Đây là một căn phòng có thể nói là cổ quái, bốn phía vách tường thì đã có ba mặt là tấm gương bóng loáng, trong gương phản chiếu một cơ thể nam tính hoàn mỹ.
Cơ bắp trôi chảy bao phủ một lớp thật mỏng trên khung xương thon dài, màu sắc của da thịt là màu trắng ngà nhu hòa, lóe lên ánh sáng khỏe mạnh lộng lẫy, góc vai rắn rỏi không quá to rộng lại có vẻ khôi ngô tuấn tú, cơ thể không vì quá mảnh khảnh mà có cảm giác suy nhược, tất cả vừa đến mức hoàn hảo, dường như được thượng đế tỉ mỉ điêu khắc thành.
Chủ nhân của một thân thể xinh đẹp như vậy, hiển nhiên cũng có một khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, mái tóc xoăn vàng nhạt mềm mại nghịch ngợm buông xuống bên gò má góc cạnh rõ ràng, che trước đôi mắt màu xanh nhạt sâu thẳm, chỉ một khía cạnh đó thôi đã đủ khiến nam nữ trên đời này thần hồn điên đảo vì mình.
Người trong gương chính là quốc vương của đế quốc Oran, Field III – Cyril Fremond.
Bởi dung mạo trời sinh siêu phàm thoát tục cùng xuất thân cao quý, Cyril vô cùng tự yêu mình và tự phụ, vì để có thể thưởng thức dung nhan tuyệt thế của mình mỗi thời mỗi khắc, bèn cải tạo phòng ngủ của mình thành một cung điện bằng kính.
Nhạc Thiên: “…cuối cùng thì tao cũng gặp một đối thủ ngang sức ngang tài rồi.
”
Lúc hệ thống chọn thế giới này nhìn thấy nhân vật Cyril thật sự phải sáng mắt, đoán chắc là Nhạc Thiên hoàn toàn có thể dùng bản sắc của mình để diễn con người tự luyến đến phát cuồng này.
Tầm nhìn là toàn bộ cơ thể, Nhạc Thiên đến đây vào lúc nửa đêm, bởi vì Cyril cảm thấy cơ thể mình quá mỹ lệ, nên bình thường toàn không mặc quần áo, hắn cho là quần áo cản trở sắc đẹp của mình, mãi đến nửa đêm vì không biết để khuôn mặt xinh đẹp của mình ở đâu mà trằn trọc khó ngủ, bèn đứng dậy soi gương thưởng thức thân thể mình.
Một người có thể tự luyến đến mức này… Nhạc Thiên: Có chút chơi không lại.
Hệ thống không nghĩ là ma xui quỷ khiến thế mà cũng bốc trúng một nhân vật mà Nhạc Thiên không chơi nổi, trong lòng không khỏi bồi hồi, có chút hả hê nói: “Cậu đòi cơ bụng sáu múi tuyến nhân ngư chi.
”
Nhạc Thiên đánh giá cơ thể này từ trên xuống dưới, bỗng nhiên sáng mắt lên, “Cái… cái đó của tao nhìn đẹp thật á, thẳng tắp kiên cường, độ dài kích cỡ vừa phải.
”
Bởi vì Nhạc Thiên là để trần, hệ thống bị động che đậy đánh gạch men ở vị trí quan trọng, đột nhiên nghe thấy Nhạc Thiên nói câu đó, module radio gần như sắp vỡ đến nơi, nói năng lộn xộn: “Cậu, cậu, cậu chú ý tố chất!”
“Để tao bóp bóp.
” Nhạc Thiên hưng phấn nói.
Hệ thống: !!! Cứu mạng! Ai tới cứu cứu nó! Mau mau tiến vào che đậy đi quỳ lạy van xin đó!
Nhạc Thiên đưa tay ra, phát hiện ra hình dáng bàn tay của Cyril rất hoàn mỹ, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, móng tay tròn trịa màu phấn, thật sự là đẹp không góc chết, không trách hắn yêu mình như vậy, sau đó chậm rãi bóp bóp mũi của mình trong tiếng thét chói tai của hệ thống, “Cái mũi này, có muốn sửa cũng sửa không được.
”
Hệ thống suýt chút nữa ói ra máu, “…cậu cố ý…”
Nhạc Thiên: “A, sao nhà ngươi lại nói chuyện với ta như thế, ta là con trai của Thần, là tạo vật hoàn mỹ duy nhất trên cõi đời này, gọi ta là quốc vương bệ hạ.
”
Hệ thống muốn chửi thề, kiềm nín lại bứt rứt, cuối cùng vẫn không nhịn được, “Cút con mẹ mày đi.
”
Nhạc Thiên: “Thôi được rồi, ta tuyên bố từ hôm nay trở đi nhà ngươi chính là mẹ của ta.
”
Nói, nói không lại… hệ thống quyết định tự khóa mõm mình.
Nhạc Thiên không có hứng thưởng thức thân thể của mình, bò lên giường chuẩn bị đi ngủ, vừa nằm xuống đã giật mình sợ hết hồn, trên đỉnh đầu cậu là một chiếc đèn treo vĩ đại —— còn có cả một tấm gương, đang soi gương mặt kinh hoảng của cậu.
Nhạc Thiên nhắm mắt lại mà tim vẫn còn đập lên “thình thịch”, “Tao phục Cyril thật sự luôn á, nằm trên giường nhìn còn chưa đủ, xuống giường rồi mà còn muốn nhìn nữa!”
Hệ thống: “À, không phải cậu cũng giống vậy sao? Chà đạp một nam chính mà còn chưa đủ, còn muốn chà đạp hết người này đến người khác.
”
Nhạc Thiên hưng phấn, “Ê nói tao nghe thử đi, nam chính của thế giới này là ai.
”
Hệ thống đã bị Nhạc Thiên mài mòn góc cạnh ở hai thế giới trước, bởi vì lần nào đối nghịch với Nhạc Thiên, kết quả là nó bị thương càng thêm sâu, nó chết lặng trả lời: “Rand”
“Cụ thể hơn chút đi.
” Nhạc Thiên thúc giục.
Hệ thống: “Vì sao cậu không thể quan tâm quan tâm nữ chính?”
Nhạc Thiên: “Bởi vì… tao không cho được hạnh phúc mà cô ấy mong muốn?”
Hệ thống: “…”
Nhạc Thiên: “Vậy thôi tao quan tâm nữ chính trước đi, tao đẹp quá mà, phải trốn tránh một chính, sợ cổ thích tao là nguy lắm.
”
Mặc dù hệ thống cũng không muốn thừa nhận, nhưng mà cơ thể này là nó cẩn thận chọn lọc, đích thực là anh tuấn phi phàm, thế là lập tức truyền tin tức của nữ chính cho.
Nữ chính là công chúa của Vương quốc Hungary – Helena, là vị hôn thê được chỉ định từ nhỏ của Cyril, bởi vì Cyril là một kẻ cực kỳ tự luyến, nghĩ là trên đời chắc chắn sẽ không có một ai xứng với mình, cho nên từ sau khi hắn trưởng thành cứ kéo dài rồi kéo dài, kiểu gì cũng không chịu thực hiện hôn ước.
Nhưng quốc vương Vương quốc Hungary lại không đợi được, đã cho người hộ tống Helena lên đường đến đế quốc Oran, chuẩn bị ép Cyril cưới Helena, đội ngũ xuất phát đã từ một tháng trước, mà người còn chưa tới.
“Vậy thì không gấp, chờ cổ đến đây, mỹ nam toàn quốc mặc cổ chọn, cổ chọn ai, tao truyền ngôi cho rồi bỏ đi là xong.
” Nhạc Thiên bình tĩnh nói, thầm nghĩ chắc phải cạo bỏ mái tóc vàng xinh đẹp này của Cyril.
“À không cần đâu, vương vị của cậu sắp không còn rồi.
”
Nhạc Thiên: “???”
Hệ thống mới bắt đầu giới thiệu, tuy là lục đại này đã chia năm xẻ bảy thành mấy đế quốc, tất cả cùng thuộc một chế độ thần quyền thống trị chung, mặc dù Cyril là quốc vương, nhưng trên hắn vẫn còn một vị Giáo hoàng.
Các quốc vương của những đế quốc khác đều cực kỳ tôn kính Giáo hội, nhưng cái Cyril – con người tự yêu mình đến phát cuồng này đừng nói đến Giáo hoàng, ngay cả vị thần được cả lục địa này tín ngưỡng này còn không để vào mắt.
Hắn tự cho là mình mới là người gần với Thần nhất, cho nên một tuần trước đã tuyên bố không thèm tiếp nhận chế độ thống trị chung của Giáo hoàng, kéo một làn sóng to gió lớn đến lục địa.
Giáo hoàng cực kỳ tức giận, truyền tin cho Cyril ra lệnh cho hắn nội trong vòng một tuần phải đi tới chủ điện của Giáo hội thỉnh tội.
Nhạc Thiên: “…mày đừng nói với tao hôm nay là ngày thỉnh tội cuối cùng.
”
Hệ thống: “Không phải.
”
Nhạc Thiên thở phào nhẹ nhõm, Cyril không muốn nhận tội, nhưng cậu thì có.
Hệ thống: “Là hôm qua.
”
Nhạc Thiên: “…mày cố tình…” Trăm ngàn lần cũng khôang nghĩ đến, vừa được lên làm quốc vương thì đã có nguy cơ bị mất nước rồi, Cyril thật sự dùng cả mạng mình để tự yêu mình!
Hệ thống: “Còn có một tin tốt nữa muốn nghe không?”
Nhạc Thiên: “Cảm ơn, không muốn, mày đừng nói nữa, tao nghe chuyện liên quan đến Rand.
”
Hệ thống cố ý dừng trong chốc lát, rồi mới nói: “Rand chính là giáo hoàng.
”
Nhạc Thiên vừa nghe đến đó, con tim lập tức trở ngược vào trong ngực, “Ấy dào, vậy vương vị của tao không mất được đâu, ngủ ngủ, mama ngủ ngon.
”
Hệ thống: “…” Má mày…
Ngủ một đêm, Nhạc Thiên mở mắt ra