Chương 117: Người đàn ông trọng tình trọng nghĩa
“Ai vậy?”
– Viên Linh nhịn không được ghé đầu đến gần nhìn, liền thấy ảnh chân dung Chu Doãn, lập tức ngắn ra: “Cô gái thật xinh đẹp.”
“Bạn gái tôi.”
Lục Nguyên liếc mắt nhìn Viên Linh một cái, nói: “Chính là cô gái mà ngày đó tôi muốn đến phòng luyện khiêu vũ đón, đúng lúc cô ấy đi Hàng Châu, cho nên mới không đón được.”
s àt Viên Linh sửng sốt, ánh mắt có hơi chút ảm đạm, nhưng vẫn như cũ cười cười, nói: “Em có nên tránh đi một chút hay không?”
Tuy rằng đang hỏi, nhưng Viên Linh vẫn rất ngoan ngoãn đi tới đối diện Lục Nguyên.
“Chào, Lục Nguyên.”
Lục Nguyên chấp nhận trò chuyện video, lập tức Chu Doãn xuất hiện ở trên màn hình.
Cười ngọt ngào với Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhìn màn hình, lập tức cũng nhìn đến ngây người.
Chu Doãn mặc một kiểu trang phục khiêu vũ, váy ngắn ở phần dưới thân, trên người là áo chẽn nhỏ sợi vải tinh khiết bó sát người, trên sàn nhà kế bên bày một bộ áo gi-lê bên ngoài, hẳn là vừa mới cởi ra.
Tuy rằng Chu Doãn không phải kiểu sóng lớn trào dâng, nhưng lúc này cô mặc một cái áo chẽn nhỏ màu trắng, cánh tay non mịn thon dài, xương quai xanh xinh đẹp, đều làm cho cô toát lên tràn trề khí chất xinh đẹp phấn khởi.
Có thể vừa mới huấn luyện khiêu vũ xong, trên mặt trên người Chu Doãn còn có một ít mồ hôi trong suốt, ngọn tóc cũng có một ít giọt nước.
Sắc mặt hơi hơi ửng hồng.
Nhưng điều này càng làm cho cô có vẻ kiều my động lòng người.
“Em thật là đẹp mắt.”
Lục Nguyên không khỏi si ngốc nói.
“Thật vậy sao? Đẹp mắt bao nhiêu hả?” – Nghe thấy Lục Nguyên nói như vậy, Chu Doãn cũng không ngăn nổi khóe miệng giương lên, hiển nhiên trong lòng vô cùng vui sướng.
“Trên thế giới này, sẽ không có ai đẹp mắt hơn so với em.”
Lục Nguyên buột miệng thốt ra.
Đúng vậy, Lục Nguyên đúng là buột miệng thốt ra, hơn nữa tuyệt đối là thật tâm.
Ít nhất là vào lúc này, Lục Nguyên đúng là thật lòng.
Nhiều năm về sau, thời điểm Lục Nguyên nhớ lại lúc nói những lời này ở căn tin thứ hai, anh không thẹn với lương tâm nói với bất kể người nào rằng, tôi lúc ấy đúng là thật lòng. Tôi lúc ấy đúng là cảm thấy trên đời này Chu Doãn chính cô gái ưa nhìn nhất.
Mặt Chu Doãn hơi hơi đỏ lên, nhưng hiển nhiên cười càng thêm vui vẻ.
“Đúng rồi, hình như ở trong căn tin thứ hai, anh đang làm gì, ăn cơm hay sao, buổi trưa anh ăn cái gì?”
“Cơm rang ấy mà, em xem, đang ăn đây, còn dư lại một nửa.” – Lục Nguyên ý chỉ một nửa cơm rang còn dư lại.
“À.” – Không biết làm sao, ánh mắt Chu Doãn đột nhiên có chút ảm đạm.
” Làm sao vậy?” – Lục Nguyên vội vàng ân cần hỏi, “Không, không làm sao cả.” – Chu Doãn lại ngẳng đầu cười: “Chỉ là cảm thấy anh hẳn chỉ ăn được một chút ít, dù sao…”
“Ha ha, không sao, anh quen rồi.” – Lục Nguyên ngắt lời Chu Doãn, lại chủ động hỏi: “Em huấn luyện thế nào?”
“Vâng, cực kỳ tốt.” – Nói tới đây, ánh mắt Chu Doãn loé lên mấy phần ánh sáng: “Chị Quyên rất có trách nhiệm, mời giáo viên cũng rất lợi hại cho chúng em, là một vị giáo viên Hàn Quốc, trước kia ở Hàn Quốc đã từng dìu dắt không ít nhóm nhạc thần tượng nữ. Giáo viên nói em luyện tập rất nhanh, hiện tại em đã có thể đuổi kịp nhóm chị Quyên, sắp xếp múa cùng các chị ấy.
Đúng rồi, còn có một sự kiện.”
Nói tới đây, Chu Doãn có vẻ càng thêm phấn chấn: “Hàng Châu sẽ tổ chức một bữa tiệc du thuyền trên sông Tiền Đường, chị Quyên đã liên hệ tốt với một người đại diện, bốn ngày sau chúng em kết thúc huấn luyện là có thể trực tiếp đi qua tiến hành lần trình diễn đầu tiên. Bữa tiệc du thuyền kia đẳng cấp £ XS VÀ II 0 6 8 g0 ìj Conj ải nụ SỈ rât cao, sô nhiêu là tài phiệt giàu có và nhân vật nồi tiêng, cùng với một số ngôi sao, chị Quyên nói, lần này chúng em phải biểu diễn thật tốt, cố gắng thu hút sự chú ý.”
“Thật tốt quá.”
Lục Nguyên không khỏi nói. Anh thật sự vì Chu Doãn mà vui mừng.
Thật ra lấy gia thế của Lục Nguyên, muốn trợ giúp Chu Doãn rất đơn giản, nhưng loại như cự phú từ trên trời rơi xuống trợ giúp thật ra là một loại rỗng tuếch, ngược lại dựa vào thực lực của chính mình từng bước một, dốc sức tạo ra thành công, mới chính đáng là người có giá trị.
Cho nên Chu Doãn thông qua cố gắng của mình để đạt được thành công, lúc này mới khiến cho cô thật sự vui vẻ.
“Chỉ là, nếu cứ như vậy chẳng phải em còn phải ở Hàng Châu chờ thêm một thời gian, anh vốn cho rằng sau bốn ngày huấn luyện kết thúc em sẽ trở về.”
Lục Nguyên vừa nghĩ đến việc này, lại có chút phiền muộn.
“Em cũng vậy, em cũng muốn trở về.”
Bị Lục Nguyên nói như vậy, Chu Doãn cũng có vẻ có chút buồn bực không vui.
“Không bằng như vậy, anh tới đó xem em biểu diễn.”
Lục Nguyên đột nhiên vỗ đầu, đúng rồi, sao mình ngốc như vậy, mình trực tiếp đi Hàng Châu tìm Chu Doãn.
“Thật tốt quá. Em chờ anh. Đúng rồi…”
Chu Doãn vừa muốn tiếp tục nói tiếp, đầu bên kia truyền đến giọng nói của Lâm Văn Quyên: “Doãn Doãn, lại đây một chút, chúng ta nói chuyện này một chút.”
“Được.
Chu Doãn vội vàng nói tạm biệt với Lục Nguyên, ngừng cuộc trò chuyện.
Gọi điện xong với Chu Doãn, trong lòng Lục Nguyên một hồi sảng khoái, ngẳng đầu liền nhìn thấy Viên Linh ở đối diện.
Lúc này Viên Linh đang nhìn anh, tuy rằng vẫn mỉm cười, nhưng có thể nhìn ra được ẩn sâu trong ánh mắt Viên Linh có chút nặng nề.
Nhìn thấy cô như vậy, trong lòng Lục Nguyên không khỏi cũng có một chút đau lòng.
Đúng vậy, xem ra vừa rồi mình trò chuyện với Chu Doãn, cô đều nghe được.
“Nhìn ra được quan hệ của anh và bạn gái thật sự rất tốt.” – Viên Linh miễn cưỡng cười cười, dường như có mấy phần chua xót: “Em cũng đã nghe được, vừa rồi anh nói cô ấy là cô gái đẹp mắt nhất trên đời, hơn nữa em cũng thấy được thời điểm anh nói những lời này, ánh mắt của anh thật dịu dàng.”
“Thật xin lỗi, cô là một cô gái tốt, nhưng tôi nghĩ cô cũng hiểu được.”
Lục Nguyên biết tình hình đã như vậy, cũng dứt khoát nói ra.
Viên Linh không hề nói gì, mà Lục Nguyên cũng gần như cơm nước xong xuôi, rời khỏi căn tin.
“Linh Linh, sao cậu lại còn tìm anh ta, sự việc ngày hôm qua ở Orange Island, cậu cũng đều thấy được nghe được, cái thằng cha này đối với cái loại Lý Mộng Dao lẳng lơ như vậy còn một dáng vẻ quỳ liếm, thật sự là ghê tởm chết đi được. Hơn nữa còn cái đức hạnh nói khoác, cậu cũng không phải không biết,
Lục Nguyên vừa mới đi, Trâu Nhan tiến gần đến bên cạnh Viên Linh.
“Không, Nhan Nhan. Anh ấy gửi tin này cho Lý Mộng Dao, tớ ngược lại cảm thấy được anh ấy là một người trọng tình ttrọng nghĩa, hơn nữa cậu cũng nghe cái người Lý Mộng Dao kia nói, Lục Nguyên vì cô ta mà làm rất nhiều chuyện, thậm chí đi làm thêm mua điện thoại cho cô ta, nhưng thậm chí lại chưa từng chung giường với cô ta. Loại nam sinh này ở hiện tại đã rất hiếm. Nam sinh bây giờ nói chuyện yêu đương không phải đều là chạy thẳng lên trên giường hay sao, nhưng cho dù Lý Mộng Dao đối xử với anh ấy như vậy, ở cùng một phòng cũng không cho anh ấy lên giường, anh ấy vẫn như cũ đối xử tốt với Lý Mộng Dao. Sỉ tình như vậy, chẳng phải đang nói rằng anh ấy là người trọng tình trọng nghĩa? Hơn nữa, vừa rồi tớ nhìn thấy dáng vẻ anh ấy trò chuyện với bạn gái hiện tại, anh ấy cũng không phải loại người các cậu nói.”
Ngơ ngác nhìn bóng dáng của Lục Nguyên vừa rời đi, Viên Linh nói.
“Ôi trời, cậu đó, cậu chỉ là thích anh ta trước mà thôi, con gái thích một người đàn ông trước, chỉ số thông minh liền trực tiếp giảm xuống, bảo vệ đàn ông khắp chốn, xem ra quả đúng như thế.” – Trâu Nhan chà chà chân: “Linh Linh, cậu tin tưởng tớ, Lục Nguyên không thích hợp với cậu, một ngày nào đó cậu tuyệt đối sẽ bị anh ta tổn thương, hơn nữa tổn thương rất thê thảm.”
Nhìn thấy bạn thân tốt như thế, Trâu Nhan chỉ có thể ở trong lòng than thở một tiếng.
Nói đến Chu Doãn, vừa rồi đang video với Lục Nguyên, sau đó bị Lâm Văn Quyên gọi đi.
“Các thiếu nữ của đoàn Thiếu Nữ Tinh Quang chúng ta đều ở lại.
Lâm Văn Quyên mỉm cười, nhìn nhìn nhóm các cô gái trước mặt, một người so với một người càng xinh đẹp, một người so với một người càng trẻ trung.
Đứng ở chính giữa nhất chính là Trịnh Huyền Nhã, bên cạnh cô ta là Lý Lộ Lộ và ThâmTây.
Một nữ sinh váy trắng đứng ở vị trí áp sát bên ngoài, là Hàn Tố Nghiên.
Bên cạnh Hàn Tế Nghiên là Chu Doãn.
Ngoài ra còn có một người trang điểm đậm, cô gái đầu tóc nhuộm vàng, dáng vẻ rất được, nhưng ánh mắt dường như buồn bã ïu xìu, nữ sinh này gọi là Tạ Huân.
“Hiện tại đã hoàn toàn xác định rồi, chúng ta được mời vào danh sách tiến hành biểu diễn, tuần tới, cũng chính là bốn ngày sau, chúng ta sẽ bước lên du thuyền siêu cấp xa hoa tên gọi Elizabeth, vì bữa tiệc mà tiền hành tiết mục biểu diễn. Buỏi biểu diễn lần này thật sự rất quan trọng, có bao nhiêu quan trọng, để chị nói cho các em, thành viên biểu diễn ngoại trừ chúng ta ra, còn mời nhóm người Trương Học Hữu, Vương Phi, Đặng Tử Kỳ, Châu Kiệt Luân biểu diễn ca khúc, còn mời nhóm GirlsGenerationcủa Hàn Quốc, cùng với nam nghệ sĩ chết người SKR người Canada trình diễn ca hát (Ngô Diệc Phàm).Các em suy nghĩ một chút, đội hình biểu diễn này rất khủng bồ đấy.” – Lâm Văn Quyên nói.
“Ôi chao.”
Mọi người không khỏi phát ra tiếng kinh hô, khách mời đợt này, mỗi người đều là ngôi sao hàng đầu và đều đang được yêu thích nhất hiện nay, vậy mà bản thân cũng có thể xếp vào đây biểu diễn, có thể nghĩ cơ hội biểu diễn lần này có bao nhiêu quý giá.
“Hơn nữa, từ đội hình biểu diễn khủng bố, chị nghĩ các em có thể suy đoán được ra,đẳng cắp và người đứng ra tổ chức bữa tiệc lần này rất khủng bố, cho nên chúng ta bây giờ nhất định phải biểu diễn thật xuất sắc, cố gắng làm lần đầu đã thành công.” – Lâm Văn Quyên còn nói thêm.
Mọi người liên tiếp gật đầu.
Đúng vậy, có thể mời được những ngôi sao này, khách mời có thể là bộ phận người nào? Tuyệt đối là ông chủ lớn hàng đầu.
Có thể xuất hiện trên sân khấu này, đối với bản thân rất là có lợi.
“Cho nên, để biểu diễn tốt lần này, chúng ta không chỉ nỗ lực huấn luyện thật tốt, hơn nữa, đối với việc chọn múa dẫn đầu càng cần phải cần trọng, tuyển chọn một người thích hợp nhất đảm nhiệm múa dẫn đầu.” – Lâm Văn Quyên nhìn mọi người nói.
Múa dẫn đầu.
Bởi vì các cô là nhóm nữ, bảy người cùng nhau khiêu vũ ca hát, tất nhiên phải có một nhân vật trung tâm kiểm soát nhịp điệu.
Người này chính là múa dẫn đầu.
Múa dẫn đầu rất quan trọng, cho nên cũng xuất sắc nhát, là người ở màn ảnh nhiều nhất trong bảy người, là người có số lần và tần suất đứng ở trung tâm và phía trước cao nhất.
Nói thẳng ra, thời điểm biểu diễn ở bữa tiệc, là người hấp dẫn ánh sáng nhất.
Trịnh Huyền Nhã nghe đến đó, trên mặt lộ ra một loại khí phách và khát vọng, như muốn nói ngoài tôi ra thì còn ai.
“Chị Quyên, em sẽ đảm nhiệm tốt múa dẫn đầu.” – Trịnh Huyền Nhã nói thẳng.
“Không phải em, Huyền Nhã, người được chọn múa dẫn đầu chị và huấn luyện viên đã thương lượng với nhau ổn thoả, chính là Chu Doãn, bởi vì mấy ngày này chúng ta đều đó có thể thấy được thiên phú của Chu Doãn là tốt nhất, hơn nữa lúc cô ấy bắt đầu múa, có hơi thở và kiểm soát lực tốt nhất.” – Lâm Văn Quyên nhìn Chu Doãn, lộ ra nụ cười khích lệ.