Hạ Phi Vũ nghiến răng nghiến lợi, ôm quyền nói: "Mong được tiền bối chỉ giáo!"
Ba vị Điện Chủ còn lại đều im lặng không nói, thờ ơ đứng nhìn, có vẻ bọn họ cũng âm thầm đồng ý với khảo nghiệm này của Điện Chủ Thiên Điện.
Có phải là thiên tài hay không, đánh một trận là biết.
"Được, cũng có chút cốt khí đấy!"
Điện Chủ Thiên Điện mỉm cười, sau đó một bàn tay trắng nõn vươn từ trong tay áo ra. Bàn tay này giống như bàn tay con gái, không có bất cứ chỗ nào thô ráp, đẹp tới nỗi khiến người †a phải kinh ngạc.
Trong lòng bàn tay hẳn ta, một quả cầu linh lực kh ủng bố không lời nào tả xiết nhanh chóng hội tụ lại, gợn sóng cuồn cuộn mang theo khí thế hủy diệt trời đất.
Cảm nhận được năng lượng từ luồng linh lực này, ba người Trần Mộc nhìn nhau với vẻ nặng nề. Sau đó, Hạ Phi Vũ lao lên đầu tiên, tiếp theo là Hạ Chỉ Lan, cuối cùng mới là Trần Mộc!
Trong cùng cảnh giới, Hạ Phi Vũ là người mạnh nhất, vì thế nên hẳn ta xông lên đầu tiên. Nếu hắn ta cũng không đỡ được, chỉ đành giao lại cho Hạ Chỉ Lan và Trần Mộc phía sau.
"Chuẩn bị xong chưa?" Điện Chủ Thiên Điện mỉm cười, dịu dàng như ngọc, nhìn qua giống như một ông chú hiền hòa.
Nhưng ngay sau đó, mắt hắn lại bắ n ra tia lạnh lẽo, đánh ra một chưởng sắc bén.
Rầm
Không gian rung chuyển như muốn vỡ tung, gợn sóng lan tràn dữ dội.
Sau đó, linh lực phun trào như thủy triều, quét về phía ba người Hạ Phi Vũ với ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Chỉ trong một đòn, trời đất ảm đạm, luồng uy áp kinh khủng ép nát chỗ đất dưới chân ba người Hạ Phi Vũ.
“Mạnh thật!"
"Đây chính là thực lực của Điện Chủ Thiên Điện Linh Tiêu Tông ư?"
Sắc mặt Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan đều đồng thời thay đổi, linh lực bậc này, chỉ sợ không tìm thấy bất kì người nào trong Ninh Quốc bọn họ