Lâm Dã gọn gàng mà linh hoạt tắt đi camera, Chu Thừa Nghiêu ra khỏi phòng. Lý Phi xông thẳng tới, tâm tình bị đè nén khiến mắt anh ta đầy tơ máu, liều mạng nói, "Tại sao lại rút thưởng tận hai mươi bảy vạn một ngàn bốn trăm bốn mươi mốt? Tại sao là con số này?"
"Năm trăm hai mươi mốt lần năm trăm hai mươi mốt." [1]
[1] 521 x 521 = 271,441.
Lý Phi chỉ cảm thấy máu xông lên não, suýt thì nhồi máu chết, tại sao anh ta lại muốn tới làm quản lý câu lạc bộ KG? Anh ta ngại mạng mình dài sao?
Lý Phi hung hăng thở hổn hển một hơi, chăm chú nhìn chằm chằm Chu Thừa Nghiêu, "Cậu -- có thể nói cho tôi biết cậu thích nam hay nữ?"
"Liên hệ Evan." Chu Thừa Nghiêu mở ra chân dài đi lên phía trước, một bên phân phó Lý Phi, "Tôi tìm anh ấy có việc."
"Sao vậy? Cậu không thoải mái?" Lý Phi nhíu mày lập tức đuổi kịp Chu Thừa Nghiêu, "Bị cảm? Hay là không quen khí hậu?"
"Không phải tôi." Chu Thừa Nghiêu một tay đút túi, áo len màu đen phác họa thân hình thon dài thẳng tắp của hắn, nâng cằm lên một chút, nói, "Là Lâm Dã."
"Ai?"
"Hawk."
Lý Phi hung hăng vò đầu, gần đây anh ta rụng tóc rất nhiều, vừa mới ba mươi tuổi đã có dấu hiệu đầu trọc, toàn bộ những chuyện này đều do công của Chu Thừa Nghiêu. Lại là Hawk, bây giờ Lý Phi nghe tên Hawk đều có thể sinh ra sợ hãi. "Cậu ấy bị gì?"
"Chấn thương tay."
"Có phải cậu coi trọng Hawk không?"
Chu Thừa Nghiêu đột nhiên dừng bước, quay đầu, Chu Thừa Nghiêu cao 1m85, cao hơn Lý Phi tận nửa cái đầu, hắn ở trên cao nhìn chằm chằm xuống Lý Phi.
Lý Phi: "..."
Chu Thừa Nghiêu nhìn Lý Phi một hồi, rủ đôi mắt sâu thẳm xuống, như có điều suy nghĩ, "Coi trọng?"
Hắn gật đầu, một tay đút túi thong thả đi lên phía trước, nhếch miệng lên, khuôn mặt ngang ngạnh dịu xuống, "Có chút ý tứ."
Lý Phi: "! ! ! ! !"
Lý Phi ngao một tiếng hét thảm, đôi chân ngắn mập mạp nhanh chóng vung vẩy, "Tôi chỉ nói mò, cậu đừng coi là thật. Cái gì mà coi trọng hay không coi trọng trọng, tôi chỉ đang nói bậy, cậu tuyệt đối đừng nghe, các cậu đều là con trai -- "
Chu Thừa Nghiêu nghiêng đầu, giương mắt, giọng nói ngạo mạn, "Xu hướng tình d*c của tôi là nam nhân."
Lý Phi đụng đầu lên cánh cửa.
Ngón tay thon dài của Chu Thừa Nghiêu cầm di động gửi bệnh án qua cho Lý Phi, "Mau chóng liên hệ Evan, tiền không là vấn đề, tôi muốn trị tốt tay Lâm Dã."
___________
Cúp điện thoại, Lâm Dã về ngồi trước máy tính thì Lý Dương gọi điện tới, Lâm Dã một bên nghe một bên buộc băng vải, "Có việc?"
"Cậu thật là ý tứ!" Âm thanh Lý Dương nổi giận đùng đùng truyền tới, không chút khách khí, "Lúc cậu khó khăn tôi giúp cậu, bây giờ cậu víu được cành cây cao thì trực tiếp đá tôi!"
Lâm Dã kẹp điện thoại quấn băng vải thật chặt, nhíu mày không biết Lý Dương nổi điên cái gì, "Cái gì?"
"KG trâu bò! TigerK trâu bò, có thể kéo fan cho cậu chứ gì?"
Lâm Dã ngừng tay, ánh mắt lạnh xuống, "Ý cậu là gì?"
"Không có thời gian tổ đội với tôi, ngược lại có nhiều thời gian tổ đội với TigerK." Lý Dương cười châm chọc, "Tôi nghĩ là tay cậu đau nên buổi chiều không livestream nữa, thì ra là có cái đùi vàng khác."
Rốt cuộc cột điện thần kinh thô của Lâm Dã cũng có cảm giác, kịp phản ứng, "Cậu nói là chuyện tôi không tổ đội với cậu?"
"Vâng, nếu như cậu không muốn livestream với tôi có thể nói thẳng, không cần phải làm vậy."
"Tôi không muốn livestream với cậu." Lâm Dã gọn gàng dứt khoát, "Cảm ơn cậu lúc trước đã chiếu cố."
"Thao!" Lý Dương thao xong nửa ngày không biết nên nói gì, phẫn nộ sao? Thật ra bọn họ cũng không hợp tác nhiều, sinh khí sao? Bị Lâm Dã cho leo cây, bây giờ Lâm Dã có tư cách gì thả mình tự do? Bây giờ Lâm Dã cũng chỉ là một con chó hoang cũng dám thả mình tự do, "Con mẹ nó sau này cậu đừng đến cầu tôi! Hai ta xong!"
"Tôi..." Lâm Dã chỉ nói một chữ, Lý Dương đã hung tợn cúp điện thoại, Lâm Dã xoa xoa trán. Âm thanh Chu Thừa Nghiêu ở trong tai nghe truyền tới, nặng nề mang ý ra lệnh, "Không livestream nữa, bây giờ đi nghỉ ngơi."
Lâm Dã nhìn tay mình một chút, cười lắc đầu quấn băng vải cho xong, Chu Thừa Nghiêu đá anh ra khỏi đội. Điện thoại vang lên một tiếng, Chu Thừa Nghiêu gửi tin nhắn, "Bác sĩ của tôi sẽ liên hệ anh, anh ấy là chuyên gia về cái này."
Lâm Dã quấn băng vải xong, đặt điện thoại lên bàn. Anh thừa nhận lúc Chu Thừa Nghiêu nói câu tay có thể trị, trái tim anh vẫn có chút rung động với đấu trường. Trong nháy mắt đó trái tim anh đang cuồng loạn, đầu ngón tay run rẩy rất nhỏ. Một lần nữa đứng trên sân thi đấu điện tử, khoác lên chiến bào nghênh chiến chiến trường thuộc về anh.
Không còn là cái xác không hồn.
Lâm Dã lau mặt một cái, hít một hơi thật dài đứng dậy bước nhanh đến giường của mình, từ dưới giường lôi ra thùng giấy lật đến bệnh án, anh thuận tay cầm áo lông màu đen dài ở trên giường phủ thêm rồi đi ra ngoài.
Cơ hội duy nhất.
Lâm Dã gửi bản photo qua, lúc trở về anh phát hiện thời tiết ấm lên, vườn hoa ven đường mọc ra chồi non. Mặt trời chiều chiếu khắp nơi, Lâm Dã kéo mũ áo lông xuống ngẩng đầu nhìn trời.
Một cái chậu nhựa rơi thẳng xuống, trên lầu đôi vợ chồng kia lại khai chiến, Lâm Dã lách mình tránh đi chậu nhựa, chạy thật nhanh lên lầu, cái quái gì vậy.
Anh không sợ bị Chu Thừa Nghiêu lừa, bây giờ anh không có gì cả, cũng không có gì để bị người ta lừa. Cược một lần, nếu như là thật, tay của anh có thể cứu, Lâm Dã đưa tay che mặt, ném mình lên giường.
Con mắt nóng lên, anh cuốn lấy chăn mền bao lấy mình, từ trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào.
Một lần cuối cùng.
Lâm Dã cong người trong chăn hơn nửa buổi, giày vò mình không còn chút hình tượng nào, tóc dựng đứng hết lên. Ánh nắng rơi xuống, ngoài cửa sổ dần dần tối xuống, Lâm Dã ngồi xuống trước bàn máy tính lần nữa, bật máy tính lên livestream.
"Bội bạc?"
"Hai năm trước anh nói mãi mãi không dùng cái tên Hawk này, giải nghệ sẽ không đánh Tuyệt Địa Cầu Sinh nữa, sao anh có thể nói dối như vậy?"
"Nhìn thấy bài thật dài trên Weibo Lý Dương, cậu thật không xứng với cái tên Hawk này, Hawk là thuộc về FW trước đây."
Lâm Dã mở livestream thì thấy những lời nhắn này, anh bối rối một chút, trong nháy mắt một nửa người như ngâm vào trong nước lạnh rét buốt. Lần trước bị công kích dày đặt là hai năm trước, anh là đội trưởng, dẫn đầu FW bại ròng rã một năm. Phía dưới mỗi bài đăng được đăng bằng Weibo chính thức đều là mắng Hawk.