Truyền Kiếm

Quyển 5 - Chương 343: Ra Tay


trước sau

Phần đông Linh Kiếm sư nóng lòng khoe thành tích với chủ nhân mới mà không ngờ muốn vỗ chân ngựa lại vập vào đùi ngựa. Một đạo kiếm quang màu trắng đánh ầm ầm lên tường thành, mười mấy tên Linh Kiếm sư vây công đệ tử Lưu Ly đảo bị kiếm quang quét trúng cơ thể trực tiếp nát vụn, trong đó có cả ba tên Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Cương sơ kỳ.

Bị tấn công bất ngờ làm cho toàn bộ Linh Kiếm sư trên tường thành lúc này sợ ngây cả người. Ba người Thích Uy, Tần Long sắc mặt cũng tái nhợt bởi vì người ra tay chính là người bọn hắn sắp gia nhập vào - tân chủ tử Độ Biên Chính!

"Đám con sâu cái kiến chết tiệt các ngươi! Ba mươi cái lô đỉnh tốt a! Bọn ngươi phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình!" Hai mắt của Độ Biên Chính đỏ bừng nhìn thi thể của hơn ba mươi thiếu nữ trên tường thành, giống như những thiếu nữ bị giết đều là nữ nhi của lão vậy!

"Ngoại trừ nữ nhân, toàn bộ Kiếm Mạch hậu kỳ đều giết hết cho ta!" Độ Biên Chính giận dữ hét lớn, lão biết rõ vị chủ tử kia coi trọng thiếu nữ Linh Kiếm sư, có thể nói là cố chấp! Tưởng tượng đến cảnh phải chịu lửa giận của chủ nhân, Độ Biên Chính hoảng sợ đến nỗi hận không thể giết sạch những con sâu con kiến này!

"Vâng!"

Ở trên boong tàu, ngay tức khắc có hai mươi tên Linh Kiếm sư Kiếm Cương cảnh vâng lệnh, khóe môi nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn rồi đánh về phía tường thành.

Tình hình phát triển theo chiều hướng kì lạ, vốn định lập công trạng dâng lên chủ nhân mới nhưng không ngờ lại biến khéo thành vụng làm cho rất nhiều Linh Kiếm sư của Phục Long thành không kịp phản ứng. Linh Kiếm sư ở trên Tứ Dực Kiếm Thuyền như hổ như sói nhảy xuống, kiếm quang dày đặc bao phủ toàn bộ Phục Long thành.

"Bình tĩnh! Mọi người đừng phản kháng!" Hai người Phòng Trí Dụng, Thích Uy vội vàng hô lớn.

Những tên đã ngoài cảnh giới Kiếm Mạch hậu kì vốn đã muốn ra tay nhưng khi nghe bọn người Thích Uy hô lớn liền tỉnh ngộ. Đối phương không phải đuổi tận giết tuyệt mà chỉ là giết những Linh Kiếm sư cảnh giới dưới Kiếm Mạch hậu kỳ, vì thế phần lớn ngừng kích động mà đứng thờ ơ lạnh nhạt ở một bên.

Chỉ có một ít Linh Kiếm sư cao giai có quan hệ huyết thống với những người đang bị giết kia, không thể không phản kháng. Hơn một ngàn Linh Kiếm sư dưới Kiếm Mạch hậu kỳ tụ lại một chỗ, trong đó có hơn ba trăm người phản kháng. Nhưng đối mặt với lực lượng Linh Kiếm sư trên Tứ Dực Kiếm Thuyền thực lực hơn họ mấy giai vị thì căn bản không có bao nhiêu tác dụng, cả đám bị chém giết tại chỗ.

Những Linh Kiếm sư ngoài Kiếm Mạch hậu kỳ đứng ngoài vẻ mặt phức tạp, không khỏi sinh ra cảm giác "một con ngựa đau cả tàu được ăn thêm cỏ". Thế nhưng không một ai nghĩ đến phản kháng, tất cả đều trơ mắt nhìn chiến hữu trước kia bị tàn sát.

"Kiếm trận Phục Long Đằng Vân! Mở!"

Một tiếng kêu khẽ truyền đến, kiếm trận phòng ngự của Phục Long Thành khởi động một lần nữa, một vòng sáng phóng lên, bao phủ toàn bộ thành trì phía dưới.

"Kiếm trận giảo sát!"

Tịch Phi Tuyết vẻ mặt lạnh nhạt, nhanh chóng thúc giục cấm bàn trong tay, làm cho vòng sáng trên Phục Long thành phát ra ánh sáng chói mắt. Những sợi mây hội tụ lại, chớp mắt liền ngưng tụ ra một đám mây hình kiếm, tỏa ra chấn động linh lực khủng bố. Sau đó vân kiếm liền quét xuống, bắn tới hai mươi tên Linh Kiếm sư của Tứ Dực Kiếm Thuyền đang tấn công Phục Long thành, trong phút chốc, toàn bộ đám người này bị vân kiếm xé rách như một tờ giấy.

Thân hình mềm mại của Tịch Phi Tuyết run rẩy, máu tươi tràn ra từ khóe miệng, thương tích do Yêu đan của Ngân Lân Huyền Giáp Thú công kích ngày hôm qua vẫn chưa khỏi hẳn, hôm nay lại cưỡng ép thúc dục kiếm trận Tam giai Hạ phẩm, liền bị cắn trả.

"Sư tỷ, đám người kia đối với chúng ta như vậy, tại sao ngươi còn cứu bọn họ!" Tiểu Phong vội vàng lao đến bên người Tịch Phi Tuyết, vừa khóc nức nở vừa nói.

Những Linh Kiếm sư cấp thấp vừa sống sót sau kiếp nạn, cả đám đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nhưng ba người Phòng Trí Dụng thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên.

"Tịch Phi Tuyết! Ngươi muốn hại chết chúng ta!" Phòng Trí Dụng đùng đùng nổi giận.

Thích Uy và Tần Long lại lấy cấm bàn ra, muốn mở cấm trận ra một lần nữa. Nhưng đúng vào lúc này, một thân ảnh đột ngột xuất hiện trước mặt bọn họ. Bóng người chỉ đưa tay ra phất một cái rất nhẹ nhàng, cấm bàn trong tay hai người đã bị bao phủ bởi một đạo kiếm quang tối đen như mực rồi đột nhiên rơi vào trong tay người nọ.

“Kiếm Nguyên!”

Sắc mặt hai người Thích Uy đại biến, kiếm quang chấn động kiểu này, rõ ràng là Kiếm Nguyên mới có thể đạt được! Hơn nữa cảm giác lại vô cùng quen thuộc! Sau khi hai người tiến đến để nhìn rõ người vừa tới, sắc mặt lập tức hóa thành tro tàn.

"Tiền... Tiền bối..." Tiếng rên rỉ gần như phát ra từ cổ họng hai người.

Mà lúc này Tiểu Phong cùng một ít đệ tử Lưu Ly đảo đang một mực kiên trì chống cự lại các Linh Kiếm sư lại tỏ ra kinh hỉ vô cùng.

"Mạc tiền bối! Là Mạc tiền bối! Phục Long thành được cứu rồi!"

Cạch… đang! Phòng Trí Dụng đang lặng lẽ xuất ra cấm bàn chuẩn bị vô hiệu hóa cấm trận thì đột nhiên thất thủ, cấm bàn rơi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt không còn một tia huyết sắc, thân thể càng lúc càng run rẩy.

Ánh mắt lạnh lẽo của Mạc Vấn lướt qua khuôn mặt Phòng Trí Dụng, Thích Uy, Tần Long và phần đông Linh Kiếm sư, hầu hết những Linh Kiếm sư này đều cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Mạc Vấn.

"Nếu như những người ta cứu là một đám người chỉ biết chĩa mũi kiếm vào chính đồng tộc của mình thì ta nguyện đi cứu những người bình thường không có sức mạnh kia." Trong lời nói của Mạc Vấn không mang theo bất cứ một tia cảm tình nào.

"Tiền bối thứ tội!"

Phòng Trí Dụng lập tức quỳ xuống, Thích Uy cùng Tần Long cũng quỳ xuống ngay sau đó: "Tiền bối thứ tội! Chúng ta nhất thời hồ đồ gây nên sai lầm lớn! Thỉnh tiền bối tha thứ, cho chúng ta một cơ hội!"

Mạc Vấn nhìn xem ba người, dừng lại một chút mở miệng nói: "Kiếm Thuyền của các ngươi ở đâu?"

Ba người đều biến sắc, vẻ mặt có phần âm tình bất định. Kiếm Thuyền của bọn hắn là thủ đoạn cuối cùng để bảo vệ tính mạng, một khi giao ra thì chẳng khác gì đã hoàn toàn bị cướp đi tất cả đường lui!

"Ta chỉ cho các ngươi một cơ hội, chính là Kiếm Thuyền của các người." Mạc Vấn đưa mắt nhìn về một hướng khác.

Trên tường thành phần đông Linh Kiếm sư đều nhao lên gây ra cảnh hỗn loạn, nguyên nhân xảy ra chuyện này đều do các thủ lĩnh cảnh giới Kiếm Cương cầm đầu thế lực các phương.

"Tiền bối! Vân Lãng Kiếm môn chúng ta xin nguyện ý dâng lên Kiếm Thuyền! Nghe theo sự điều khiển của tiền bối!" Một gã Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Cương trung kỳ quỳ một chân trên đất, giao ra lệnh phù Kiếm Thuyền.

"Xích Sơn Kiếm môn chúng ta cũng nguyện ý dâng lên Kiếm Thuyền." Lại một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương trung kỳ đưa ra lệnh phù Kiếm Thuyền.

Dường như gây ra phản ứng dây chuyền, ngoại trừ chỉ có tam đại Kiếm môn Phục Long đảo và Lưu Ly đảo, còn lại những thế lực Kiếm môn có được Kiếm Thuyền đều giao ra lệnh phù Kiếm Thuyền.

"Tiền bối, Long Kiếm môn bọn ta cũng nguyện ý dâng Kiếm Thuyền." Tần Long lấy ra một quả Kiếm lệnh, khí lực toàn thân giống như bị rút sạch.

Thích Uy và Phòng Trí Dụng cũng không may mắn thoát khỏi chuyện này, bọn họ tuyệt vọng dâng lệnh phù khống chế Kiếm Thuyền của mÝnh
lên.

Tổng cộng có bảy miếng Phi Vũ thuyền lệnh, Mạc Vấn trực tiếp đưa vào kiếm nang.

Oanh!

Cả tòa thành trì đột nhiên rung lên, kiếm trận phòng ngự lập lòe kịch liệt cấm quang, thì ra Tứ Dực Kiếm Thuyền đã bắt đầu phát động công kích về phía Phục Long thành, Kiếm Thuyền kích phát ra một đạo kiếm quang công kích kiếm trận.

Thanh thế lớn như vậy, tất cả Linh Kiếm sư đều hiện lên sắc mặt nhợt nhạt một cách vô ý thức. Tuy vậy, nghĩ đến có Mạc tiền bối năng lực cường đại tọa trấn, trong nội tâm bọn họ mới bình tĩnh trở lại.

Tứ Dực Kiếm Thuyền lại một lần nữa kích phát ra một đạo kiếm quang, tương đương với một Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên trung kỳ đỉnh phong đánh ra một kích toàn lực. Kiếm trận phòng ngự của Phục Long thành chỉ là Tam giai Hạ vị, cũng không chịu được nữa, chỉ trong phút chốc đã bị phá thành mảnh nhỏ, toàn bộ Phục Long thành lại lần nữa lộ diện dưới bầu trời.

Mạc Vấn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tứ Dực Kiếm Thuyền, thần sắc bình tĩnh, một tầng kiếm quang đen kịt từ mắt trái bắn ra bao phủ toàn thân, tiếp đó thân thể của hắn liền xuất hiện bên ngoài mũi Tứ Dực Kiếm Thuyền, để lại sau lưng một vệt ánh sáng đen kịt.

"Cường giả Kiếm Nguyên!" Con ngươi Độ Biên Chính hơi co lại. Người trước mắt cực kỳ cổ quái, kiếm khí dao động như có như không, nếu không khu động Kiếm Nguyên thì căn bản không thể cảm ứng được. Thế nhưng nghĩ đến việc có ba mươi Kiếm Thuyền hậu thuẫn phía sau, còn có thủ đoạn của chủ nhân nữa nên hạ quyết tâm, lão cười lạnh một tiếng: "Ta đang thắc mắc một tòa Linh đảo Nhị giai sao lại có lá gan lớn như vậy, dám cự tuyệt lời mời chào của lão phu, thì ra là dựa vào ngươi. Tuy nhiên dao động Kiếm Nguyên trên người ngươi cực kỳ không ổn định, có lẽ vừa mới ngưng tụ Kiếm Nguyên phải không? Thấy ngươi tu hành không dễ, lão phu cho ngươi một cơ hội, chủ nhân của ta hiện đang cần người có tài, chỉ cần ngươi chịu quy thuận chủ nhân, hôm nay có thể tha cho ngươi tội mạo phạm! Bằng không đợi đến khi chủ nhân tự mình động thủ, thì người muốn chết cũng không được!"

"Om sòm quá!"

Mạc Vấn hừ lạnh một tiếng, cánh tay trực tiếp đánh tới vòng sáng phòng ngự bên ngoài Kiếm Thuyền. Vòng sáng bên ngoài Tứ Dực Kiếm Thuyền lập tức tỏa ra quang mang chói mắt, đây là phản ứng của cấm trận khi phải vận chuyển toàn lực để ngăn cản công kích. Cánh tay Mạc Vấn giống như một chiếc chùy bằng thép, làm cho cấm quang bị đè nén xuống tạo thành một cái hố nhỏ.

Dù là trên Kiếm Thuyền hay thành trì, tất cả Linh Kiếm sư đều hít vào một ngụm khí lạnh, phải biết rằng chủ cấm trận trên Kiếm Thuyền này là kiếm trận Tam giai Trung phẩm! Lại bị người này chỉ dùng một cánh tay đã buộc nó phải toàn lực vận chuyển để chống đỡ.

"Bổn tọa không tin ngươi làm bằng sắt!" Độ Biên Chính cười lạnh một tiếng, thúc dục trận trên Kiếm Thuyền công kích.

Một đạo kiếm quang thủy nguyên nhanh chóng ngưng tụ tại mũi tàu, sau đó mạnh mẽ bắn ra, nháy mắt liền từ mũi tàu đến trước mặt Mạc Vấn.

Oanh!

Toàn bộ kiếm quang bắn lên người Mạc Vấn, giống như một cơn sóng nước đánh lên đá ngầm, những mảnh vỡ kiếm quang bắn lên tung tóe trông như bọt nước. Đợi kiếm quang dần dần biến mất, thân hình Mạc Vấn một lần nữa hiện ra, đến một góc áo cũng không tổn hại.

"Sao có thể?"

Con ngươi Độ Biên Chính như muốn rơi ra, kiếm trận Tam giai Trung phẩm toàn lực công kích mà không làm rách nổi một góc áo của đối phương, hơn nữa, hình như đối phương còn không thèm dùng Linh kiếm hộ thể! Lẽ nào đối phương là Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ?

Trong mắt trái Mạc Vấn thoáng hiện bóng kiếm đen kịt, thúc dục toàn bộ Sát lục Kiếm Nguyên, hội tụ đến cánh tay phải, cuối cùng từ đầu ngón tay bắn ra ngoài!

Dưới công kích của kiếm quang đen kịt, vòng sáng phòng ngự của Kiếm Thuyền phút chốc bị xé toang, lộ ra một khe hở, nhưng sau đó, kiếm quang cũng mất đi sự sắc bén, sau khi xé rách màn sáng thì dần dần biến mất. Tuy vậy, đối với Mạc Vấn đã là quá đủ rồi, chỉ thấy hắn lắc mình một cái liền xuyên qua khe hở của màn sáng đang muốn hồi phục như cũ.

"Không thể nào!" Hai mắt Độ Biên Chính tràn đầy sợ hãi, giống như trông thấy quỷ vậy. Ở khoảng cách gần như vậy lão đã cảm ứng được, khí tức dao động trên người đối phương chỉ là Kiếm Nguyên sơ kỳ, không sử dụng bất kỳ kiếm thức hay Kiếm Ý phụ trợ nào, chỉ dựa vào tu vi Kiếm Nguyên sơ kỳ mà có thể xuyên thủng màn phòng ngự của kiếm trận Tam giai Trung phẩm!

Đương nhiên Độ Biên Chính không biết được, trong khoảnh khắc tiếp xúc với vòng sáng bảo hộ, Mạc Vấn liền phân tích suy diễn cách thức vận hành của cấm trận trên Kiếm Thuyền, chỉ phút chốc hắn đã tìm ra nhược điểm rồi dựa vào sự mạnh mẽ của kiếm thể Kiếm Nguyên, mới có thể xé rách vòng sáng bảo hộ. Nếu không dựa vào sức mạnh kiếm thể, Mạc Vấn phải toàn lực sử dụng Sát Lục Kiếm Ý mới có thể làm được.

Việc phá hủy kiếm trận phòng ngự của Kiếm Thuyền, chẳng khác nào tướng quân trên chiến trường cởi bỏ áo giáp rồi xông lên liều chết. Một chiếc Kiếm Thuyền có thể sánh ngang một tòa thành trì vững chãi, nhưng hiện tại, trước mặt Mạc Vấn như dê non chờ làm thịt.

"Chết đi!"

Độ Biên Chính điên cuồng phát động công kích, lão không còn lựa chọn nào khác, từ khi thần phục người kia, lão đã mất hết phong phạm của một cường giả Kiếm Nguyên cảnh. Ý chí cầu sinh trỗi dậy, chỉ khi giết chết người trước mắt mới có một tia hy vọng sống sót, bởi vì người kia không cho phép bất cứ sai lầm nào, hậu quả của sai lầm là: chết!

Độ Biên Chính thúc dục Kim Hành Kiếm Nguyên đến cực hạn, một đạo Bạch Hồng khí thế kinh thiên chém về phía Mạc Vấn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện