Tại Thiên Bảo Lâu.
"Xin hỏi các hạ cần ta giúp việc gì ?"
Lúc này đây, tên Giám Định Sư già nua muôn phần lễ phép. Một là do thực lực Mạc Vấn "cao thâm khó lường", mặt khác do lần trước Mạc Vấn đã từng ra tay một cách hào sảng, một lần giao dịch tới mấy ngàn linh thạch. Điều quan trọng nhất, vị khách hàng trước mắt rất có thể là một Luyện Đan Sư, đối với một vị Luyện Đan Sư, ta nên biểu hiện kính cẩn thêm vài phần.
"Lão phu có một ít đan dược, không biết các ngươi có thu hay không thu" Mạc Vấn lạnh nhạt hỏi.
Khóe mắt Giám Định Sư máy động, tự nói với lòng phải cư xử cẩn trọng hơn. Hoá ra đúng là một vị Luyện Đan Sư! Trong thế giới của Linh Kiếm Sư có hai loại tài nguyên khan hiếm. Một là linh thạch, hai là đan dược. Người khách này nhất định là có linh mạch để sản xuất, nhưng sản lượng chỉ có thể cố định không thể thay đổi được. Còn đan dược dù có nhân công luyện chế nhưng cả giới linh kiếm sư chỉ có một phần nhỏ người có thể thoải mái hưởng sự cung ứng đan dược không cần lo lắng mà thôi. Còn phần đông Linh Kiếm Sư thiếu thốn đan dược một cách nghiêm trọng, không là vì không có tiền để mua, mà là muốn mua cũng không mua được. Bởi vậy sẽ không có ai cảm thấy đan dược là thứ dư thừa cả!
"Các hạ, ngài muốn giao bán các loại đan dược nào?" Giám Định Sư cũng là người lịch duyệt, kinh nghiệm đầy người, trấn định tinh thần hỏi lại.
Mạc Vấn phẩy tay, đã có bốn chiếc bình ngọc xuất hiện trên mặt bàn. Bên trên mỗi chiếc bình ngọc đều có dán những cái nhãn hiệu thật nhỏ. Theo thứ tự là Bích Huyết Đan, Tuyết Linh Đan, Thăng Vân Đan và Vân Linh Đan.
Giám Định Sư không thể chờ đợi được nữa, giơ tay cầm lấy một lọ mở nắp bình ra. Bên trong có một luồng dược lực tinh thuần cực kỳ phả vào mũi, thậm chí hình thành những màng khí mờ mịt ở nắp bình.
Nhìn thấy cảnh tượng thế, hơi thở Giám Định sư chậm lại, chỉ có linh đan cực kỳ thuần khiết mới tạo ra được sự khác lạ như thế. Nếu như Luyện Đan Sư luyện chế ra Linh Đan với phẩm chất bình thường, đương nhiên sẽ không tạo ra cảnh tượng vừa rồi. Đây nhất định là những Linh Đan đẳng cấp tuyệt đỉnh, chỉ có Linh Kiếm Sư cấp bậc Luyện Đan Đại Sư mới có thể luyện chế ra Linh Đan phẩm chất cao như vậy. Nói như vậy, người trước mắt ít nhất cũng là một Luyện Đan Đại Sư Nhất giai. Giảm Định Sư đánh giá một hồi, sau lại nhìn sang Mạc Vân. Trong thanh tâm lại cảm thấy người thanh niên được bao phủ toàn thân bên trong chiếc áo đen càng thêm "cao thâm khó lường".
"Các hạ, ta cần kiểm tra dược hiệu một chút."
Mạc Vấn gật đầu một cái.
Lập tức, Giám Định Sư lấy từ trong mỗi bình một hạt đan dược rồi đưa cho cô gái bên cạnh. Cô gái đưa tay nhận lấy sau đó khom người lui ra.
Việc giám định đan dược phải mất một chút thời gian, cần có người có kinh nghiệm tự nếm thử, rồi phân biệt rõ ràng dược tính và cường độ của dược lực.
Nửa canh giờ sau, cô gái quay trở lại. Nhưng lúc này thần sắc trên khuôn mặt thị phơn phớt đỏ vì quá kích động. Thị cẩn thận đưa cho Giám Định Sư một cái ngọc giản.
Giám Định Sư đọc qua một lượt nội dung trong đó. Sắc mặt của lão đầu tiên là khiếp sợ rồi chuyển thành mừng như điên. Ánh mắt lão lóe lên nhìn về Mạc Vấn, kích động nói: "Xin hỏi các hạ, những loại đan dược này ngài có bao nhiêu?"
"Ba mươi lăm lọ Bích Huyết Đan, hai mươi sáu lọ Tuyết linh đan, hai mươi hai lọ Thăng Vân Đan, ba mươi lọ Vân Linh Đan."
"Nhiều như vậy sao?" Giám Đinh Sư như bị choáng váng. Lão đang hoài nghi Mạc Vấn có luyện chế những đan dược này tốt như loại đã đi kiểm tra hay không. Lão nuốt một ngụm nước miếng: "Những đan dược này đều được đựng trong bình ngọc tiêu chuẩn chứ ?"
Bình ngọc đựng đan dược được chia thành hai loại: thứ nhất là lọ nhỏ có thể đựng mười viên, thứ hai là lọ lớn có thể đựng hai mươi viên. Mà Mạc Vấn đều dùng loại lọ lớn để đựng đan dược. Nhận được câu trả lời từ Mạc Vấn, lão bỗng phải hít vào một hơi khí lạnh. Số lượng đan dược nhiều như vậy, giá trị của chúng đã vượt qua bốn con số!
Ánh mắt Giám Định Sư lóe lên, cuối cùng thành khẩn nói: "Các hạ, vì những đan dược của ngài đều là sản phẩm mới. Thân phận của ta không thể làm chủ được, cho nên ta sẽ xin chỉ thị từ người quản lý một chút. Kính xin ngài chờ đợi một lát."
Mạc Vấn có chút suy nghĩ sau đó chậm rãi gật đầu.
Thần sắc Giám Định Sư thả lỏng, vội vàng đi lên tầng trên. Thời gian lão rời đi không bao lâu, ước chừng một phút sau lão đã quay trở lại với thần thái bình thản. Xem ra kết quả xin chỉ thị rất không tệ.
"Các hạ, chúng ta quyết định thu mua những đan dược này của ngài. Xét thấy dược hiệu của chúng cao gấp đôi so với cùng loại nên chúng ta tăng giá thu mua thêm năm thành so với giá thị trường." Giám Định Sư già nói đến đây thì bỗng dừng lại, để sắp xếp lại câu nói của mình.
Bích Huyết đan và Tuyết Linh đan đều là đan dược chữa thương nhất giai hạ phẩm, tương ứng dùng chữa ngoại thương và nội thương tương đối dễ gặp nên mỗi bình chúng ta định giá là năm mươi linh thạch. Mà Vân Linh đan lại là đan dược khôi phục kiếm khí, dược hiệu lại có thể so sánh với đan dược nhất giai trung phẩm. Chỉ tiếc rằng nó chỉ có tác dụng với người tu luyện kiếm khí hệ thủy cho nên giá tiền sẽ phải thiệt thòi một chút. Mỗi bình chín mươi linh thạch. Cuối cùng là Thăng Vân đan, đan dược này có tác dụng tăng tiến tu vi cho người luyện thủy hệ kiếm khí. Đan dược này cũng chính là loại linh đan nhất giai trung phẩm, nhưng dược hiệu bên trong lại có thể so sánh với đan dược nhất giai thượng phẩm. Vì vậy, chúng ta nguyện ý mua linh đan này với giá hai trăm linh thạch mỗi bình. Tổng cộng số linh thạch của bốn loại linh đan này là một vạn một trăm năm mươi linh thạch nhất giai. Ngoài ra, chúng ta có môt yêu cầu hơi quá đáng, mong rằng các hạ có thể đồng ý. Nếu các hạ đồng ý thì bổn tiệm xin dâng lên năm vạn linh thạch.
Vị giám định sư già nói xong thì nhìn chằm chằm vào Mạc Vấn, ánh mặt trở nên nóng rực.
Nội tâm Mạc Vấn chấn động. Năm vạn linh thạch là một con số không nhỏ, chẳng khác gì năm khối linh thạch tam giai. Phải biết rằng, trong Kiếm nang Băng Vân Kiếm cũng chỉ có sáu khối linh thạch tam giai. Năm vạn linh thạch này nếu rơi vào tay sẽ khiến gia tài của hắn tăng gần gấp đôi.
"Nói đi." Thần sắc Mạc Vấn không đổi.
"Chúng ta muốn mua lại phương pháp điều chế Thăng Vân đan. Mặc dù yêu cầu này hơi quá đáng, nhưng chúng ta cũng sẽ không khiến các hạ phải chịu thiệt, ngoài năm vạn linh thạch còn tặng thêm một kiện Hấp Linh Phi Phong nữa." Giám Định Sư hồi hộp nhìn sang Mạc Vấn.
Hấp Linh Phi Phong? Mạc Vấn trở nên trầm mặc, nhanh chóng nhớ lại tin tức về Hấp Linh Phi Phong.
Hấp Linh Phi Phong là một loại áo bào, được làm từ bộ lông của yêu thú Vụ Ẩn thú nhị giai bậc thấp. Lực phòng ngự của nó cũng không có gì đặc sắc, nhưng nó lại là sự mơ ước của rất nhiều Luyện Đan sư và Luyện Khí sư bởi công hiệu làm tăng lực lượng tinh thần hoặc giúp tập trung cao độ. Một gã Luyện Đan sư có được nó thì xác xuất luyện đan thành công cũng sẽ vì vậy mà tăng lên rất nhiều. Nhưng điều mà Mạc Vấn để ý lại là khả năng ngăn cản hoàn toàn cảm ứng của người khác của Hấp Linh Phi Phong!
Sở dĩ gọi là Vụ Ẩn Thú không phải vì nó có thể tạo ra sương mù, mà da của nó có thể phóng thích một loại sóng ngắn, hình thành một trường linh lực đặc thù, quấy nhiễu cảm ứng của linh thức. Cho dù một vị Linh Kiếm Sư Kiếm Cương Viên Mãn cung không thể dùng linh thức để xuyên qua hoàn toàn tầng quấy nhiễu này
Mạc Vấn có thể bình yên đứng ở khu chợ này, tất cả đều là dựa vào Lam, nếu như không có Lam dùng linh lực bản thân che dấu giùm hắn thì một gã Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch kỳ cũng có thể nhìn thấu thật giả là hắn chỉ là phế nhân đã bị phế đan điền. Thân phận của Lam đặc thù nên không thể sử dụng sức mạnh kiếm đồ mà không kiêng kị gì. Dù sao đến giờ thị vẫn chưa hồi phục thời kỳ toàn thịnh tam giai hạ phẩm, do đó Linh Kiếm Sư Kiếm Cương sơ kỳ cùng Kiếm Cương trung kỳ không thể nhận ra rồi, nhưng Linh Kiếm Sư Kiếm Cương hậu kỳ trở lên thì không thể nói trước được, một khi sự tồn tại của Lam bị phát giác sẽ rất phiền phức.
Thời gian lúc này dường như trôi đi vô cùng chậm chạp, mồ hôi trên trán vị Giám Đinh Sư già cả bắt đầu chảy ra, cuối cũng một thanh âm như từ thượng giới rót vào tai làm cho lão nhẹ bẫng cả người mà ngồi ngay ngắn lại trên ghế.
“Ta có thể bán cho các ngươi” Mạc Vấn thản nhiên nói, như là đang bán một món hàng nhỏ bé không đáng kể. Thật ra mà nói đối với Mạc Vấn cái kia quả thật không có trân quý gì cả, nội dung lấy trong ngọc giản ghi lại trên trăm chương đan phương, dùng cho tu vi, kiếm khí tăng lên không dưới mười loại đan dược. Thăng Vân đan chẳng qua chỉ là một loại đẳng cấp thấp nhất, hiện tại hắn đã luyện chế đan dược Nhất giai Hạ phẩm thuần thục rồi, cách điều chế Thăng Vân Đan chỉ là lúc ban đầu khi học tập thuật luyện đan mà thôi.
Khi Mạc Vấn đi ra khỏi Thiên Bảo Lâu thì trong kiếm nang đã có tới sáu rương lớn linh thạch Nhất giai và một kiện áo choàng lông thú màu đèn huyền cùng với một số dược liệu, linh dược Nhất giai Thượng phẩm.
Trong một gian phòng hoa lệ trên tầng cao nhất của Thiên Bảo lâu, một lão giả Kiếm Cương sơ kỳ ngồi nghiêm trang ở trên ghế được mài dũa từ nhuyễn ngọc, vị Giám Định Sư già cả vừa mới giao dịch với Mạc Vấn xong đang khoanh tay đứng ở phía dưới.
“Giao dịch thế nào?” Lão giả lười biếng hỏi.
“Hồi bẩm chấp sự đại nhân, giao dịch diễn ra rất thuận lợi, đã xác định được đan phương đó đúng là có xuất xứ từ thời Thượng Cổ. Còn về phần người đó thuộc Tông môn nào thì cần phải tra xét thêm.” Vị Giám Định Sư cung kính trả lời.
Trong con mắt khép hờ của lão giả phóng xuất ra một luồng tinh quang: “Không tệ, không nghi ngờ gì nữa người này đúng là một bảo tàng vô giá, ngươi cho người theo dõi điều tra lai lịch của hắn cho ta, nếu bối cảnh sau lưng hắn hùng hậu như suy đoán thì chúng ta sẽ tiến thêm một bước giao hảo với hắn, còn nếu như không có bối cảnh gì thì...”
“Tiểu nhân đã rõ.” Trong lòng vị Giám Định sư bỗng nhiên giật thót, lão liền vội vàng cúi đầu tuân lệnh.
“Ngươi lui xuống đi?” Lão già vẫy tay, hai mắt khẽ nhắm lại...
Trên đường phố, Mạc Vấn cau mày, ở Thiên Bảo các hắn cũng không mua được bao nhiêu dược liệu Nhất giai Thượng phẩm, dù sao Thiên Bảo các cũng không phải chuyên buôn bán kinh doanh đan dược, Linh Dược trong kho cũng có hạn. Xem ra hắn nhất định phải tìm một thương hội chuyên kinh doanh đan dược, lúc đó mới có thể tiếp tục rèn luyện kĩ năng luyện đan của mình.
Thế nhưng hôm nay không còn thời gian nữa, ngày mai hắn còn phải chuẩn bị tham gia hội đấu giá, phải về nghỉ ngơi lấy lại tinh thần. Nghĩ tới đây Mạc Vấn liền nhanh chóng quay trở về khách điếm.
Dọc theo quảng trường, phòng đấu giá trên núi Thanh Dương ở vị trí trung tâm chợ, nơi đây là tòa