Tầng hầm này chí ít cũng phải rộng một ngàn mét vuông, có mấy chục chiếc giá khác nhau được xếp ở đây, trưng bày rất nhiều thảo dược được lưu giữ nguyên vẹn, mỗi một cây đều tỏa ra mùi thuốc nồng đậm.
Còn có vô số ánh sáng đang lấp lánh là phát ra từ chính những linh dược, vương dược được hái kia.
Ở đây có ít nhất hơn năm vạn cây, mỗi một cây đều từ cấp linh dược trở lên, đây mới thật sự là kho thuốc quốc gia.
"Vì triều đình, lão già ta đây thật sự rất hao tâm tổn sức!", dược tế ti khẽ than thở.
Dương Ân hoàn toàn có thể khẳng định rằng, lời này của dược tế ti là phát ra từ đáy lòng.
Nếu như đối phương thật sự cất giấu nhiều món tốt như thế để bản thân sử dụng vậy thì sẽ không cần phải lộ ra cho hắn xem rồi.
"Dược tế ti, ông đã vất vả rồi!", Dương Ân nói một tiếng xong thì không chờ nổi nữa mà đi tới chọn lựa dược liệu mà hắn cần.
Dược tế ti cực kỳ hào phóng, căn bản không coi chừng Dương Ân, cứ để hắn tùy ý chọn, ông ta chỉ tự lẩm bẩm một mình: "Thế lực của Dược Vương các vô cùng lớn, lôi kéo rất nhiều luyện dược sư, những luyện dược sư này lại không muốn bị triều đình ràng buộc, vì vậy đều gia nhập Dược Vương các, đó cũng là lý do tại sao Dược Vương các lại lớn mạnh như vậy.
Mặc dù Dược Khố cũng lôi kéo một số luyện dược sư yêu nước trung thành, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với đối phương, triều đình cũng không có cách nào có được bọn họ, phía sau bọn họ có người chống lưng, đến mức bọn họ ngày một điên cuồng ngang ngược, không coi triều đình ra gì”.
Cũng không biết Dương Ân có nghe những lời dược tế ti nói hay không, hắn chọn từng cây linh được, hai mắt vừa lóe sáng vừa tự nói: "Sâm Vương ngàn năm, Địa Tinh Căn cũng là vương dược cao cấp..."
Không lâu sau Dương Ân dường như đã quét sạch sẽ, hắn bỏ vào trong túi hơn một ngàn cây linh dược và vương dược, chẳng khách khí với dược tế ti chút nào.
Tiểu Hắc cũng nhân cơ hội đó nuốt vài cây linh dược và hai cây vương dược, nhìn mà Dương Ân cũng cảm thấy đau lòng thay.
Dương Ân đi đến một cái giá hình vuông ở chính giữa, nhìn thấy trong lồng thủy tinh ở đó bày mười mấy cây thiên dược, lập tức kinh ngạc thốt lên: "Quả Khí Vụ, dây Giao Long,..."
Lúc này dược tế ti không bình tĩnh được nữa, ông ta nhanh chóng vụt đến trước mặt Dương Ân rồi nói: "Dương Ân, bảo bối trấn khố không được động vào nhé!"
"Không, dây Khí Vụ và dây Giao Long thì ta phải lấy!", Dương Ân vô cùng kiên định.
Hai loại thảo dược này là dược liệu chính để khôi phục sức khỏe cho phụ thân, hắn đã nhìn thấy rồi thì tất nhiên không muốn bỏ qua.
"Không được, mỗi một cây thiên dược đều vô giá, là thuốc cứu mạng cho Hoàng thất, ngươi không được động vào đâu đấy", dược tế ti nói với vẻ vô cùng kiên định.
"Ta sẽ không lấy không, nếu ta lấy Trú Nhan đan ra để trao đổi với ông thì thế nào?", Dương Ân dụ dỗ.
Dược tế ti lắc đầu: "Không được!"
"Ta lấy thiên dược trao đổi với ông!", Dương Ân trầm giọng nói.
"Ngươi thật sự có thiên dược à?", dược tế ti hỏi.
Dương Ân không chút do dự mà lấy thiên dược từ trong không gian Càn Không ra, thiên dược này được thu thập từ trong không gian núi băng của Băng Lang Cốc.
Đây là hai cây thiên dược băng huyền khí và thủy huyền khí, giá trị của chúng cũng không hề kém so với quả Khí Vụ và dây Giao Long ở trước mặt.
Mắt nhìn của