Kiếm thuyền Phi Vũ này có ba tầng bên dưới, ỡ giữa là một tòa vĩ lâu ba tầng, chiếm một nửa diện tích boong thuyền.
Thân thuyền và mái thuyền chủ yếu được làm từ một loại linh mộc Nhất giai Thượng phẩm “Thiết Vâm Sam”, cứng rắn như sắt nhưng không mất tính đàn hồi, chỉ có vài chỗ mấu chốt là được dựng lên từ linh mộc đã ngoài Nhị giai. Trong đó long cốt* được xây dựng hoàn toàn từ hài cốt của một vài yêu thú khổng lồ, phẩm giai đều đã ngoài Nhị giai. Một vài khoang quan trọng khác đều làm từ từ tài liệu linh quáng đã ngoài Nhị giai Thượng phẩm chế tạo thành. Cả kiếm thuyền Phi Vũ hoàn toàn được coi như một lô cốt chiến đấu, hơn nữa không gian bên trong rất lớn, có thể chứa tới ba ngàn người vẫn thừa.
*long cốt: một bộ phận quan trọng nằm theo trục dọc dưới đáy thuyền, kéo dài từ trước ra sau, đóng vai trò như xương sống của một con thuyền
Nghiêm Bình để cho hơn hai mươi người khống chế kiếm thuyền Phi Vũ này. Sử dụng thuyền này thật sự có chút xa xỉ, bởi vì khống chế kiếm thuyền này cần hơn trăm viên linh thạch Nhị giai các loại ! Căn cứ vào linh lực con thuyền phát ra, mặc dù không phát động cấm chế với kiếm trận trên thuyền cũng chỉ có thể liên tục di chuyển con thuyền trong vòng ba ngày, sau đó cần phải thay thế linh thạch một lần nữa.
Cũng là do chính Nghiêm Bình làm bậy, đùa nghịch không đúng lúc, y không trấn giữ bên trong kiếm thuyền mà lại ở bên ngoài, kết quả lại là rơi vào tay Mạc Vấn.
Đi một vòng xem kiếm thuyền, Mạc Vấn phát hiện một vấn đề, đó là cấm chế trên kiếm thuyền thật sự rất thưa thớt, phần lớn đều là cấm chế phụ trợ kiếm thuyền phi hành, cấm chế dùng cho việc tấn công, phòng ngự rất ít, chỉ có một ít vị trí mấu chốt và khoang chính là được bố trí, ngoại trừ một tòa kiếm trận Mậu Linh Huyền Sát là coi như đáng giá một chút, thế nhưng đó chỉ là phòng ngự bên ngoài, một khi có người đột phá phòng ngự bên ngoài boong thuyền, tiến vào bên trong thân tàu, chẳng khác gì hoàn toàn không có phòng bị!
Xem ra kiếm thuyền này chỉ có thể được coi là một bán thành phẩm. Mạc Vấn như có suy nghĩ gì, bởi vì hắn phát hiện bên trong thuyền có một ít tài liệu có dấu vết của việc mới chế tạo không lâu, dấu vết tế luyện rất rõ ràng, cả con thuyền có lẽ còn đang trong giai đoạn cải tạo hoàn thiện. Nhưng như vậy cũng tốt, đó lại là cơ hội cho Mạc Vấn bố trí cấm trận một lần nữa.
Cuối cùng Mạc Vấn đi tới trước khoang chính ở dưới tầng cuối.
Trước mắt là cửa lớn do từng khối Huyền Thanh Thach Nhị giai siêu phẩm chế tạo thành, bên trên có khắc cấm trận Phù văn, ở giữa lại là một cái đồ án hình mặt trời, một thanh Linh kiếm dựng đứng bên trong hình mặt trời.
“Hạo Thiên Kiếm Tông!” Lãnh Cừu nhìn thấy cái này đột nhiên không khỏi hô lên thất thanh.
Mạc Vấn nhìn gã một cái, không nói gì. Hạo Thiên Kiếm Tông là một trong mười bốn Kiếm Tông của Tử Vân Tinh Các, xếp hạng thứ mười, mặc dù là xếp hạng như vậy nhưng kỳ thật thực lực đó cũng không phải kiếm môn bình thường có khả năng chống lại, nghe nói trong tông còn có hai vị lão tổ Kiếm Nguyên tồn tại.
Thì ra Vạn Kiếm môn là quân cờ mà Hạo Thiên Kiếm Tông bố trí, cũng chỉ có Hạo Thiên Kiếm Tông bậc này mới có thể mang ra loại vũ khí chiến lược như kiếm thuyền Phi Vũ này.
“Hạo Thiên Kiếm Tông thật to gan, Cửu Hàn Châu là thuộc quyền sở hữu hợp pháp của Thiên Trì Kiếm Tông, bọn chúng phát triển thế lực ở đây chẳng lẽ không sợ Thiên Trì Kiếm Tông hỏi tội sao?” Lãnh Cừu nói.
Không quan tâm đến Lãnh Cừu đang trầm ngâm suy nghĩ, Mạc Vấn đã phá vỡ cấm chế trên đại môn khoang hạch tâm, chiếc cửa lớn làm từ Huyền Thanh Thạch nặng nề mở rộng sang hai bên ra, lộ ra lối vào cao khoảng ba người.
Khoang chính là trung tâm của kiếm thuyền Phi Vũ, tất cả linh lực dùng cho cấm chế và kiếm trận đều được nơi này cung ứng, có thể nói đây là động lực của con thuyền.
Không gian bên trong khoang thuyền này vô cùng rộng lớn, dài rộng sáu trượng, cao ba trượng có dư, ước chừng diện tích bằng một tòa đình viện nơi thế tục. Bốn vách tường toàn bộ được làm từ đá xanh, bên trên phủ kín trận văn, ở vị trí trung tâm có mệ bệ đá hình quạt cao ba thước, được khảm hơn một trăm viên linh thạch nhị giai. Mà ở đằng sau bệ đá này, Mạc Vấn phát hiện ra một dải trận văn riêng biệt có dài hơn một trượng, còn vì sao lại nói là riêng biệt là do những trận văn này tự hợp thành một thể độc lập, không hề liên quan đến cấm trận và kiếm trận trên thuyền.
Đây đúng là Truyền Tống Trận!” Sắc mặt Lãnh Cừu thay đổi mấy lần, không chút do dự nhìn Mạc Vấn nói: “Thỉnh đại nhân lập tức phá vỡ tòa Truyền Tống Trận này! Đây là Truyền Tống Trận nối thẳng đến Hạo Thiên Kiếm Tông!”
Mạc Vấn không nghe lời Lãnh Cừu mà cẩn thận đánh giá Trận Văn này, tòa kiếm trận này không giống với bất kì hệ thống cấm chế với kiếm trận nào khác, so với Diễn Tinh Thần Cấm, Hồn cấm cũng có khác biệt rất lớn, nhưng lại giống với một Trận Văn đặc biệt mà hắn đã từng được gặp.
Đó là một đại trận bí ẩn hắn đã từng nhìn thấy trong Đại Diễn điện ở Đầm Lầy Mê Vụ, cả hai có rất nhiều điểm chung, chỉ là Trận Văn nhỏ trước mắt này lại là loại đơn giản đi rất nhiều, là một phiên bản đơn giản hóa.
Truyền Tống Trận sao?
Mạc Vấn như có điều gì suy nghĩ, không biết tòa Truyền Tống Trận trong Đại Diễn điện thông đi nơi nào.
Bên trong tiểu Truyền Tống Trận này Mạc có năm cái lỗ khảm, Mạc Vấn trầm ngâm một chút rồi lấy ra năm viên linh thạch thuộc tính Ngũ Hành, theo thứ tự để vào trong lỗ khảm.
Lãnh Cừu nhìn thấy động tác của Mạc Vấn mà toát mồ hôi lạnh, vị đại nhân này muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn đến Hạo Thiên Kiếm Tông của người ta chém chém giết giết?
Từng dải Trận Văn huyền ảo của Truyền Tống Trận sáng lên, phóng xuất ra quang mang ngũ sắc, hình thành một cột sáng nhàn nhạt bao phủ toàn bộ phạm vi một trượng, Mạc Vấn lúc này đã ở trong phạm vi bao phủ của trận. Thế nhưng cùng lúc đó một vài điểm sáng màu tím cũng đồng thời bay lên từ dưới chân lơ lửng trước mặt Mạc Vấn.
Một ngón tay Mạc Vấn duỗi ra điểm đến một điểm sáng, một luồng thông tin đơn giản liền xuất hiện trong tâm thần hắn.
“Hạo Linh Châu châu thành, Hạo Dương Thành.”
Mạc Vấn thu tay lại theo thứ tự chỉ đến mấy tinh điểm khác, mỗi một lần đều có một đạo tin tức địa danh truyền vào tâm thần, trong đó có cả sơn môn chủ tông Hạo Thiên Kiếm Tông.
“Thì ra là thế.”
Thả tay xuống, Mạc Vấn lấy ra toàn bộ năm viên linh thạch Nhị giai, tay trái hắn bắn ra một đạo kiếm khí Canh Kim Huyền Cương , để lại một vết kiếm trên Truyền Tống Trận, phá hỏng kết cấu của một số dải Trận Văn.
Nhìn thấy cử động của Mạc Vấn, Lãnh Cừu thở dài một hơi, lặng lẽ lau đi một thân mồ hôi lạnh. Tuy gã có lòng tin với vị chủ tử này, nhưng cũng không dám hy vọng xa vời là Mạc Vấn có thể một mình đánh với một Kiếm Tông!
“Lãnh Cừu.”
“Có thuộc hạ.” Âm thanh cung kính, Lãnh Cừu nói.
“Dùng tốc độ nhanh nhất chọn ra những đệ tử có thể tin tưởng từ trong tam đại kiếm môn, vận chuyển tất cả tài nguyên sở hữu có thể điều động đến Cửu Nhận Sơn, bỏ qua hai quận Cứ Cốt và Ngũ Đôc. Ngoài ra, Nhận Kiếm môn các ngươi cũng phải chuẩn bị cho việc rời đi, lưu trữ tất cả những gì có thể lấy đi vào bên trong khoang thuyền.”
Toàn thân Lãnh Cừu chấn động, liếc nhìn Mạc Vấn, cúi đầu nói: “Thuộc hạ tuân mệnh.”
Sau khi đã an bài xong xuôi, Mạc Vấn