Nhưng bà ấy đã không làm vậy.
Bà ấy đã để mặt mộc hơn 20 năm qua.
Dù vậy, những đường nét đặc trưng trên khuôn mặt của bà ấy vẫn bộc lộ vẻ đẹp trí thức và phóng khoáng.
Đèn đường cách cửa sổ không xa không biết bị hỏng hay sao đó, ánh sáng lập lòe rồi tắt.
Kiều Phương nhìn nó rồi dần dần thẫn thờ, đắm chìm trong đó. Sau một thời gian dài.
Đinh!
Một âm thanh cắt đứt suy nghĩ của bà ấy.
Đó là tin nhắn Zalo từ hiệu trưởng.
“Cô Kiều, mặc dù trong ngày hôm nay tôi đã trò chuyện rất lâu với côm nhưng luôn cảm thấy... vẫn hơi có lỗi với cô.
Lần này cô không được chọn là giáo viên ưu tú vì một số thế lực đặc biệt bên ngoài.
Tôi đã bị một số người gọi điện và đặc biệt thông báo về chuyện của cô.
Tôi đã cố gắng tích cực đấu tranh vì cô, và nói với những người này rằng cô là một giáo viên ưu tú và có trách nhiệm.
Nhưng sức mạnh của tôi có hạn, tôi cần phải chịu trách nhiệm về rất nhiều việc ở trường.
Tôi chỉ có thể thỏa hiệp. Nhưng với tư cách là hiệu trưởng trường THCS số 19, tôi hiểu sâu sắc rằng, cô rất xứng đáng với vinh dự là một giáo viên ưu tú, nếu cô không xứng đáng thì không ai có
đủ tư cách xứng đáng!
Tôi cũng hy vọng cô sẽ cẩn thận hơn, dù sao đối phương đã nhúng tay vào trường học, có thể họ còn đang theo dõi cô từ những nơi tối tăm khác.
Trân trọng, Lương Ngữ Khuê”.
Sau khi Kiều Phương nhìn thấy tin nhắn này, sự mệt mỏi trong đôi mắt của bà ấy có chút tê tái.
Bà ấy cầm chiếc điện thoại di động cuộn tròn trên giường, nhìn những giải thưởng giáo viên ưu tú lần lượt dán trên tường, ban đầu chỉ là một mảnh giấy ố vàng.
Về sau thì là cúp, v.v. Tổng cộng là mười chín cái!
Bà ấy chỉ cần giành thêm một giải nữa là có thể đạt được vinh dự cao quý là hai mươi năm liên tiếp nhận danh hiệu Giáo viên ưu tú.
Kiều Phương cảm thấy có chút khó chịu.
Cuối cùng bà ấy cũng không nhịn được, cầm điện thoại lên gửi tin nhắn Zalo trả lời cho hiệu trưởng: “Có thể cho tôi biết rốt cuộc là ngoại lực gì sao?”
Khoảng một lát sau.
Hiệu trưởng Lương Nhữ Khuê trả lời: “Cấp trên của tôi nói với tôi là gia đình cô gần đây đã đắc tội với một người không nên đắc tội”.
Trên mặt người phụ