Trong không gian bao la của dãy núi trùng điệp chỉ có một bóng người đang di chuyển. Tốc độ của hắn tuy không nhanh nhưng lại rất ổn định, trước sau đều đều duy trì một nhịp độ. Cứ thế từng ngọn núi cao lớn hiểm trở đều lần lượt bị hắn vượt qua.
Cuối cùng, bóng người đó leo lên một đỉnh núi cao chừng vạn trượng rồi dừng lại, hắn đưa mắt nhìn về dãy núi sừng sững ở phía xa.
“Nơi đây cách xa sơn môn Linh Dục Tông khoảng hai ngàn dặm rồi, có thể nói là đã khá an toàn. “ Mạc Vấn lẩm bẩm.
“Sao lại không đi tiếp? “ Thanh âm của Lam vang từ trong quyển trục ở sau lưng Mạc Vấn.
“Đại khái là đi tiếp ba trăm dặm nữa, sẽ có một cái chợ do mấy Kiếm môn cấp hai mở ra, ta muốn có sự chuẩn bị trước , bởi vì dù sao nơi đây vẫn thuộc phạm vi thế lực của Linh Dục Kiếm Tông. Việc ta giết Vương Uy và La Ngọc Tiêu tuy không có ai biết nhưng mà chắc chắn sẽ có người nghi ngờ là ta làm, ta cần bế quan tu luyện trong một thời gian ngắn nhằm củng cố lại những thành tựu gần đây mới đạt được. Nếu như thân phận bị bại lộ thì cũng có cơ hội chạy thoát." Mạc Vấn nói.
Từ khi hắn giết chết Vương Uy với La Ngọc Tiêu cho tới nay đã hơn hai tháng, suốt thời gian này hắn không rời khỏi phạm vi của Vân Vu sơn mà cứ đi dọc theo sơn mạch tiến dần về phía Bắc. Tránh né tai mắt của Linh Dục Kiếm Tông chỉ là một phần nguyên nhân, cái chính ở đây là có thể dễ dàng tìm thấy các chợ giao dịch của Linh kiếm sư: Những cái chợ không phải của Linh Dục Kiếm Tông mà do vài Kiếm Môn nhị giai trên núi Vân Vu hợp tác cùng mở ra.
Nguyên nhân tại sao Mạc Vấn lại biết rõ các chợ giao dịch này là do hắn lấy được thông tin từ trong kiếm nang của bọn Vương Uy và La Ngọc Tiêu : Có mấy cái ngọc giản chứa bản đồ ghi chép chi tiết tất cả. Ngọc giản của La Ngọc Tiêu có thông tin toàn diện nhất về toàn bộ các môn phái Linh kiếm sư trên núi Vu Vân , Linh Châu, đến các vị trí các chợ, các vị trí phân bố của yêu thú cũng có ghi chép hết sức rõ ràng.
Cả ngọn núi Vân Vu kéo dài hơn mười ba ngàn dặm. Trong phạm vi Tử Vân tinh các, núi Vân Vu được xem là một trong mười chín Linh mạch tam giai. Tận bên trong Linh Châu Tử Vân đế, ngoại trừ Linh Dục Kiếm Tông như một con quái vật lớn ngồi chồm hỗm ở đây còn có những môn phái Nhất giai, Nhị giai khác nữa. Dù sao núi Vân Vụ cũng quá rộng, một mình Linh Dục Kiếm Tông cũng không thể khống chế hoàn toàn. Do đó, các môn phái khác muốn được sự che chở, bảo vệ thì cũng phải trả một cái giá lớn. Hàng năm, các môn phái này đều phải cung phụng cho Linh Dục Kiếm Tông.
Hai tháng qua, bởi vì lo lắng người của Linh Dục Kiếm Tông đuổi tới, hắn vẫn không dám trì hoãn việc trốn chạy. Đến tận hôm nay, hắn đã trốn xa hơn hai ngàn dặm. Cuối cùng hắn cũng có thể buông lỏng một chút để xem xét lại một ít thu hoạch từ Linh Dục Kiếm Tông.
Đối với quyết định của Mạc Vấn, Lam cũng không phản đối. Dù sao hai người hôm nay đã cùng hội cùng thuyền: vinh cùng vinh, họa cùng họa. Thực lực của Mạc Vấn càng mạnh mẽ thì càng có lợi với thị. Dù gì với thân phận Trận linh, thị có quá nhiều hạn chế. Không thể cứ liên tục ra tay giải quyết các vấn đề của Mạc Vấn.
Đột nhiên, một tiếng rống chói tai như có thể xuyên thủng màng nhĩ từ trên đỉnh đầu truyền, một khối mây đen rơi xuống đầu Mạc Vấn.
Ánh mắt Mạc Vấn lóe lên, yêu thú nhất giai đỉnh cấp - Lôi Dực Thôn Kim Thú!
Con thú này chính là yêu thú nhất giai thuộc tính Kim, vừa có thể nuốt kim thạch, vừa có thể khống chế Phong Lôi. Ngoại hình thì rất giống sư tử, sau lưng mọc thêm hai cánh, trên trán có một cái sừng bạc, có thể phóng thích lôi sát Canh Kim . Con trường thành có thể dài một trượng ba thước, giương cánh đến ba trượng! Bởi vì nó có thần thông thiên phú khống chế Lôi Điện nên thậm chí có thể đọ sức với yêu thú Nhị giai.
Nhìn thấy con yêu thú này, Mạc Vấn nẩy có một ý nghĩ trong lòng. Mặc dù Mệnh Nguyên lực của hắn là cấp độ Kiếm Mạch, nhưng dù sao không phải là kiếm khí nên không thể Ngự Kiếm phi hành, mỗi lần chạy chỉ trông vào đôi chân. Chỉ là hai chân làm sao có thể so với Ngự Kiếm phi hành? Đã hai tháng mà chỉ đi được hai nghìn dặm đường, nếu như là Ngự Kiếm phi hành thì chỉ một cái lắc tay cũng có thể đi được ngàn dặm rồi. Con Lôi Dực Thôn Kim Thú này là một trong rất ít con thú có năng lực phi hành. Hơn nữa, hai cánh có thể cưỡi gió, tốc độ không kém yêu cầm đồng cấp.
Trong dãy Vân Vu có rất ít yêu thú cấp cao, mà mỗi cường giả của các kiếm môn lại săn giết quá nhiều, Mạc Vấn ở trong núi Vân Vu đã hai tháng mới chỉ nhìn thấy yêu thú Nhị giai có hai lần, ngoài ra yêu thú Nhất giai cũng không có nhiều, phần lớn là một ít yêu thú đi lẻ, mà chủ yếu lại là Nhất giai trung hạ cấp, nhiều nhất vẫn là yêu thú chưa khai mở linh trí. Con Lôi Dực Thôn Kim Thú cực kỳ hiếm này đã khiến hắn có suy nghĩ muốn thu phục, không những có thể sử dụng thay cho việc đi bộ, quan trọng hơn là chiến lực của nó cũng không yếu.
Có lẽ có thể thu Lôi Dực Thôn Kim Thú này làm linh sủng, đây là mong muốn của hắn. Ở nước Tấn hắn đã từng học được Hồn cấm không trọn vẹn nay lại có chỗ sử dụng. Đạo Hồn cấm kia lúc bình thường không có gì làm hắn cũng có suy diễn qua, cũng có một chút thành quả, tuy chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng uy lực lại không hề tầm thường, huống chi hắn còn có một vũ khí lợi hại nữa - Diễn Tinh Thần Cấm!
Loại cấm trận này có khả năng tăng uy lực thần diệu của cấm pháp phối hợp với Hồn cấm không trọn vẹn kia, dùng để giam giữ một yêu thú Nhất giai siêu vị cũng không phải không làm được.
Những suy nghĩ này chỉ nhanh chóng hiện lên trong nội tâm Mạc Vấn, mà Lôi Dực Thôn Kim Thú kia đã lao đến đỉnh đầu hắn, hai trảo tráng kiện mạnh mẽ hung hăng chụp xuống. Trảo phong lạnh thấu xương, uy lực của nó vậy mà không có thua kém kiếm khí của Linh Kiếm sư Kiếm Mạch sơ kỳ!
Thế nhưng những thứ này để trên người Mạc Vấn chẳng khác nào gãi ngứa, thân thể Mạc Vấn lúc này đã có thể so với Linh kiếm Nhất giai siêu phẩm! Cho dù là Linh Kiếm sư Kiếm cương sơ kỳ muốn tiêu diệt nhục thể của hắn cũng phải tốn chút công phu.
Cho nên nhìn hai trảo lớn này đang đánh về phía mình, Mạc Vấn cơ bản không né tránh, cánh tay phải thò ra bắt được một trảo mạnh mẽ của Lôi Dực Thôn Kim Thú. Hắn dùng sức kéo thật mạnh một phát.
Mạc Vấn không biết lực lượng cơ thể mình bây giờ mạnh như nào, ba năm qua ngày nào cũng dùng Linh Dược tắm rửa, dược lực trong cơ thể đã tích tụ đến một mức đáng sợ, từ chỗ cải tạo chính thân thể của mình, những dược lực kia cũng hoàn toàn được luyện hóa dung nhập vào cơ thể, bản thân mình vốn là kiếm thể tương hỗ lẫn nhau lại tăng thêm Mệnh Nguyên lực, có thể ví Mạc Vấn hôm nay như một yêu thú mang dáng vẻ con người! Mà các tố chất của thân thể hắn so với yêu thú thậm chí còn mạnh chứ không yếu hơn!
Mạc Vấn quát khẽ một tiếng, cơ bắp toàn thân thể cường hoá được kéo căng hết cở, lực lượng khổng lồ truyền xuống dưới chân, khối đá dưới chân lập tức bị vỡ vụn, con Lôi Dực Thôn Kim Thú phát ra tiếng sợ hãi gầm nhẹ cẩn thận đánh giá, nó không ngờ loài người nhỏ bé nhu nhược mà lại có sức mạnh tàn ẩn đáng sợ như vậy. Nó ra sức chống đỡ bằng hai cánh nhưng cũng không duy trì thêm được nữa, như khúc gỗ mục bị Mạc Vấn dùng sức ném xuống dưới đất.
Oanh!
Đá vụn bay tứ tung, một khối đá cao hơn người khổng lồ bị nện nát bấy, chỉ bằng da béo thịt dày của yêu thú mà nói cũng không làm cho nó bị thương nặng lắm. Lôi Dực Thôn Kim Thú bị ném đi như vậy nên tỉnh táo hẳn. Hai cánh khổng lồ giang ra quạt mạnh một cái làm yêu phong nổi lên, toàn bộ trên đỉnh núi thoáng chốc cát bay đá cháy. Yêu phong ẩn chứa phong nhận có thể tan đá nát kim loại. Cả luồng yêu phong trực chỉ về phía Mạc Vấn.
Mạc Vấn không dám coi thường, yêu thú nhất giai đỉnh cấp dù sao cũng có thể so sánh ngang với Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch Đại viên mãn. Lôi Dực Thôn Kim Thú đánh ra một kích phong nhận đủ để có thể so với Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch Đại viên mãn dốc hết sức phát động kiếm khí.
Vô số đạo phong nhận chém lên người Mạc Vấn, tiếng kim loại giao kích phát ra dày đặc. Trên thân thể Mạc Vấn lưu lại từng vệt máu, nhưng cuối cùng cũng không công phá được phòng ngự mà chỉ sẹt qua xé rách da.
Nhưng Mạc Vấn bị Lôi Dực Thôn Kim Thú kéo lên trời.
Mạc Vấn tâm không loạn, hắn sớm đoán trước hành động của đối thủ ở trên không nếu không người thua thiệt là hắn. Cánh tay phải một lần nữa dùng kết sức kéo một phát, thân thể mượn nhờ lực bật lên, thoáng một phát cưỡi trên lưng Lôi Dực Thôn Kim Thú.
Lôi Dực Thôn Kim Thú rất hoảng loạn, thân thể lăn lộn điên cuồng ở trên không nhưng tay phải của Mạc Vấn bám chặt vào bờm của nó, nhất quyết không buông.
“Rống!”
Lôi Dực Thôn Kim Thú nổi giận gầm lên một tiếng, cái sừng màu ngân bạch trên trán đột nhiên lóe sáng, một lực lượng hủy diệt đang chuẩn bị được kích phát.
Mạc Vấn khẽ giật mình. Hắn nhìn lên cái sừng của Lôi dực Kim Thú, đó là khí tức lôi sát khí tức! nhưng đáng tiếc, so sanh với lôi kiếp của Thiên Lôi còn quá thô thiển, còn xa mới bằng được Thiên Lôi thuần tuý, loại khiếm khuyết này phát ra khí thế huỷ diệt không thua kém gì hàng thật đúng là bá đạo quá đi!
Phách két!
Một đạo hồ quang Ngân Bạch phụt ra, quần áo Mạc Vấn bị tan thành tro bụi. Thân thể cường tráng lộ ra, nhưng lại không có một điểm thương tổn nào. Thậm chí đặc tính làm tê liệt của Lôi Điện cũng không có nhiều đại tác dụng với hắn. Tại Đầm Lầy Mê Vụ, Mạc Vấn đã trải qua hai lần lôi kiếp. Hắn coi như đã miễn dịch với lôi điện từ lâu rồi
Cũng thật đen đủi cho Lôi Dực Thôn Kim Thú khi đụng phải Mạc Vấn. Nếu như là Linh Kiếm Sư khác, thậm chí là Kiếm Cương sơ kỳ kết hợp với yêu thú Nhị giai, cũng không thoải mái khi đối đầu với nó. Bởi vì lôi sát trời sinh có thể khắc chế được yêu thú và Linh kiếm. Yêu thú sợ lôi kiếp đã đành, còn Linh kiếm ẩn chứa Kiếm linh cũng chỉ có thể lấy thủ mà bảo vệ chính mình. Nếu như linh thể không cẩn thận bị lôi sát đánh trúng thì cũng chỉ có một kết cục là tan vỡ mà thôi.
Nhưng nó gặp được lại là Mạc Vấn. Dù gã này không phải là Linh Kiếm Sư, cũng chưa ngưng tụ Kiếm Mạch nhưng cũng đã trải qua hai lần lôi kiếp. Dù cho hai lần lôi kiếp đó vẫn chưa đạt tiêu chuẩn thấp nhất của cửu lôi. Nhưng đó là lôi kiếp thực thụ! Chính thức là Thiên Uy!
Cho nên đòn sát thủ mạnh nhất của Lôi Dực Thôn Kim Thú là lôi sát Canh Kim không có đất dụng võ đối với Mạc Vấn
Phóng xuất ra lôi