Chử Đồng cảm thấy cả người giống như bị đóng đinh ở tại chỗ , không thể động đậy , Chử Cát Bằng cũng cùng Lý Tĩnh Hương lao xuống lầu , " Tình Tình đâu rồi ? "
Chử Đồng nặng nề khạc ra khẩu khí , " chị không ở đây , Giản Trì Hoài cũng không . "
" cái gì ? " Lý Tĩnh Hương đưa tay bắt cánh tay của Chử Cát Bằng , cố gắng ổn định tâm thần , " vậy Tình Tình bị mang đi nơi nào ? "
Chử Cát Bằng rũ xuống mi mắt , đáy mắt là ánh sáng ảm đạm xuống , " khẳng định ở một nơi chúng ta ai cũng không tìm được , sau này , chúng ta muốn gặp Tình Tình chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy . "
Lý Tĩnh Hương nghe được câu này , nước mắt đã vỡ đê tuôn ra , bà nhìn thấy Chử Đồng xoay người đi ra ngoài , " Đồng Đồng , con đi đâu a ? "
" trở về Bán đảo hào môn . "
Mới vừa lao ra cửa lớn , xa xa thấy xe của Giang Ý Duy dừng ở cửa biệt thự , Chử Đồng bước nhanh chạy qua , Giang Ý Duy từ chỗ tài xế ngồi xuống , " Đồng Đồng . "
" Giang Giang , chúng ta trở về , bây giờ . " cô vòng qua sườn xe , kéo cửa chỗ kế bên tài xế ra rồi ngồi vào . Giang Ý Duy do dự chốc lát , liếc nhìn Chử Đồng rồi lái xe rời đi .
Xe lao về phía trước , Giang Ý Duy cẩn thận xuyên qua trong kính chiếu hậu hướng Chử Đồng nhìn , " ngày hôm qua cô sau khi tiến vào , tôi vẫn không không yên lòng , gọi điện thoại cho cô cũng không nhận , tôi liền xa xa đứng ở bên ngoài biệt thự , sau đó ...... sau đó ta nhìn thấy xe của Tứ ca chạy tới . "
Chử Đồng chết lặng gật đầu một cái , " ừ , đây cũng là chỗ của anh ta . "
" Chử Đồng , cô đừng như vậy , chúng ta nói chuyện thật tốt , dù sao lái trở về cũng cần một hai giờ . " Giang Ý Duy biết cô khó chịu , cô ta cũng nhìn ra được , chẳng qua là rất nhiều chuyện cô ta không rõ ràng lắm , chỉ có thể dựa vào suy đoán .
" được , tôi cũng muốn tìm người nói chuyện , ít nhất ko để cho tôi buồn bực . "
"Chử Đồng , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? "
Cô ngắm ngoài cửa sổ , điều khiển ghế ngồi lui về phía sau , cả người nửa nằm , ánh mắt tan rã , " Giang Giang , chị tôi không có chết . "
" cái gì ? " Giang Ý Duy cũng chỉ là biết đại khái Chử Đồng có một người chị , nhưng là đã qua đời , " đó không phải là chuyện tốt sao ? "
" chị tôi ......" Chử Đồng không biết phải nói như thế nào , " chị ấy bị giam ở nơi này , dùng tự do của chị đổi lấy hôn nhân cho tôi , tôi rất khó tiếp nhận , cũng không biết phải làm gì . "
Giang Ý Duy nghe nói , cả người cũng mơ hồ theo , nhưng cô không có khéo léo đi hỏi , bởi vì cô cũng biết trong chi tiết này , đối với Chử Đồng mà nói nhất định là một loại hành hạ , " vậy bây giờ , cô định làm như thế nào ? "
" tôi chỉ muốn đem chị đón về , để cho chị ấy trải qua cuộc sống của người bình thường . " tầm mắt Chử Đồng nhìn về kính chiếu hậu , ánh nắng sáng sớm nhỏ vụn mà ấm áp , đem ngôi biệt thự đang được bao phủ bởi một tầng ánh sáng mỏng manh trong mặt kính càng lúc càng xa . Cô nhắm mắt lại , tưởng tượng chị bị giam ở bên trong , bộ dáng ko được bước chân ra khỏi nhà , Chử Nguyệt Tình bây giờ đầu óc ko minh mẫn , cho nên mới cảm thấy nơi này rất tốt , không muốn rời khỏi Giản Trì Hoài , nhưng chị ấy lúc bình thường không phải là không có tránh được , đây là một cái lồng nhốt bằng vàng , vững vàng vây kín người của chị , hôm nay , nhưng ngay cả lòng của chị cũng bị vây kín .
Giang Ý Duy chuyên chú lái xe , nửa giờ sau , xe dừng ở trước Bán đảo hào môn , cô hướng trong đó nhìn ngắm , " muốn tôi cùng cô đi vào ko ? "
Chử Đồng lắc đầu một cái , " cô muốn cho Giản Trì Hoài giận cá chém thớt cô sao ? "
Giang Ý Duy bất đắc dĩ khẽ mở môi mỏng , " quên đi , vậy tôi đi về trước . "
Chử Đồng đẩy cửa xe ra đi xuống , cô bước nhanh đi vào trong , cũng không xác định Giản Trì Hoài có ở nhà hay là đang bên ngoài lo lắng nơi ăn chốn ở cho chị cô , cô bước nhanh xuyên qua trong vườn tiến vào phòng , người giúp việc thấy cô đi vào , chào hỏi , Chử Đồng ngay cả giày cũng không kịp đổi , " anh ta trở về chưa ? "
" tiên sinh ở trên lầu . "
Chử Đồng vội vàng lên lầu , đi trước thư phòng thấy không có ai , lại vội vàng trở về phòng ngủ chính , đẩy cửa vào đi qua mấy bước , cư nhiên thấy Giản Trì Hoài đang ngủ , cô ba bước cũng thành hai bước lên trước , " Giản Trì Hoài , anh đem chị tôi mang đi đâu rồi ? "
Giản Trì Hoài mở mắt ra , trên mặt hơi có mỏi mệt , hai ngón tay anh nhẹ bóp huyệt thái dương , " tôi tìm cho cô ta một nơi , không thể kém hơn so với bây giờ . "
" chị ấy đến tột cùng ở đâu ? " Chử Đồng một phát vén chăn lên , Giản Trì Hoài ăn mặc chỉnh tề , anh ngồi dậy , " tôi nếu như nói cho em biết , cũng sẽ không để cho em mang cô ta rời đi . "
" tại sao ? thật chẳng lẽ bởi vì Lệ Đề , anh phải đem chị tôi nhốt cả đời sao ? "
Giản Trì Hoài từ trên cao nhìn xuống cô , " vậy tôi nếu như đem chị của em trả về , em sẽ coi như chuyện trước kia cho tới bây giờ không có phát sinh qua ? "
Chử Đồng ngậm chặt miệng không nói lời nào , Giản Trì Hoài cũng biết không thể nào , " Chử Đồng , đừng dây dưa với cái vấn đề này nữa , có lẽ , tương lai tôi sẽ thả chị của em ra , nhưng ít ra cũng muốn đợi thêm mấy năm . "
" anh là muốn nói , ít nhất chờ Lệ Đề kết hôn
phải không ? " dựa theo ý tưởng của Giản Trì Hoài , chỉ có Giản Lệ Đề xong chuyện yêu đương kết hôn , đáp ứng việc giữ kín như bưng chuyện đó , chị ấy mới có cơ hội được thả ra đi ?
" ừh . "
" các người thật quá ích kỷ , " Chử Đồng nghĩ đến trạng thái của Chử Nguyệt Tình , lòng như lửa đốt , " chị tôi tiếp tục như vậy , thật sẽ bị hủy diệt đấy . "
" việc đã đến nước này , tôi cũng chưa nói không giúp cô ta , mỗi tuần cũng sẽ có bác sĩ Lý cố định ghé qua , em yên tâm . "
" anh bảo tôi yên tâm thế nào ? " Chử Đồng không khỏi kích động , chặn ở trước người Giản Trì Hoài , " anh nói cho tôi biết , tôi phải yên tâm thế nào ? "
" tôi nói , đừng dây dưa với cái đề tài này nữa, " Giản Trì Hoài ngữ điệu khẽ nhếch , ánh mắt hơi rét , " coi như tiếp tục ầm ĩ , cũng không có kết quả , cần gì !"
Ngoài cửa , xoay mình truyền tới trận tiếng gõ cửa , cũng không có mở miệng nói là người nào , đối phương trực tiếp đẩy cửa đi vào , " anh !"
Giản Trì Hoài quay đầu , thấy Giản Lệ Đề bước nhanh đi vào , anh vẻ mặt rõ ràng có điều hòa hoãn , trên mặt cũng không nghiêm túc nữa , Giản Lệ Đề đi tới mép giường , thấy Chử Đồng tái mặt , cô đưa tay khoác qua cánh tay của Chử Đồng , một tay kia khoác qua Giản Trì Hoài , " thế nào a ? gây gổ nữa rồi ? "
Cô tự nhiên không biết , nguyên nhân chính mà họ gây gổ là cô .
Giản Trì Hoài cười khẽ , " anh với chị dâu em sẽ không gây gổ . "
" em đã nói rồi , anh cưng chiều chị dâu như vậy , em cảm thấy a , vị trí của em đã bị uy hiếp , ồ không , vị trí của em đã bị lật nghiêng rồi , bây giờ khẳng định chị dâu ở trong lòng anh là xếp thứ nhất ......"
Chử Đồng nghe được câu này , bên mép kéo lên vui vẻ đầy giễu cợt , Giản Trì Hoài nghe được lời của Giản Lệ Đề , cũng có chút cảm giác khác thường , " tại sao cảm thấy như vậy ? "
" vốn chính là vậy , mắt em lại không mù , ngay cả ba mẹ đều nói như vậy . "
Giản Trì Hoài hoảng hốt xuất thần , chính anh hồn nhiên không biết , đến tột cùng là lời nói cử chỉ như thế nào , để cho người khác đều có cảm giác như vậy ? Anh hướng Chử Đồng nhìn mắt , lại thấy khóe miệng cô nhẹ kéo nét vui vẻ tràn đầy châm chọc , Giản Trì Hoài tựa như đỉnh đầu bị người ta tưới ca nước lạnh , anh khẩu khí lạnh như băng , " vậy thật là mắt em bị mù rồi . "
" cái gì cơ !" Giản Lệ Đề nhìn bóng dáng của Giản Trì Hoài nói , " mắt em sáng ngời đây . "
Chử Đồng không dấu vết đem cánh tay của mình rút về , Giản Lệ Đề thấy vậy , lại quấn lên , " chị dâu , chúng ta xuống lầu ăn cái gì đi . "
Chử Đồng bị Giản Lệ Đề kéo xuống lầu , Giản Trì Hoài ngồi ở trước bàn ăn , anh khi trở về cũng chưa ăn gì , người giúp việc đem nấu xong cháo trắng bưng hướng bàn ăn , Giản Lệ Đề lôi kéo Chử Đồng để cho cô ngồi xuống , " chị dâu , hai người là không phải là gây gổ sao ? "
Giản Trì Hoài không ngẩng đầu , " không có . "
" em không có hỏi anh , em hỏi chị dâu , " Giản Lệ Đề giúp Chử Đồng múc chén cháo , " em ở cửa phòng nghe được . "
" nghe được cái gì ? " Giản Trì Hoài nâng lên mi mắt nhìn cô .
" nghe được tiếng cãi vã a . "
Đôi đũa trong tay Chử Đồng nhẹ chọc hai cái , Giản Lệ Đề lúc tới ở nhà đã ăn rồi , cho nên cũng không đói , cô hai tay chống má , đôi môi phấn phấn nhẹ kéo , trong mắt có nét vui vẻ tràn ra , " anh , có chuyện em phải nói cho anh biết . "
Giản Trì Hoài chậm rãi thong thả uống chén cháo trắng , anh tùy ý tiếp lời , " chuyện gì ? "
" Trước đây dì Phương có đưa em đi coi mắt , tư liệu về người con trai ấy không phải là cũng cho anh xem qua sao ? "
Giản Trì Hoài trong lòng suy nghĩ chuyện khác , " ừ , thế nào ? "
" chúng em gần đây đều có liên lạc , tuần lễ trước , còn cùng đi công viên hải dương chơi , em cảm thấy anh ấy tốt vô cùng . " Giản Lệ Đề nói xong lời này , hai tay thoáng che kín gò má , ý tứ trong này , còn không rõ ràng sao ?
Giản Trì Hoài cẩn thận nghĩ , đầu óc của anh tựa như giống hệt cái máy tính , các loại tin tức cũng có thể sửa sang lại rồi tung ra , " công việc ổn định , sự nghiệp, chỗ làm việc , chẳng qua là phương diện nhân phẩm còn cần hiểu rõ . "
" nhưng mẹ nói , gia cảnh bình thường . " Giản Lệ Đề có chút ảo não .
người đàn ông cười khẽ , " nhà họ Giản không thiếu tiền , chỉ cần anh ta đối với em tốt là đc . "
Chử Đồng nghe bọn họ anh một lời em một lời , muôn vạn tâm tư , Giản Trì Hoài hướng em gái đối diện nhìn , " nói đi nói lại , có thể từ từ hiểu rõ rồi bắt đầu , nhưng có mấy lời không thể nói lung tung , cũng không có thể để cho người khác đụng loạn . "
" anh !" Giản Lệ Đề gò má ửng đỏ , " anh nói cái gì đó !"
" dì Phương cũng là gấp gáp , em còn nhỏ , chuyện như vậy có thể từ từ đi , lại nói trên người em vết sẹo đó còn chưa hoàn toàn mờ đi . "
Giản Lệ Đề nghe được câu này , hướng Chử Đồng cẩn thận liếc nhìn , trước đây người nhà đều nói không thể nói cho Chử Đồng , lúc này anh thế nào ngược lại ở trước mặt chị ấy nói đây ? nhìn thần sắc Chử Đồng , cũng không có chút nào khác thường , chắc cũng biết rồi , " anh , em cảm thấy một người nếu thật yêu em , cũng sẽ không quan tâm . "
" Lệ Đề , em ngàn vạn lần đừng có ý nghĩ như vậy , giữa vợ chồng cũng không thể hoàn toàn thẳng thắn , huống chi là các em mới như vậy ? "
Chử Đồng đem lời của Giản Trì Hoài nghe vào trong tai , đúng vậy , giữa vợ chồng cũng sẽ có bí mật , huống chi là một cuộc yêu đây ? lại nói , bí mật giữa cô và Giản Trì Hoài , làm sao chỉ là một ?
Giản Lệ Đề có chút không vui , " có thật không ? chẳng lẽ tất cả mọi người sẽ để ý chuyện này ? "
" Lệ Đề , em bây giờ rất khỏe mạnh , đừng suy nghĩ nhiều , có một số việc che giấu cũng là vì sức khoẻ của em . " Giản Trì Hoài không có nhìn người phụ nữ bên cạnh một cái , anh biết những lời này đối với Chử Đồng mà nói không công bằng , không , phải nói là , đối với Chử Nguyệt Tình không công bằng .
Chử Đồng nắm chiếc đũa tay của không khỏi buộc chặt , Giản Lệ Đề hoàn toàn không rõ ràng lắm tình huống này , gật đầu một cái , " vậy cũng tốt , em cũng nghe anh . "
Cô chỉ biết mình đổi thận , cũng không rõ ràng thận này nguồn gốc thế nào , lại càng không rõ ràng giấu sau lưng là những thứ có quan hệ rộng lớn chằng chịt , cô có một người anh có thể vì cô che gió che mưa , một người anh có thể vì cô làm tất cả chuyện xấu ! nhưng những chuyện này , cô cũng không biết .
Bên trong lồng ngực Chử Đồng kích thích ngàn tầng xúc cảm , tức giận , thậm chí thống hận ! thống hận hành động của Giản Trì Hoài như vậy , thống hận bên cạnh Giản Lệ Đề có rất nhiều rất nhiều người . Cô tầm mắt lơ đãng quét qua Giản Lệ Đề , thấy trên mặt cô ta ngây thơ vui vẻ , một cái ý niệm chợt nổi lên .
Giản Trì Hoài đang giam chị cô như vậy , không phải là muốn bảo vệ Giản Lệ Đề sao , nhưng nếu như toàn thế giới đều biết Giản Lệ Đề đổi thận , sau đó chị của cô , có phải hay không là có thể tự do ?