Tiếng chuông tan học vang lên một hồi, Nguyên Tĩnh Sơ liền vội vã muốn về nhà, cô đã không chờ nổi muốn kiểm tra khả năng có thể dùng không gian quả đào để kiếm tiền, cả một buổi chiều cô cũng không nghe lọt tai bài giảng, người khác nhìn cô như là đang ngẩn người, kỳ thật các tế bào não của cô trước nay chưa từng hoạt động đến vậy, nghĩ đến nên dùng quả đào làm ra thứ gì mới tốt.
Nhưng khi cô dẹp sách đứng lên chuẩn bị ra ngoài, lại bị Doãn Tư Di gọi lại.
"Nguyên Tĩnh Sơ, qua đây với cô!"
Nguyên Tĩnh Sơ sững sờ, nhìn nhìn Doãn Tư Di, hiện tại Doãn Tư Di vẫn như cũ là cô giáo môn Số Học của mình, cô không che giấu trình độ của bản thân nữa, cuộc thi lần này vẫn là thành tích đứng nhất trong lớp, thứ 2 cấp thành phố. Thành tích như vậy hẳn là làm người ta vô cùng cao hứng, vì cái gì cô Doãn lại mang bộ dáng nghiêm túc như vậy.
Vẫn là ngoan ngoãn dừng lại, đi theo Doãn Tư Di vào văn phòng, thấy nơi này không có người khác, Doãn Tư Di mới nói: "Tĩnh Sơ, hôm nay lên lớp vì cái gì không chú ý nghe giảng?"
Ai, cô biết mà. . .
Nguyên Tĩnh Sơ có chút chột dạ, lại thấy Doãn Tư Di cau mày, dường như càng thêm tức giận.
"Em có phải cho rằng bản thân đã là thiên tài hay không, kiểm tra đứng nhất lớp rồi cũng không cần nghe giảng bài nữa?"
Nguyên Tĩnh Sơ trừng to mắt, cô không ngờ tới Doãn Tư Di sẽ nói như vậy.
"Cô Doãn. . . Thật xin lỗi, em không phải cố ý. Em cũng không phải thiên tài cái gì hết. . ."
Nhìn dáng vẻ cô thừa nhận sai lầm, sắc mặt Doãn Tư Di cũng hòa hoãn lại, nói: "Cô biết trước đó em một mực cố ý kéo thấp điểm số của mình, làm đến vô cùng sơ xài, mỗi lần đều chỉ chọn làm những chỗ điền khuyết, bài toán lớn vĩnh viễn chỉ viết mỗi đáp án, căn bản không thể cho điểm được. . . Trước đây em chỉ là muốn mượn thành tích để cha em có thể quan tâm đến em, những việc này cô đều hiểu, chỉ là, hiện tại đã là giai đoạn nước rút, cô vẫn hi vọng em đem thành tích chân thực của mình phô bày ra. . ."
Nguyên Tĩnh Sơ càng thêm chột dạ, cuộc thi lần này cô cố ý viết sai một số lẻ, bị trừ một điểm. . .
Doãn Tư Di hiển nhiên nhìn ra được.
"Em vốn là so với học sinh bình thường thông minh hơn, hiện tại không cần phải như lớp 10, lớp 11, em
hoàn toàn có thể phát huy toàn bộ thực lực của mình. . ."
Cô Doãn nói liên miên dài dòng không ít, Nguyên Tĩnh Sơ cũng có chút xúc động, nguyên bản cô xác thực trong lòng có chút buông thả, cô không muốn đứng thứ nhất, tránh việc gây nhiều chú ý, trở thành tâm điểm của trung học Thần Tinh để mọi người nhắm vào. Chẳng qua Tiếng Anh ngược lại là ngoại lệ, cô mỗi lần làm bài Tiếng Anh đều không chút do dự phát huy hết thực lực, từ khi chuyển tới lớp 3 cả hai bài kiểm tra đều đạt max điểm. Cô là một người thù dai, cô chính là muốn chọc cho Lâm Thư Mai sinh khí.
Biết Doãn Tư Di là có ý tốt, cô cũng chỉ đành ngoan ngoãn để mặc cho cô ấy nói, may mắn lúc này có người khác đến tìm Doãn Tư Di, Doãn Tư Di mới chịu thả Nguyên Tĩnh Sơ đi.
Cô cũng không biết, Quý Tư Thần bị thầy giáo lớp 1 gọi tới bên này để đăng ký vào lớp thành tích, một mực lắng nghe nhưng lại chú ý một bên khác, đem cuộc nói chuyện của cô cùng cô giáo đều thu hết vào trong tai.
Nguyên Tĩnh Sơ trước đó là đang giả heo ăn thịt hổ? Chỉ vì để cho ba ba của cô quan tâm đến cô?
Quý Tư Thần nghĩ đến khi nãy ở trên sân thượng nhìn thấy một Nguyên Tĩnh Sơ điềm tĩnh mà trước đây chưa bao giờ thấy qua, trong lòng hắn có chút xúc động. . .
Kỳ thât cô ấy. . . Cũng không có bết bát như vậy.
Mặc dù chuyện mình bị tính kế cùng với cô rất không cao hứng, nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, cái này cùng lắm có thể giải thích bởi vì cô ấy yêu mình quá sâu đậm? Đối với mình vẫn là nữ nhân đầu tiên, lại là một nữ nhân yêu mình như thế, bởi vì gia đình tan vỡ mà trở nên mẫn cảm, mình có phải cũng không nên tàn khốc như vậy?
Quý Tư Thần lại hoàn toàn không biết, Nguyên Tĩnh Sơ đã đối với hắn không còn một chút tình cảm nào, cái cô quan tâm hiện tại chỉ là phải làm thế nào để kiếm tiền, loại suy nghĩ này ở trong mắt Quý đại công tử hẳn còn chưa được xem là một vấn đề.
Truyện convert hay :
Nhất Kiếm Độc Tôn Diệp Huyền Diệp Linh