Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1806


trước sau

Chương 1806

 

Bọn họ nói chuyện, đám người Ngu Mỹ Nhân cũng xúm lại.

 

Tân Trạm theo thứ tự nói cảm ơn bọn họ.

 

Tuệ Khả ở một bên nhìn, cũng thầm than trong lòng.

 

“Sơn Hải Các, Dược Sư Hội, còn có nhà họ Diệp, Cực Hàn Cung. Cộng thêm Nam Vực Chủ kia, ui da, thiếu chủ này không đơn giản. Cho dù không mượn nhờ bất cứ thế lực nào của Tân Hoàng, vậy mà cũng kết thân được nhiều nhân vật lớn thế lực lớn như vậy, bằng lòng hứa hẹn bảo vệ anh ta”

 

“Nếu là hoàng tử khác của Tân Hoàng đổi vị trí cho Tân Trạm, có thể có sức quyến rũ như anh ta sao?”

 

Tuệ Khả lắc đầu.

 

Ông ta khẽ gật đầu với Tân Trạm, sau đó lặng lẽ biến mất.

 

Trừ những người kia từng có quen biết Tân Trạm, đám tu sĩ chỉ đến vây xem cũng không rời khỏi.

 

Bọn họ đứng ở đẳng xa, sô nổi thảo luận.

 

Chuyện này quá chấn động.

 

Khiến bọn họ nhất thời có hơi không thể tiêu hoá.

 

Nhà họ Sài, gia tộc này ở Đông Vực kinh doanh mấy vạn năm sắp bị nhổ tận gốc như vậy.

 

Mà nguyên nhân nhà họ Sài bị tan vỡ, là bởi vì Tân Trạm.

 

Bọn họ không biết chuyện bên trong, dựa trên suy đoán từ những gì nhìn thấy trước mắt, kết quả cũng đủ đáng sợ rồi.

 

Một người tu luyện rời rạc như Tân Trạm, thoát khỏi cuộc giết chóc mà nhà họ Sài đã bố trí công phu, tiêu diệt toàn bộ lực lượng truy sát tinh nhuệ của nhà họ Sài, bác bỏ người quản lý của Đông Vực, cuối cùng diệt cả một dòng tộc chục ngàn năm tuổi.

 

“Hai tấm Thánh Lệnh của Vực chủ, tên Tân Trạm sau khi trải qua chuyện này, sợ rằng sẽ nổi danh ở Đông Vực rồi” Có người thở dài.

 

“Nếu anh làm được như thế, phỏng chừng anh cũng có thể có danh tiếng này, đáng tiếc với cấp bậc của tôi làm gì có sức mạnh và lòng can đảm thế này. Sợ rằng lúc đối mặt với những người đó thì bị dọa đến chân mềm nhũn ra rồi”

 

“Đúng rồi, tên này thật là gan dạ, đối mặt với Vực

chủ, đều không hề rụt rè, tôi vô cùng khâm phục”

 

“Tên Tân Trạm này, nếu như không gặp phải điều bất trắc, lớn lên chắc chắn sẽ là thiên tài của Đông Vực “

 

Đừng nhìn Tống Linh Thông, Sài Chính Đạo tiếng tăm lừng lẫy thành cổ Đông Hoàng, phóng tầm mắt nhìn cả Đông Vực, chẳng qua thiên phú cũng chỉ nằm giữa cấp hai đến cấp một.

 

Nói đến thiên tài đỉnh cấp thật sự của Đông Vực, hai người đó vẫn chưa đủ tư cách.

 

“Các anh nói xem, Tân Trạm này có thể lọt vào trong top mười bảng anh kiệt Đông Vực của Sơn Hải Các hay không?”

 

“Khó lắm, mặc dù lần này hành động của cậu ta vĩ đại long trời lở đất, nhưng thực lực của bản thân lại không đủ mạnh, sợ là không đủ tư cách, nhưng chắc chắn có thể lọt vào trong bảng”

 

“Tuần sau sẽ cập nhật thứ hạng bảng rồi, có chút mong chờ đấy”

 

“Đi thôi, những người đó cũng sắp tản ra rồi. Mặc dù nghĩa trang Đại Năng không còn nữa, nhưng ở Thánh Cảnh có vô số kho báu, xem xong cảnh tượng náo nhiệt, cũng nên tìm cơ duyên của chúng ta rồi”

 

Ở bên kia, Tân Trạm cùng trò chuyện với mọi người.

 

Diệp Long Xuyên cười tít mắt đi đến.

 

Ông ta vào trong thế giới này bằng hình chiếu, nhưng thông qua phương pháp bí mật, đem cả ý thức của Diệp Thành vào.

 

“Tân Trạm, tôi quyết định đi Bắc Vực nhận tổ tiên, vốn dĩ muốn đợi cậu ra rồi chào tạm biệt cậu, nhưng bây giờ xem ra không cần rồi, nhưng mà cậu quả thực là đi đến đây gây rắc rối đến đấy, bây giờ động đến Vực chủ luôn rồi, tôi xem lần sau chắc động đến cả Hoàng Tôn rồi” Diệp Thành cười nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện