của tình yêu, chẳng sợ đoạn tình cảm này toàn thế giới cũng không xem trọng. Như người uống một cốc nước, ấm lạnh tự biết, hiện tại nàng rất có động lực, điểm này không thể nghi ngờ.

"Tô Yêu Yêu đại phóng viên, không bằng chúng ta nói hết ra đi." Tá An Hủy tản mát ra sâu kín ảm đạm cùng bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói. Không có cao thâm hùng biện, cũng không có cô đơn than nhẹ, chỉ là có chút khắc sâu bất đắc dĩ thôi. Bất quá nàng tin tưởng, đều là người trọng sinh, Tô Kiều sẽ minh bạch.

Mỗi người đều không thể vứt bỏ bản thân mình, Tô Kiều không phải vẫn dùng bút danh Tô Yêu Yêu sao. Đây là định số và chấp niệm của từng người.

--------------------------------


Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện