Mấy đạo kiếm quang phá không bay đến, hạ xuống đỉnh một ngọn núi gần đó.
Vài tên Linh Kiếm Sư nhìn tới màn hào quang màu xanh cực lớn ở trước mặt, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc khó hiểu: “Xảy ra chuyện gì rồi? Chỗ này không phải là khu chợ trên núi Thanh Dương sao?”
“Đây hình như là kiếm trận Thái Ất Thanh Cương, chính là kiếm trận hộ sơn của khu chợ này. Tại sao nó lại đột nhiên khởi động? Chẳng lẽ là có ngoại địch tới quấy nhiễu?”
Cách đó không xa, một gã Linh Kiếm Sư đã ở nơi này từ trước trợn trắng mắt đáp: “Có quỷ mới biết được, ba ngày trước, khi lão tử đến đây thì đã có việc này, nghe nói chuyện này đã kéo dài liên tục bẩy ngày rồi.”
“Chẳng lẽ cứ chờ như vậy? Ta đây còn có chuyện quan trọng phải làm đây này? Hay là tìm người tới báo một tiếng để cho trưởng lão chấp sự bên trong mở kiếm trận ra?” Một gã Linh Kiếm Sư đề xuất ý kiến.
“Không sợ chết thì cứ đi mà gọi, cái kiếm trận này chẳng quản tới ngươi là người nào, hôm trước có một tên đệ tử của Viêm Kiếm Môn không biết lượng sức , dương dương tự đắc cho rằng môn phái của hắn là một trong những chủ nhân của khu chợ này, kết quả vừa tới gần đã bị kiếm trận phóng xuất ra một đạo kiếm khí Thái Ất Thanh Cương chém thành thịt nát.”
“Thật xúi quẩy, việc này lão tử quyết không thể bồi tiếp các ngươi được rồi, ai muốn đợi thì cứ đợi đi.” Một gã Linh Kiếm Sư mắng lớn một tiếng rồi khống chế kiếm quang bay lên không trung.
Đúng lúc này, toàn bộ màn hào quang màu xanh bao phủ khu chợ đột nhiên chấn động kịch liệt… lại tiếp tục biến ảo mấy lần rồi ầm ầm sụp đổ biến mất vô ảnh vô tung. Mà đứng ở phía xa có thể thấy được từ trong một tòa lầu lớn ở trung tâm khu chợ có một cỗ ánh sáng màu xanh phân tán bay ra bốn phương tám hướng khiến cho non nửa khu chợ này bị sóng linh lực bạo phát ra phá hủy.
“Ôi Kiếm Tổ ! Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là đây nội chiến giữa những tên chưởng quản khu chợ này sao ?”
Xung quanh chợ, rất nhiều Linh Kiếm Sư sợ hãi trợ mắt há hốc mồm.
Hơn mười đạo kiếm cương cũng đi theo đạo màu xanh linh lực bạo phát mà bắn ra, lộ ra hơn mười thân ảnh trên người đầy bụi đất.
Thủ tịch trưởng lão chấp sự Lư Viêm của khu chợ tức giận tới mức khuôn mặt dường như vặn vẹo, ngửa mặt lên trời hét lớn: “Tên khốn kiếp ! Không cần biết ngươi là ai, bổn tọa nhất định phải khiến ngươi trả giá thật đắt.”
Công Tôn trưởng lão cũng đồng dạng sắc mặt âm trầm hỏi: “Lư trưởng lão, lần này phải làm sao mới có thể giải quyết hậu quả cho thật tốt đây ?”
Lư Viêm cắn răng nói: “Lập tức gửi phi kiếm truyền thư cho Linh Dục Kiếm Tông nói cho bọn họ đã tìm ra hung thủ sát hại cháu của Thái Thượng La Trưởng lão, đồng thời cũng báo những tổn thất ở đây cho bọn họ biết.”
Công Tôn trưởng lão nhíu mày: “Ngươi xác định người kia chính là người mà Linh Dục Kiếm Tông muốn tìm?”
“Cho dù trước kia không đúng, bây giờ cũng phải đúng. Công Tôn trưởng lão, sự tình đã đến nước này, ta và ngươi đều không còn đường lui nữa rồi.” Lư Viêm âm trầm đáp.
Công Tôn trưởng lão trầm mặc suy nghĩ, không nói tới Vi trưởng lão của Linh Dục Kiếm Tông chết tại đây, chỉ cần tổn thất của khu chợ này thôi cũng đã khiến bọn hắn phải chịu chất vấn đồng thời từ sư môn và Lịnh Dục Kiếm Tông rồi. Bởi vậy tuy lão không đồng tình với đề nghị của Lư Viêm nhưng không thể không tiếp nhận. Lần này bọn hắn thật đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo, không những không lưu lại được đối phương mà còn bị đối phương đâm lén một phát, giết chết cả trưởng lão khách khanh Lý Cuồng, ngay cả kiếm trận thượng phẩm nhị giai cũng bị phá hủy.
Trong lúc những nhân vật chưởng quản khu chợ này còn đang bàn bạc tìm cách giải quyết tốt hậu quả thì Mạc Vấn đã ở cách xa hàng vạn dặm rồi.
Vân Vụ Sơn, vùng biên giới phía bắc, trong một hang núi, Mạc Vấn dùng một tia Mệnh Nguyên lực chậm rãi dung nhập vào trong Khô Mộc Hồi Xuân Đan, thành phần dược liều cùng với kết cấu của đan dược dần dần hiện ra trong tâm trí của hắn.
Linh đan cực phẩm nhị giai, thành phần dược lực cùng với kết cấu trong đó cực kỳ phức tạp, không kém hơn một cái cấm trận siêu phẩm nhị giai cỡ nhỏ. Chẳng qua đối với Mạc Vấn mà nói thì cũng không phải quá khó khăn để phân tích ra. Dù sao hắn cũng đã từng phân tích qua kiếm trận tam giai.
Nửa tháng sau, nguyên liệu luyện chế cùng với kết cấu tổ hợp các loại linh dược của Khô Mộc Hồi Xuân Đan đều được Mạc Vấn thăm dò rõ ràng.
“Địa Tủy Linh Nhũ , Xích Hà Quả .”
Mạc Vấn lặng lẽ hồi tưởng lại tên của hai loại linh dược. Hai loại linh dược này đều là thành phần chủ yếu để luyện chế Khô Mộc Hồi Xuân Đan, nhưng mà dựa theo những gì hắn đọc được trong các loại điển tịch luyện đan hiện nay thì hai loại linh dược này dường như đã tuyệt tích.
Địa Tủy Linh Nhũ là do linh huyệt Tiên Thiên trong linh mạch sản sinh ra, linh huyệt Tiên Thiên chính là nói linh huyệt từ khi linh mạch hình thành chưa bao giờ bị khai mở ra, một linh mạch nhị giai bình thường mỗi ngàn năm mới có thể thai nghén ra một giọt, về phần linh mạch nhất giai thì khả năng sinh ra Địa Tủy Linh Nhũ là cực kỳ nhỏ, chỉ có linh mạch cấp bậc tương đối cao thì khả năng sản sinh ra linh nhũ mới cao hơn một chút, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi, không phải linh mạch cấp cao nào cũng sinh ra được Địa Tủy