“Tên này thực sự có chút đặc biệt."
Một lần linh lực quán đỉnh, vốn tưởng có thể khiến Trần Mộc đột phá đến Bất Diệt Cảnh. Nhưng Trần Mộc lại chỉ đạt đến tu vi Vạn Pháp Cảnh cấp năm.
Vốn dĩ Trí Tuyết vô cùng thất vọng.
Tuy nhiên, nhìn trận chiến trước mắt, cô ta chợt cảm thấy nó đáng giá.
Trần Mộc này quả thực không giống, đặc biệt đến cực điểm!
Vạn Pháp Cảnh cấp năm đối đầu với Vạn Pháp Cảnh cấp chín, hän gần như sẽ bị nghiền nát. Nhưng với Trần Mộc, mọi chuyện dường như đã khác.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô ta sẽ không tin cảnh tượng trước mắt.
"Làm sao có thể? Tiểu tử này rốt cục là loại quái vật gì?"
Lúc này, trong lãnh vực ánh đao huyết sắc vô tận, Từ Thương Lâm nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Hắn ta đã ra tay bằng tất cả sức lực của mình, không chút dè dặt. Nhát đao đó đủ sức giết chết tất cả sinh linh dưới Vạn Pháp Cảnh cấp chín, nhưng tiểu tử này làm sao có thể không sao chứ?
Điều này là không thết
Từ Thương Liên không thể hiểu được.
“Ngươi còn có chiêu gì nữa?”
Phía đối diện, Trần Mộc đứng trên Lưu Hồn Kiếm Vực, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, không có bất kỳ dao động. Có vẻ như Từ Thương Lâm trước mặt đối với hẳn mà nói không có chút uy hiếp nào.
“Nếu không thì ta sẽ tiễn ngươi lên đường”
Giọng nói nhàn nhạt rơi xuống, tràn đầy tự tin tuyệt đối.
"Khốn kiếp!"
"Ngươi cho rắng có thể ngăn cản một đòn của ta thì có thể đánh bại ta sao?" Lúc này, Từ Thương Lâm đứng trong lãnh vực ánh đao huyết sắc, đột nhiên trở nên bình tĩnh.
Trần Mộc hơi nhướng mày, cười thích thú nói: "Nếu ngươi còn có chiêu khác thì hãy dùng hết đi. Nếu không, ngươi sẽ không có cơ hội đâu."
"He!"
Nghe lời nói khiêu khích của Trần Mộc, Từ Thương Lâm cũng không tỏ ra tức giận, chỉ là khóe miệng nhếch lên một tiếng cười lạnh!
"Tiểu tử, ngươi quả thực là người có thiên phú kiếm đạo nhất mà ta từng thấy đấy!"
"Nhưng đáng tiếc ngươi quá tự phụ!"
"Kẻ tự phụ sẽ phải trả giá đắt!"
"Ngươi thật sự cho