Vy Hiên che điện thoại, hạ giọng: "Chuyện gì?"
Cô cố ý lạnh nhạt, khiến Liên Cẩn Hành hơi nhíu mày.
Chuyện gì? Cô lại có thể hỏi anh chuyện gì, anh nên trả lời cô thế nào nhỉ, nói thật hay là lợi dụng công việc làm cớ? Cuối cùng, anh quyết định lấy công việc làm cớ: "Là như thế này..."Nhưng không chờ anh nói hết, người bên kia đã quả quyết nói: "Em còn có việc, chờ lát nữa hãy nói." Điện thoại lập tức cúp máy.
Liên Cẩn Hành sửng sốt.
Anh nhìn điện thoại, nghĩ đến dáng vẻ tuyệt tình của người phụ nữ vừa cúp điện thoại của mình, lại ngắm nhìn người phụ nữ điềm tĩnh an nhiên trên poster treo trên tường, căn bản là hai phong cách hoàn toàn khác nhau.
Ánh mắt Liên Cẩn Hành tối lại, nắm chặt điện thoại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào poster mà anh cố ý cho người treo ở nơi này, nghiến răng cười lạnh, tựa như biểu lộ cảm xúc: "Thật đúng là người phụ nữ vô tình vô nghĩa."
Chủ nhiệm Nghiêm đối diện nói: "Là tổng giám đốc Liên à, chuyện này, tôi vốn cũng định mời anh ấy tới một chuyến, chúng ta giải thích rõ ràng, để tránh tạo thành hiểu lầm không cần thiết..."
"Không cần!"Vy Hiên lập tức từ chối, sau khi cảm thấy phản ứng của mình hơi quá khích, cô vội nói: "Tôi không muốn quấy rầy anh ấy chỉ vì một chút chuyện nhỏ, tôi có thể xử lý."
Chủ nhiệm Nghiêm lập tức tỏ vẻ đã hiểu: "Đúng đúng đúng, tổng giám đốc Liên công việc bộn bề." Sau đó, chủ nhiệm Nghiêm nghiêm mặt nói: "Chúng tôi đã điều tra rõ ràng chuyện liên quan đến đơn tố cáo, cũng đã tìm được học sinh viết thư nặc danh đó.
Bởi vì sự việc gây ảnh hưởng rất lớn, trường học quyết định cho ghi lại việc xử phạt, đồng thời hủy bỏ tư cách đại diện cho học viện chúng ta tham gia thi đấu tại cuộc thi đàn violon chuyên nghiệp tháng này của cô ấy."
"Hủy bỏ tư cách thi đấu...!Có phải quá nghiêm trọng không?"Vy Hiên hơi nhướng mày, dù cô không biết là ai, nhưng cô tin tưởng đa số xuất phát điểm của học sinh là đùa ác mà không hề có lòng ham muốn công danh lợi lộc gì.
Chủ nhiệm Nghiêm nghiêm túc nói: "Học viện âm nhạc của chúng ta đầu tiên là cơ sở giáo dục chuyện nghiệp, trước tiên là dạy làm người, sau đó mới truyền dạy tố chất chuyên nghiệp.
Chúng ta hết sức coi trọng giáo dục tư tưởng với học sinh, sẽ không vì cô ấy xuất sắc mà không quan tâm đến vấn đề và sai lầm của cô ấy.
Tất nhiên, đây cũng là kết quả thảo luận sau khi ban lãnh đạo của trường họp xong."
Chủ nhiệm Nghiêm cũng đã nói như vậy, Vy Hiên cũng không hỏi thêm nữa.
Cô nghĩ một chút, thong thả hỏi: "Có thể nói cho tôi biết người này là ai không? Tại sao cô ấy phải làm như vậy?" Vy Hiên không thèm để ý cô ấy hiểu lầm cô thế nào, nhưng cô ấy không thể chửi bới thầy Dương như vậy.
Nếu không phải Liên Cẩn Hành ra mặt, thì thầy Dương rất có thể sẽ phải sớm kết thúc cuộc đời dạy học vì vu hãm nho nhỏ này.
Nghĩ đến khả năng này, Vy Hiên cảm thấy lạnh cả người, sinh viên nên chú tâm vào học chứ không nên gây ra những chuyện như thế này.
Chủ nhiệm Nghiêm xin lỗi nói: "Cô Phạm, thật xin lỗi, tôi không thể nói cho cô biết, chúng tôi phải bảo vệ bí mật cá nhân của học sinh."
Vy Hiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Rời khỏi văn phòng chủ nhiệm Nghiêm, Vy Hiên đi thẳng tới phòng phòng đàn luyện đàn.
Có lẽ vì Liên Cẩn Hành, nhân viên nhà trường ngầm cho phép cô có thể tiếp tục sử dụng phòng đàn sau ba giờ chiều.
Khi đến gần đã nhìn thấy Tuân Lãng đứng ở cửa, gương mặt đầy vẻ phấn chấn rạng rỡ mơ hồ che giấu vẻ tức giận.
"Tuân..."
Vy Hiên vừa tới gần, Tuân Lãng đã lập tức kéo cô lại, ra hiệu cô đừng lên tiếng, sau đó chỉ chỉ vào trong phòng đàn.
Vy Hiên khẽ giật mình, nhanh chóng nghe thấy từ bên trong vọng ra tiếng khóc: "Giáo sư Dương, em sai rồi, là em không đúng..."
Dương Hoảng liên tiếp thở dài một tiếng: "Vịnh Nhi, tại sao em phải làm như thế?"
Vy Hiên cứng người, nghiêng đầu nhìn Tuân Lãng, vẻ mặt cậu không thể che giấu sự giận dữ và căm giận bất bình.
Không cần biết là ai, nếu đã dám vu hãm giáo sư Dương cậu kính yêu nhất, còn có nữ thần của cậu thì tội không thể tha.
"Giáo sư...!giáo sư hãy tha thứ cho em lần này đi...!em không thể, không thể mất đi tư cách dự thi.
Em đã chuẩn bị lâu như vậy, nó là hi vọng duy nhất của em."
Nhiếp Vịnh Nhi khóc đến thương tâm, không ngừng cầu khẩn, nhưng Dương Hoảng không nói gì nữa.
"Giáo sư Dương."
Tuân Lãng cũng không nhịn được nữa, đẩy cửa đi vào, "Cô còn có mặt mũi xin giáo sư tha thứ sao? Khi cô làm thứ chuyện thất đức này, cô có nghĩ tới giáo sư sẽ như thế nào hay không?"
"Tôi..."Nhiếp Vịnh Nhi vừa định cầu xin nữa, nhưng vừa ngước mắt đã thấy Vy Hiên đi phía sau Tuân Lãng, lập tức đứng nguyên bất động, mắt đỏ lên, mấp máy môi, lúng túng lúc lâu nhưng cũng không thốt ra được một chữ.
"Không phải ngày đó giáo sư phê bình cô hai câu, cô đã ghi hận trong lòng sao, Nhiếp Vịnh Nhi, không nghĩ ra cô là loại người này."
Ngày đó khi Dương Hoảng và Nhiếp Vịnh Nhi phát sinh tranh chấp, Tuân Lãng là một người dự thi khác, lúc ấy cậu có mặt ngay tại hiện trường, cho nên, cậu hiểu rõ mọi chuyện, nghĩ cũng biết, cô ta làm như thế cũng là vì trả thù.
Nhiếp Vịnh Nhi khóc đến mí mắt sưng đỏ, cúi đầu xuống, "Không phải...!Không phải như vậy..."
Tuân Lãng tức không nhịn nổi, còn định nói tiếp thì Dương Hoảng đã ngăn lại: "Được rồi, em đi ra ngoài trước đi."
"Giáo sư, thầy cũng không thể mềm lòng, tuyệt đối không thể đề cử cô ta tham gia thi đấu." Tuân Lãng cả giận: "Đứng cùng cô ta trên một sân khấu, em cũng cảm thấy mất mặt."
Trong lòng Dương Hoảng cảm thấy buồn bực: "Được rồi được rồi, em ra ngoài đi.
Hôm nay không phải muốn cùng sinh viên dương cầm chuyên nghiệp luyện tập hợp tấu sao? Nhanh đi đi, đừng ở đây mà chướng mắt."
Tuân Lãng lẩm bẩm mấy câu, không cam lòng đi ra.
Vy Hiên ở bên cạnh, sau khi đặt hộp đàn xuống, liếc về bên này.
"Vy Hiên, cô luyện tập trước, tôi đi ra ngoài một chuyến."
Thấy Dương Hoảng định đi, Nhiếp Vịnh Nhi sốt ruột, không còn để ý tới mặt mũi nữa, một tay kéo lấy cánh tay của anh: "Giáo sư, là em nhất thời xúc động làm ra chuyện ngu xuẩn, xin thầy, đừng hủy bỏ thi đấu của em...!Em đã cố gắng lâu như vậy, em thật...!thật chỉ còn lại nó..."
Cuộc thi liên hợp trường trung học hai năm một lần, mỗi bên đề cử hai người người dự thi, người thắng trận chẳng khác gì lấy được một giấy thông hành đi tới thành công.
Sau khi cuộc thi kết thúc liền sẽ nhận được lời mời của rất nhiều dàn nhạc giao hưởng nổi tiếng, dùng thân