Giờ khắc này Du Lăng quả thực là soái trời đất không dung, nhân thần cùng phẫn nộ. Tuyết Chi Lạc thế nào cũng sẽ không nghĩ đến chuyện Du Lăng ở trước công chúng nói như vậy, cho nên sao có thể không kích động!
Được rồi, người phụ nữ Du Lăng này, anh bị nàng cảm động! Chỉ bằng một câu này, cái gì anh cũng không so đo với nàng. Chuyện cũ xót lòng này để nó phiêu tán theo gió đi. Tuyết Chi Lạc bị vương bá khí mãnh liệt của Du Lăng cảm động đến phiếm hồng hai mắt, Du Lăng nhà ta thật là...rất có phong cách!
Chỉ là...không khí vốn đã có chút dịu đi lại khẩn trương lên vì những lời này của Du Lăng, ánh mắt Tiểu Nguyệt Nguyệt cũng lạnh càng thêm lạnh. Đơn giản là vì Tiểu Nguyệt Nguyệt lại làm đá lót chân cho Du Lăng.
Lấy người không thuộc về mình để đổ, hoặc có thể nói dùng Tuyết Chi Lạc làm tiền đặt cược vốn là một chuyện thực trơ trẽn, mà chính nàng nói ra miệng toàn bộ. Càng khiến người ta tức giận là trước mặt nhiều người, Du Lăng lại nói một câu cự tuyệt như vậy, chuyện này không phải tương đương với tự nàng vả vào mặt mình sao!
Có thể hiểu tâm trạng của Tiểu Nguyệt Nguyệt, nếu có súng lục thì phỏng chừng nàng có thể lập tức bắn chết Du Lăng.
Một câu của Du Lăng khiến lòng Tuyết Chi Lạc rất cao hứng đắc ý, tâm trạng cũng như thể ngồi vân tiêu bay xa một phát rồi xoay ngược lại, haizz, xem ra cục diện này chỉ có ta là có thể vãn hồi.
Tuyết Chi Lạc vốn không định lộ ra kĩ năng bí mật của nàng, nhưng vì cứu vớt chúng sinh vô tội, nàng liền cố mà làm một lần. Cho Du Lăng nhìn thấy tuyệt kỹ chân chính của anh!
Anh không phải đồ bỏ! Tuyệt đối không phải! Anh chỉ cất giấu, đúng vậy, là cất giấu!
- Ta đổ cùng ngươi! - Hổ khu nhất chấn (chỉ những người có khả năng tăng khí thế của chính mình, tạo uy áp với người khác, bắt người khác hàng phục mình), ngẩng đầu ưỡn ngực, nhân vật chính Tuyết Chi Lạc hoàn toàn bắt đầu diễn, trong lúc nhất thời kinh sát mọi người.
Tiểu bạch kiểm này dám đổ với giáo chủ?
Du Lăng cũng bị Tuyết Chi Lạc làm hoảng sợ muốn mở miệng khuyên bảo nàng bỏ qua ảo tưởng không thực tế này, nhưng nhìn vẻ nghiêm trang nghiêm túc kia thì lời đến bên miệng lại không ra. Có lẽ...nàng thật sự có thể!
- Không được dùng võ công, không được dùng nội lực, cái gì về võ học cũng không được, chỉ xem vận khí của mỗi người, thế nào? -Tuyết Chi Lạc không sợ đổ, chỉ sợ đối phương dùng máy gian lận 'nội kình', nếu như vậy thì nàng cũng không thể bì được, xác định thua chắc là vừa.
Nhớ năm đó nàng đường đường là một thế hệ thần đổ, bài gì cũng không thành vấn đề, chỉ dựa vào thủ pháp mà thắng bao nhiêu nhân sĩ nổi danh.
Nếu không bởi vì quá khiến người ta chú ý nên thiếu chút nữa dẫn phát nguy cơ thì nàng cũng sẽ không chậu vàng rửa tay (rửa tay gác kiếm) mà lặng yên rời đi.
Tuy rằng Tuyết Chi Lạc dừng tay nhưng thế gian vẫn còn truyền lưu truyền thuyết về nàng: Thần thoại thần đổ bất bại!
- Thế nào, sợ? - Tuyết Chi Lạc thấy Tiểu Nguyệt Nguyệt dùng ánh mắt quái dị nhìn mình, trong mắt kia rõ ràng là không tin thì lại cảm thấy khó chịu, ta kém như vậy sao? Nếu ta kém như vậy thì vì sao ngươi mặt dày mày dạn không đáng mà thành thân cùng ta!
- Được! Ngươi nói xem đổ gì? - Tiểu Nguyệt Nguyệt nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Tuyết Chi Lạc thì lập tức máu nóng lên não, giờ nàng đối với Tuyết Chi Lạc thật sự là vừa yêu vừa hận, vừa muốn giữ lại lại vừa hận không thể lột da nàng ta! Tức giận rồi!
- Chơi lớn nhỏ là được, xem ai lớn hơn -Tuyết Chi Lạc thản nhiên nói.
- Được.
Chỉ chốc lát sau đã có người mang bài tới, cùng lúc đó dọn dẹp lấy ra cái bàn.
Tuyết Chi Lạc nhìn ba viên xúc xắc trong tay, nhíu nhíu mày:
- Lấy thêm ba viên nữa, nói thế nào thì Tiểu Nguyệt Nguyệt cũng đứng đầu một giáo, khó khăn thế nào cũng không thể giống phường bài bình thường được. Mỗi người sáu viên, sáu sáu đại thuận, phần thưởng đẹp!
Tuy rằng Tiểu Nguyệt Nguyệt không biết Tuyết Chi Lạc đang làm cái gì nhưng vẫn phất tay để người khác vứt thêm xúc xắc, dù sao chính nàng tăng thêm độ khó thì Tuyết Chi Lạc đồng dạng cũng khó khăn thăng lên, cũng chỉ ngang con chó thôi.
Khà khà! Đến lúc đó để các ngươi đại khai nhãn giới! Tuyết Chi Lạc vừa nghĩ vừa bắt tay vào lắc xúc xắc, vẻ không sao cả:
- Đây, cho ngươi, chúng ta trao đổi -Tuyết Chi Lạc ném xúc xắc tới cốc đổ, đổ trước mặt Tiểu Nguyệt