Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

C593: Mặc dù ta có thể giơ tay bóp


trước sau

Quản gia đã điều tra và phát hiện, linh lực dao động trong cơ thể Trần Mộc chỉ là cảnh giới Thần Tàng tầng thứ nhất. Với thực lực như vậy, mặc dù hắn đã là cường giả hạng đầu, nhưng trong mắt bọn họ, hẳn vẫn là chỉ là một tên vô dụng.

Yến Thương lắc đầu, nói: “Mặc dù ta có thể giơ tay bóp. chết một tên tép riu như vậy ngay lập tức, nhưng Linh Tiêu tông sau lưng hắn khiến lão phu có hơi dè chừng. Khi nào chưa đến cuối cùng, lão phu sẽ không muốn khiến Vạn tông chủ nổi giận”

"Vậy thành chủ, ngài định làm gì?" Quản gia hỏi.

Yến Thương trầm ngâm một lát rồi nói: “Đệ tử thân truyền của Thất Huyền Tông, Thẩm Canh vẫn còn ở trong thành, phải không?”

"Đúng vậy, hắn còn ở Túy Hương phường, chờ câu trả lời của thành chủ." Quản gia nói.

Phải biết, bây giờ không chỉ có Linh Tiêu tông đang chờ Yến Thương trả lời, mà Thất Huyền tông mấy ngày gần đây. cũng phái người đến thuyết phục Yến Thương, thậm chí còn liên tiếp ép buộc, xúi giục, chỉ chờ Yến Thương dẫn Thành Hoài Dương đầu quân cho Thất Huyền tông.

Dưới ánh trăng, trên khuôn mặt nghiêm nghị của Yến Thương dần dần lộ ra một tia sát ý lạnh lùng, ông ta cười giễu cợt: “Nếu hai tên khốn này muốn lãnh thổ của ta như vậy, vậy thì đừng trách ta dùng thủ đoạn chơi đùa với bọn chúng.”


"Nào, đi với ta." Túy Hương phường. Đây là lầu xanh nổi tiếng nhất ở thành Hoài Dương. Hã???? tì???? đọc t????ang chính ở [ t????ù ????t????????????ện.V???? ]

Khi Yến Thương dẫn người đi tới Túy Hương phường, vừa mở cửa đã nhìn thấy một chàng thanh niên đang mặc quần áo, khóe miệng nở nụ cười không thể khép lại, tinh thần sảng khoái, vui vẻ không thôi.

Bên kia có mấy mỹ nhân khoảng mười mấy tuổi đang nằm khỏa thân trên giường. Xét theo đường nét khuôn mặt thanh tú và làn da mịn màng thì những mỹ nhân này cũng là những tuyệt sắc giai nhân đã được tuyển chọn kỹ lưỡng.

Nhưng đáng tiếc là tất cả những mỹ nhân này đều đã bị chơi đến chết.

Hơn nữa, cảnh tượng có hơi thê thảm, thủ đoạn tàn nhẫn. đến mức khiến người ta căm phẫn, ngay cả những người tàn ác như Yến Thương cũng cảm thấy có hơi tàn nhẫn và vô nhân đạo.

Yến Thương ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, trong mắt hiện lên một tia ghét bỏ. Đây là đệ tử thân truyền của Thất Huyền tông, có sở thích đặc biệt. Ông ta không thể hiểu được, một kẻ cặn bã như vậy lại có thể trở thành đệ tử thân truyền của Thất Huyền tông.

"Thì ra Yến thành chủ." Thẩm Canh ngạc nhiên cười một tiếng, sau đó liếc nhìn cảnh tượng thảm thương trên giường, khẽ chắp tay: "Thật ngại quá, ta không cẩn thận chơi đùa mỹ nhân mà thành chủ phái tới ra như thế này mất rồi.”

"Thẩm đại nhân quá lời rồi, chuyện này vốn không phải chuyện gì to tát." Yến Thương chắp tay lại, trên mặt nở nụ cười.

Thẩm Canh thu tay về, lấy lại dáng vẻ kiêu ngạo, nói: “Đêm khuya Yến thành chủ đến tìm ta, chắc chắn đã nghĩ thông rồi. Những người theo Thất Huyền tông của ta sẽ sống, còn những kẻ chống lại Thất Huyền tông của chúng ta sẽ chết. Yến đại nhân, ta nói lại một lần nữa, bây giờ tông chủ của Thất Huyền tông chúng ta đã đột phá cảnh giới Bất Diệt, không lâu nữa sẽ tự mình tiêu diệt Linh Tiêu tông.”

"Nếu bây giờ ông đầu hàng Thất Huyền tông, Thất Huyền tông sẽ mở cửa chào đón

và đối xử rộng lượng với ông. Nhưng nếu ông đợi cho đến khi Thất Huyền tông nuốt chửng Linh Tiêu tông rồi mới quy phục thì sẽ không đơn giản như: vậy. Đến lúc đó, vị trí thành chủ còn có thể rơi vào tay ông hay không là do tông chủ của chúng ta quyết định."

"Yến thành chủ, ông phải suy nghĩ thật sáng suốt, kẻo sau này hối hận không kịp."


Đôi mắt sắc bén của Thẩm Canh nhìn chằm chằm Yến Thương, mơ hồ phóng ra một tia uy nghiêm tối cao.

Yến Thương cúi đầu, cười nói: "Thẩm đại nhân, không phải ta không muốn quy phục Thất Huyền tông, mà ta gặp phải một số khó khăn, mong Thẩm đại nhân có thể giúp ta chuyện này."

"Ồ? Ông nói thử xem." Thẩm Canh đáp.

“Mấy ngày gần đây, Linh Tiêu tông cũng phái một đệ tử thân truyền đến gây áp lực lớn cho ta. Hắn dự định ba ngày sau sẽ tổ chức một bữa tiệc, mời các nhân vật lớn của các gia tộc võ đạo có tiếng ở thành Hoài Dương, chắc là để ép họ phục tùng Linh Tiêu tông. Ngài cũng biết đấy, Linh Tiêu tông bây giờ tuy răng đã xuống dốc, nhưng nền móng của nó dù sao vẫn còn đó, ta cũng không dám công khai đắc tội hẳn.”

Nói đến đây, Yến Thương tỏ vẻ cay đẳng, quỳ xuống đất, sợ hãi nói: “Vậy nên, ta muốn Thẩm đại nhân giúp ta chuyện này, chỉ cần ngài có thể giúp ta g iết chết hắn, chuyện đầu hàng cũng không phải là gì vấn đề lớn."

Nghe vậy, Thẩm Canh cau mày, hẳn ta không ngờ Linh Tiêu tông lại phái người đến đây.

Nhưng hẳn ta cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không bị Yến Thương lợi dụng chỉ vì mấy lời này.

Hắn ta không lập tức đồng ý mà khinh thường lắc đầu, nói: "Yến thành chủ, một tên vô dụng phía Linh Tiêu tông mà cũng có thể hù dọa ông như vậy, xem ra ông thật sự càng ngày càng thụt lùi rồi đó? Tên đệ tử thân truyền này là ai? Mau nói cho ta biết.”


"Hắn tên là Trần Mộc, là đệ tử thân truyền mới của Linh Tiêu tông." Yến Thương cúi đầu nói.

Thẩm Canh vốn tỏ ra thờ ơ, nghe đến cái tên này lập tức quay người lại, đồng tử mở to, nhìn chằm chằm Yến Thương: "Yến thành chủ, ông vừa nói ai cơ? Nói lại đi."

"Hắn tên là Trần Mộc." Yến Thương ngẩng đầu, vẻ mặt ngơ ngác: "Thẩm đại nhân, ngài biết hắn sao?"

Thẩm Canh chậm rãi siết chặt nằm đấm, hưng phấn vô cùng, trong mắt hiện lên sự tham lam mãnh liệt, dường như. hoàn toàn không thể kiềm chế được.

"Trần Mộc?”

"Quả nhiên là Trần Mộc! Ông trời cũng đang giúp ta” Thẩm Canh mừng rỡ.

Ấn Thần Đại Địa! Hắn vẫn chưa quên, Ấn Thần Đại Địa lão tông chủ vẫn đang ở trong tay Trần Mộc.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện