Cuộc chiến tranh giành vị trí đã kết thúc. Vé đi vào mộ kiếm Đại Hoang đã không còn tranh cãi.
Các đệ tử thân truyền khác cũng không nhắc đến điều đó nữa.
Trong số các đệ tử thân truyền của Linh Tiêu tông, Nhan Lương Quân là người mạnh nhất. Nếu ngay cả hẳn ta cũng bị đánh bại thì đương nhiên không có người nào dám lên tiếng phản đối.
Buổi tối ngày cuộc thi kết thúc.
Trần Mộc trở về cung điện, ngồi khoanh chân, điều chỉnh linh lực trong cơ thể.
Trận chiến này cũng là một hao tổn lớn đối với hẳn, hẳn không chỉ phải đối đầu với mấy cường giả cảnh giới Vạn Pháp, mà còn sử dụng sức mạnh của ấn thần Đại Địa. Giờ đây, hẳn đã rơi vào trạng thái mất sức tạm thời.
Tuy nhiên, càng ngày, Trần Mộc càng thành thạo việc khống chế ấn thần này, cho nên tác dụng phụ của ấn thần cũng càng ngày càng giảm bớt.
Trên giường, sau hai giờ điều hòa cơ thể, Trần Mộc mở. mắt, nằm chặt tay, cảm nhận linh lực lần nữa tràn ngập cơ thể, lúc này mới thở ra một hơi.
"Không biết những ấn thần khác đang ở nơi nào?"
Trần Mộc nhìn lá bùa màu vàng đất trong lòng bàn tay với vẻ mặt trầm tư.
Sức mạnh của ấn thần là điều mà trước mắt ngay cả Trần Mộc cũng không thể dễ dàng bỏ qua, đương nhiên hẳn hy vọng có thể tìm được nhiều ấn thần hơn.
Tổng cộng có chín loại ấn thần, bây giờ hẳn chỉ mới có được một trong số đó.
Đêm khuya, Trần Mộc đang điều hòa khí tức, đám người Hàn Giang Tuyết cũng không quấy rầy hẳn.
Tin tức Trần Mộc giành được vị trí trong mộ kiếm Đại Hoang đã quét qua toàn bộ Linh Tiêu tông như một cơn cuồng phong.
Trong khi Linh Tiêu tông đang xảy ra chấn động.
Ở một vùng núi xa xôi khác, nơi đây rất hoang vu, không có dấu vết của con người, nhưng giữa núi non mù sương có rất nhiều cung điện nguy nga tráng lệ mà không ai hay biết.
Khác với những cung điện khác, những cung điện ở đây được làm hoàn toàn băng vàng đen, bốn phía dường như được bao quanh bởi một luồng khí màu đen chết chóc, tà khí vất vưởng, cực kỳ đáng sợ.
Đây chính là