" Bắt được ngươi rồi!"
Chung Ly cười nhẹ, sau đó kiếm khí lao vun vút đến quái vật đang ẩn mình trong làn nước đen. Kiếm bị thuỷ cản lại đã yếu đi không ít nhưng phần còn lại của kiếm khí đã tiếp cận đến bạch tuộc yêu.
Nó một phần xúc tua ngay lập tức bị chém đứt, thân thể quái vật nhất thời chưa kịp phản ứng chỉ có thể nhìn một phần thân thể rơi rụng xuống đáy ngầm.
Yêu thú bị thương càng phẫn nộ, nó toàn thân xúc tua đều hoạt động, không đếm xuể giác hút lao vun vút về phía Chung Ly. Nàng nhắm mắt lại, thần thức mở ra bao trùm từng xúc tua giống như từng thanh roi dài đang vươn đến. Kiếm trong tay rung động, cảm giác quen thuộc ùa về. Chính là...lần xuất kiếm hai năm về trước. Thứ nàng phải bỏ ra là một giọt tâm đầu huyết. Nhưng cái giá này không đắt chút nào, bởi vì....nàng đã có thể cảm nhận được kiếm mang cảnh giới.
Kiếm mang, mênh mông mù mịt, phạm vi bao quát rộng lớn. Giống như thuỷ lại như sương mù, nơi nào cũng đều có thể chạm đến được cho dù là góc khuất nhất. Thuỷ đang bao trùm ta, mỗi một giọt nước đều là vũ khí. Ta nắm trong tay vạn quân!
Mở bừng mắt, hàng chục xúc tua đã sắp chạm đến nàng, kiếm khuấy động thuỷ, dòng nước giống như bị cám rỗ, một đường kiếm chém ra, hàng ngàn giọt nước kích động trở thành lưỡi dao sắc bén lao đến xúc tua. Nó bao trùm mỗi một góc độ, giống như một lớp màng thuỷ tạo thành từ muôn vàn kiếm khí. Kiếm đã hợp nhất...tầng thứ ba kiếm đạo cảnh giới - Kiếm mang!
Kiếm khí ẩn giấu trong nước, lúc phát động quả thật không thể phân biệt, chúng quá giống nhau, quá mênh mông mù mịt.
Chung Ly cười lớn, tay trái xoa thân hắc kiếm nói:
" Cuối cùng cũng đột phá. Ta hẳn là đã vượt ải đi."
Nhìn quái vật tan vỡ thành mảnh nhỏ do bị kiếm mang dẫn động bao trùm diệt sát, một tia sáng cuối cùng cũng hiện ra ở nơi tăm tối.
Theo sau rất nhiều tia sáng xuất hiện, cả không gian trong mắt nàng dần sụp đổ. Chung Ly mở rộng cảm quan chứng kiến khoảnh khắc phi thường này, người tạo ra nơi này quả thật tài giỏi. Nàng đã bị vây khốn ở đây tròn một tháng, liên tục khiêu chiến với quái vật, cuối cùng bản thân giác ngộ sát chiêu là lúc nơi này mới hoàn toàn bị công phá.
" Nó cảm nhận được ta đang đứng trên đường ranh giới. Quả là một nơi rèn luyện tuyệt vời." Cớ sao nơi này chỉ mở ra cho luyện khí kỳ đệ tử?
Mang theo thắc mắc trong đầu Chung Ly tiến vào tầng thứ hai.
....
" Sau thuỷ là hoả, đây là tuân theo quy luật ngũ hành đi~"
Nhìn khắp nơi lửa cháy, nhiệt độ không khí nóng rực, cảm nhận trên người khô ráo vô cùng.
Nhìn bản thân tương đối gọn nhẹ phục sức, Chung Ly tặc lưỡi tiến lên. Nàng muốn xem xem nơi này lại có điều gì thú vị. Cảnh giới kiếm đạo vừa mới tăng lên, nhất thời còn cần tích luỹ rèn luyện, tầng thứ nhất đã cho nàng trải nghiệm thực đáng nhớ.
" Kiếm mang hiện giờ cần mang theo ta cốt lõi thuộc tính - lôi. Nhưng ngũ hành sao lại có thể không thiết yếu."
Nàng muốn thử dẫn động hoả linh nơi này, sức công phá ắt hẳn sẽ không kém.
———
Hai tháng trôi qua, Chung Ly đen mặt nhìn khúc cây bị ánh nắng thiêu đốt trở thành một cục than. Nàng đã trải qua thời gian không ngắn tại đây, lần này manh mối còn khó kiếm hơn lần trước. Điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt, không chỉ hiếm có dấu vết yêu thú tồn tại mà nàng cũng khó khăn chống cự sức nóng cực độ ở đây.
Nếu nhìn tổng quát nơi này, khắp nơi đều là vết tích cháy rụi, những khúc than đen nằm rải rác trên mặt đất, người nhìn vào chưa chắc có thể phát hiện ra nơi đây xen lẫn một nhân loại.
Chung Ly làn da phơi nắng thời gian dài, hiện giờ trông không khác gì một thổ dân da đen. Cũng may nàng có hàm răng trắng có thể vớt vát phần nào.
" Nơi đây không thể lôi ra gương chiếu, ánh sáng phản chiếu có thể lập tức huỷ hoại ta." Thật lo lắng cho dung nhan tuyệt thế.
" Đây chỉ là ảo cảnh, ra ngoài ta vẫn sẽ là bạch phú mỹ. Phú có thể không tới nhưng mỹ chắc chắn đạt được."
.... Ch????????ê???? ????????a????g đọc ????????????????ệ???? { T????????mT????????????e ????﹒VN }
———
Vân Vũ phong....
" Sư phụ, đồ nhi tham kiến người."
" Đứng lên đi."
" Tạ ơn sư phụ."
Tần Xuyên đứng thẳng dậy liền nhìn về phía Điền Vũ chân quân chờ đợi sư phụ tiếp tục mở lời.
" Tu vi tăng trưởng không tồi, có thể đánh Minh Duyệt phong mặt mũi liền rất tốt." Nhìn sư phụ vuốt v e tròm râu cười không có ý tốt, Tần Xuyên mỉm cười lại đáp:
" Là do đồ nhi may mắn, Chung sư muội ra nhiệm vụ bị thương không nhẹ cho nên con mới trước tiên thăng cấp."
Xem kỹ đồ đệ không kiêu ngạo không siểm nịnh, Điền Vũ chân quân gật đầu:
" Rất tốt, luyện khí đã sắp đến bước cuối, cũng vừa lúc bí cảnh sắp mở ra. Trong danh ngạch tất có một vị trí của ngươi."
" Sư phụ, sắp mở ra là Tam Đản Phục bí cảnh sao? Gần nhất tông môn đều vì danh sách tham dự mà rộn ràng."
" Haha, tất nhiên mỗi năm mươi năm đều vậy. Tuy nó chỉ giới hạn ở luyện khí kỳ nhưng mỗi lần có đệ tử mang theo chủ chốt chiến lợi phẩm bước ra đều có thể lừng lẫy một phương."
" Năm mươi năm, vậy đồ nhi thật may mắn."
" Ngươi tất nhiên may mắn, khí vận không yếu, tông môn cũng đặt cược vào ngươi không ít. Lần này thế hệ mới thân truyền đều sẽ tham gia, tông môn vị thế có được củng cố hơn không là dựa vào các ngươi."
" Đồ nhi bỗng nhiên cảm thấy áp lực, sư phụ lần này liền hệ trọng như vậy sao?"
Điền Vụ vuốt v e không rời tay chòm râu cười lớn:
" Cỡ trung tông môn tất nhiên sẽ tranh đấu gay gắt nhưng chúng ta tông môn còn cần chút danh tiếng nhỏ nhặt này sao. Haha, các ngươi tận lực rèn luyện liền hảo, có cơ hội liền giao lưu với bốn phương anh kiệt."
Tần Xuyên thở dài, sư phụ tính tình thích tranh đấu cho nên mới không vừa mắt Minh Duyệt phong chân quân đã cướp đi ngài coi trọng đệ tử. Lần này lại không yêu cầu nàng tận sức, tất nhiên là do việc này quá không cần thiết. Cũng đúng, Thanh Hà tiên tông vị thế cao cả, chỉ là một luyện khí kỳ bí cảnh, sẽ không rất để tâm.
" Sư phụ người nói chuyện liền vẫn luôn khiến người khác nóng lòng sau đó trực tiếp dội một gáo nước lạnh." Ta nhiệt tình đều bị ngài dập tắt.
" Haha, ngươi thói quen liền hảo, lui xuống chuẩn bị đi!"
Còn nói không quan trọng, nửa năm nữa bí cảnh mới mở ra, chuẩn bị còn có thể cần sớm như vậy?
....
Điền Vụ nhìn duy nhất đệ tử lui ra, trên tay nhẩm tính:
" Lần này tranh đấu