Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

C200: Người phía trên


trước sau

Hạ phủ, đều không bảo vệ được ngươi!"

"Ta chỉ nói đến đây thôi, rời đi đi, nơi này đã không còn thích hợp cho ngươi ở lại nữa rồi!

Trần Mộc nhíu nhíu mày: "Lão gia? Người phía trên?” "Ta tên là Hạ Phi Vũ!", người trẻ tuổi đột nhiên nói.

Ánh mắt của Trần Mộc hơi ngưng lại, Hạ Phi Vũ, hắn nhớ rõ hắn từng thấy cái tên này trên bảng Thiên Kiêu!

Đứng thứ hai bảng Thiên Kiêu, thế hệ trẻ mạnh nhất Hạ phủ!

Ba người đứng đầu bảng Thiên Kiêu, có hai người xuất thân từ quân doanh, một người là con trai của Khương Động Đình - Khương Biệt Hạ!

Còn có một người, là trưởng tôn của Hạ Vấn Thiên, Hạ Phi Vũ!

Ngoài Tam hoàng tử là nhân vật kh ủng bố, cả hai người này đều có thực lực khinh thường tất cả thiên tài trong Hoàng Thành!

"Hoàng đế muốn đụng tới ta?"

Trần Mộc chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Hạ Phi Vũ.


Người phía trên!. truyện tiên hiệp hay

Trên Hạ phủ, ngoại trừ hoàng thất ra thì không còn ai khác!

"Ừ!”, Hạ Phi Vũ gật đầu, xem như đã trực tiếp trả lời vấn đề này.

"Vậy Hạ lão gia đâu, Ôn hội trưởng đâu?", Trần Mộc hỏi.

"Gia gia tự khắc giữ lại đường lùi cho mình, mà Ôn hội trưởng cũng tự mình chuẩn bị. Về phần ngươi, cũng nên chuẩn bị đi, người nổi bật dễ bị chú ý và ghen ty mà làm hại, đặc biệt là đối với hoàng thất, người không dễ kiểm soát, thà rằng không cần!", Hạ Phi Vũ nói.

Trần Mộc nhíu mày, trên thực tế, đối với điều này, hắn cũng đã có dự tính trước rồi.

Hắn vốn định là sau khi đi vào hồ Huyền Hoàng Linh Lung thì sẽ rời khỏi Ninh quốc.

Chỉ là điều mà hắn không nghĩ tới đó là tốc độ hành động của Hoàng Đế lại nhanh như vậy!

“Tại sao lại đột nhiên nói cho ta biết những chuyện này?”, Trần

Mộc dừng lại hỏi.

Hạ Phi Vũ cười, đột nhiên ghé sát vào vai Trần Mộc: "Bởi vì ta không muốn để ngươi chết!"


Nói xong, Hạ Phi Vũ lướt qua bả vai Trần Mộc, đi về phía sau.

Cuối cùng, hắn ta dân dần rời khỏi tâm mắt Trần Mộc.

Khi Trân Mộc phục hồi lại tỉnh thân, trong ánh mắt có thêm vài phần lạnh thấu xương.

Về tới Đan Lâu, Trần Mộc hoạch định lại bước tiếp theo, hắn đang suy nghĩ, nên rời khỏi Ninh quốc như thế nào?

Lúc này, bóng dáng Lâm Triều Ca bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, Trần Mộc ngẩng đầu lên, vô cùng kinh ngạc nhìn ông.

Lại thấy Lâm Triều Ca cười nhạt: "Có tâm sự?”

“Sao ngài lại ở đây?”, Trần Mộc vừa cười vừa hỏi.

"Cảm nhận được một khí tức thần bí, tự nhiên đi theo tới đây!", Lâm Triều Ca cười nói.

Trần Mộc biết, khí tức thần bí trong miệng ông, là đang ám chỉ Hạ Phi Vũ.

Với thực lực của Lâm Triều Ca, đương nhiên là có thể cảm nhận được khí tức của Hạ Phi VũI

"Còn lại bảy ngày, bảy ngày sau, tiến vào hồ Huyền Hoàng Linh Lung, rồi hãy rời khỏi Ninh quốc!"

Trần Mộc kinh ngạc ngẩng đầu lên, tiếp theo, hắn cười.

Suy nghĩ của Lâm Triều Ca cũng rất nhạy bén, hơn nữa, với thân phận Đan Vương, ở trong Hoàng Thành, ông có thể dễ dàng nắm giữ tin tức!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện