Chương 9: Vua của thế giới ngầm
Brừm!
Mười phút sau, Lăng Hạo nhận được tin nhắn, ném áo khoác trắng lên xe rồi lái xe đến địa chỉ mục tiêu.
Reng!
Xe chạy ra chưa đầy mười phút, điện thoại reo.
“Nói!” Nhấn nút trả lời, Lăng Hạo trầm giọng phát ra một từ.
“Thưa ngài, tôi là Trương Mẩn Hạo, tôi đã tìm ra danh tính của bốn người đã bắt cóc Thụy Thụy.” Giọng nói của Trương Mẫn Hạo truyền tới.
“Lần này, là người của Đoàn Tứ Hải yêu cầu bọn họ ra tay…”
“Tôi đã biết, hiện tại hắn đang ở nhà hàng Thiên Hải, chờ một lát ông sắp xếp người xử lý hậu quả!” Lăng Hạo ngắt lời đối phương.
Nói xong, anh cúp điện thoại và đạp một phát lút chân ga.
Nhà hàng Thiên Hải, một trong những nhà hàng cao cấp nhất ở Vân Thành!
Vào những ngày bình thường, người đến ăn
ở đây không phú thì cũng quý, chắc chắn những người lao động phổ thông không thể kham nổi mức tiêu phí ở đây.
Hôm nay, bắt đầu từ buổi chiều, nhà hàng đã từ chối tất cả khách vãng lai.
Lý do là tối nay Tứ gia tố chức tiệc sinh nhật ở đây.
Những vị khách còn đang phàn nàn đã nhanh chóng ngậm miệng bỏ chạy khỉ nghe thấy haỉ chữ “Tứ gia”.
Tứ gia – hai chữ này ở Vân Thành đại diện cho sự tồn tại khiến người khác kinh hoàng!
Đừng nói chỉ là người bình thường, cho dù là một vài gia tộc lớn ở Vân Thành cũng phải nể mặt hắn vài phần!
Sáu giờ tối, sảnh của nhà hàng đã chật kín người, ồn ào náo nhiệt.
Ngoài những người đến từ thế giới ngầm Vân Thành thì tất cả các gia tộc lớn đều cử người mang theo lễ vật hậu hĩnh, nhưng để tránh bị nghi ngờ, sau khỉ tặng quà xong họ đều rời đỉ.
Lúc 6h08, một chiếc Maybach dừng lại ở cửa nhà hàng, sau đó người ta nhìn thấy Duẫn Tứ Hải được “tứ kiếm Can Tương” vây xung
quanh đi vào sảnh.
“Chúc Tứ gia phúc như đông hải thọ tỷ nam sơn!” Mọi người đồng loạt đứng dậy, hét to chói tai.
“Cảm ơn các anh em, chén này, họ Duẫn tôi xỉn uống trước!”
Duẫn Tứ Hải đi đến bàn chính ở giữa, cầm ly rượu trắng uống một ly.
“Kính Tứ gia!” Đám người đồng thời nâng chén.
Hò!
Đúng lúc này, một bóng trắng từ cửa nhà hàng bay vào với tốc độ rất nhanh, đó chính là người đàn ông mặc áo blouse trắng đã ngất đi.
Bùm!
Người này đập thẳng vào bàn chính, thức ăn bắn tung tóe.
Bao gồm cả Duẫn Tứ Hải, mười người ở bàn chính đều bị dính dơ khắp người.
Xoạch!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đồng thời nhìn về phía cửa, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Không ngờ lại có người dám đến tiệc sinh nhật của Tứ gia gây chuyện?
Đây là muốn lên trời à!?
Cộp! Cộp!
Một bóng người thon dài xuất hiện ở cửa, trên mặt không có chút biểu cảm nào, vững vàng đỉ về hướng bàn chính.
Hai mắt Duẫn Tứ Hải hơi nheo lại, nhìn chằm chằm người tới, khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận tột độ.
Tuy nhiên, với kinh nghiệm lăn lộn giang hồ nhiều năm như vậy, hắn không lập tức bộc phát mà cầm điếu xì gà trên bàn ăn lên, châm lửa rồi hít một hơi thật sâu.
Từ khi ngồi trên cái ghế hoàng đế ngầm Vân Thành, hắn chưa từng gặp qua ai dám khiêu khích hắn như thế này!
Đây là hoàn toàn không để Duẫn Tứ Hải hắn trong mắt!
Hắn vô cùng tò mò về thân phận của người tới, loại người nào có thể có gan lớn như vậy!?
“Tìm chết!”
Sau một lúc im lặng chết chóc trong đại sảnh, cả ba, bốn trăm người đều bắt đầu di chuyển, bọn họ lần lượt lao về phía Lăng Hạo, tiếng gầm liên tiếp vang lên, khí thế mãnh liệt…
Bang! Bang!
Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ đại sảnh giống như một cảnh quay phim bom tấn, với những bóng người bay lộn ngược giữa không trung. Vô số dải máu hình vòng cung xuất hiện cùng một lúc.
Bang! Bang! Bang!
Bàn ghế bị đập xuống đất, những thân người cuộn tròn trên mặt đất kêu la đau đớn.
Trong vòng chưa đầy ba phút, ngoại trừ mười người ở bàn chính, hàng trăm người khác đều nằm liệt trên mặt đất, chết hoặc tàn tật, thật là một mớ hỗn độn.
Ầm!
Mười người ở bàn chính, ngoại trừ Duẫn Tứ Hải, đều há hốc mồm nhìn xuống sàn, giống như ban ngày nhìn thấy ma vậy.