Nhạc Thiên thầm nghĩ thằng nhóc này mà còn biết mấy màu mè hoa lá hẹ nữa à, “Ngày mai đến quân bộ báo tin, giờ cậu có thể đi rồi.
”
“Trưởng quan, tôi không có nơi nào để đi cả, tôi chỉ là một hải tặc vũ trụ bần cùng khốn khổ, tàu vũ trụ thì nát tan, quần áo phải đi lụm nhặt, đáng thương nói, “Ngài xem, chỗ của ngài lớn thế này…”
Nhạc Thiên mặc kệ hắn, “Tự kiếm phòng ngủ đi.
”
“Tôi biết ngay là mình nhìn lầm người mà, ngài đúng là đẹp người đẹp nết.
” Lộ Tinh khoa trương cau mày, vỗ tay ngợi khen Tề Nhạc Thiên, điệu bộ cảm động vô cùng.
Nhạc Thiên lạnh lùng nói: “Có thể đi được chưa?”
Lộ Tinh lập tức thu tay về, người đứng thẳng tắp chào Nhạc Thiên một cái, “Chúc ngài ngủ ngon, ngài trưởng quan.
”
Hôm sau, lúc Nhạc Thiên tỉnh dậy phát hiện ra Lộ Tinh mặc áo sơmi hoa đang cười híp mắt ngồi bên giường mình.
Nhạc Thiên: “…cậu ta làm trò gì vậy?”
Hệ thống bất đắc dĩ trả lời: “Chụp hình của cậu.
”
Nhạc Thiên: “…???”
Lộ Tinh cười tít cả mắt nói: “Trưởng quan, ngài tỉnh rồi, cần tôi phục vụ ngài rời giường không?”
Nhạc Thiên ngồi dậy, “Đi ra ngoài.
”
Lộ Tinh rất biết nghe lời, không nói nhiều thêm một câu lập tức đi ra.
Nhạc Thiên vừa mặc quần áo vừa nói: “Cậu ta chụp hình tao làm gì? Mới nhanh như vậy đã crush tao rồi à?”
Hệ thống hừm lạnh một tiếng, “Cậu cả nghĩ quá rồi, cậu ta lấy hình của cậu mang đi bán lấy tiền.
”
Nhạc Thiên: “…”
Tề Nhạc Thiên thân là Alpha được hoan nghênh nhất Đế quốc, số lượng fans được tính bằng ngàn vạn, mà bởi vì tính cách nghiêm khắc và tác phong lạnh lùng cao ngạo của Tề Nhạc Thiên, nên người dân bình thường rất ít khi được nhìn thấy hắn, một tấm hình bị phóng viên chụp được khi đi dự hội nghị thôi cũng có thể bị đôn giá không rẻ.
Nhạc Thiên lại một lần nữa cảm thấy mình đáng giá gì đâu, “Không lẽ cậu ta định bán xong rồi… không chia tiền cho tao đó chứ?”
Hệ thống: “…”
Nhạc Thiên tính toán tỉ mỉ, “Tính cho đúng thì tao ít nhất cũng phải được hai phần ba.
”
Hệ thống: “…cậu đi mà đòi cậu ta đi.
”
Đương nhiên là Nhạc Thiên không được làm chuyện đó, đành phải giả bộ như không biết gì hết, với cái tính của Tề Nhạc Thiên, nếu như biết Lộ Tinh thiếu đòn như vậy, chắc chắn sẽ đuổi Lộ Tinh ra đường.
Lộ Tinh cũng làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, khi Nhạc Thiên ngồi xuốngdùng bữa sáng (uống dịch dinh dưỡng), cũng cùng ngồi xuống theo.
Đám lính cảnh vệ thấy Nhạc Thiên không phản đối, nên cũng không nói gì.
Lộ Tinh cầm dịch dinh dưỡng uống một hơi cạn sạch, cau mày nói: “Tôi thật sự không biết là cái thứ khỉ này có gì ngon lành cơ chứ, trưởng quan, tôi có biết một nhà hàng trong lòng đất, ở đó bán thức ăn như ngày xưa, ngon lắm, ngài có muốn tôi dẫn ngài đi ăn thử không?”
Nhạc Thiên thầm gào lên, người anh em, cưng là thiên thần sao? Cậu vui đến mức muốn nhảy cẫng lên, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng nói: “Bổ sung năng lượng là để để có thể tập trung chiến đấu tốt hơn, không phải là để hưởng thụ.
”
Lộ Tinh nhún vai một cái, “Nhạt nhẽo.
”
Nhạc Thiên: “…” Người anh em, sau này cưng sẽ biết anh mặn mà thế nào, tạm tha cho cưng một mạng.
Kết thúc bữa ăn ngắn gọn, Nhạc Thiên gọi thân tín của mình đến, “Lấy cho cậu ta một bộ quân phục thích hợp.
”
Lộ Tinh lập tức đưa tay từ chối, “Tôi không mặc quân phục.
”
Nhạc Thiên: “Tối hôm qua cậu đã đồng ý với tôi.
”
Lộ Tinh chấp hai bàn tay vào nhau đặt lênbàn ăn, chớp đôi mắt to nhỏ giọng nói: “Trưởng quan, tôi chỉ đồng ý làm người của ngài thôi, không có đồng ý mặc quân phục, tôi nhất định phải kiên định với gu thời trang của mình.
”
Nhạc Thiên nhìn thoáng qua áo sơmi hoa oversize của hắn, “Gu thời trang?”
Lộ Tinh rất là kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Lụm được ở chợ Hồng Nguyên, chỉ cần nhìn xem cách phối màu táo bạo thế này, rồi cả đường cắt may ngang ngược không gò bó này nữa là biết ngay đây chắc chắn là tác phẩm của một nhà thiết kế nổi tiếng nào rồi.
”
Nhạc Thiên: “Trên đó viết “Chào mừng quý khách đến du lịch Hồng Nguyên”.
”
Lộ Tinh: “Còn có giá trị tuyên truyền nữa, đúng là đỉnh của chóp.
”
Nhạc Thiên: “Quân nhân nên có dáng vẻ của quân nhân.
”
Lộ Tinh lại cười, hắn rất thích cười, khi cười rộ lên trông cũng rất đáng yêu, “Dáng vẻ của quân nhân là quân phục ngay ngắn? Trưởng quan, có nông cạn quá không.
”
Nhạc Thiên chẳng muốn tranh luận với hắn, “Cậu có mặc hay không?”
Lộ Tinh cười hì hì, đáp: “Tôi không mặc.
”
Sau đó hai người đánh nhau, Nhạc Thiên không mặc cơ giáp, Lộ Tinh cũng không, thể thuật Tề Nhạc Thiên cấp S, khi Nhạc Thiên khống chế cơ thể này, có thể cảm nhận được các kỹ năng chiến đấu theo bản năng không ngừng được tuôn ra, từng chiêu từng thức vô cùng nghiêm chỉnh.
Lộ Tinh thì không giống thế, vừa nhìn là biết không được bình thường như người ta rồi, đánh đến đâu chơi hiểm đến đấy, không nhắm vào ngã ba hàng họ của Tề Nhạc Thiên, thì cũng sấn đến nắm cổ áo sơmi của Tề Nhạc Thiên, Tề Nhạc Thiên lùi ra sau một bước, tức giận nói: “Cậu làm trò gì vậy?”
Lộ Tinh cười hì hì nói: “Thì đánh lộn đó, à, tôi hiểu rồi, đánh lộn cũng nên có dáng vẻ của đánh lộn, đúng không nào?”
Nhạc Thiên bị hắn mỉa không phải biết nói gì, Tề Nhạc Thiên vốn không phải là kiểu người giỏi miệng lưỡi tranh cãi, cậu thu tay lại, lạnh lùng nói: “Không mặc quân phục thì không cần vào quân bộ.
”
“Không có vấn đề gì,” Lộ Tinh cũng chẳng muốn đến quân bộ, “Nhớ chia sẻ tài nguyên với nhau là được, trưởng quan, tôi có cách làm việc của mình.
”
“Cách làm việc của cậu không làm theo nguyên tắc.
” Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi Nhạc Thiên đã nhìn thấu bản chất của cái tên Lộ Tinh trông có vẻ đáng yêu vô hại này rồi.
Bản chất của Alpha là tranh đoạt, trên này vốn đã không tồn tại Alpha vô hại, có thì cũng là giả vờ mà thôi.
Lộ Tinh vẫn cứ cười, nét cười của hắn cho dù bạn không thích, thì cũng không thấy ghét, nụ cười xán lạn rực rỡ như ánh mặt trời chưa từng có phút tối tăm, “Trưởng quan, xin ngài tin tưởng tôi.
”
Nhạc Thiên: Tin tưởng cậu cái rắm ấy, nữ chính tự biên tự diễn, cậu cứ từ từ mà điều tra.
Hệ thống: “Không phải nữ chính, lúc nữ chính đào hôn đã bị bắt lại.
”
Nhạc Thiên cũng kinh ngạc, “Cô ta có gặp nguy hiểm gì không?” Chợ nhớ ra, người ta là nữ chính, gặp chuyện thế nào được.
Hệ thống: “Mạc Tiêu giữ bản đồ bố trí canh phòng biên giới của các cậu, bị nước địch bắt cóc.
”
Nhạc Thiên: “…” Thế giới này mà còn có loại kịch bản mưu mô nữa, tự nhiên làm cậu thấy hơi không quen, cậu còn tưởng là liên minh chỉ thích Mary Sue máu chó thôi chứ.
Nhạc Thiên: “Vậy vẫn phải đi cứu à.
”
Hệ thống: “Tạm thời không đi được, tuyến thời gian vẫn chưa đủ, nữ chính còn phải thu phục thêm một nam phụ ở nước địch nữa.
”
Nhạc Thiên: “!!! Dưới tình huống này còn hậu cung…” Liên minh, không hổ là nhà ngươi…
Tuy biết Mạc Tiêu đang ở nước địch, nhưng vẫn được ăn ngon uống say, còn có Alpha xinh tươi muốn thôi mà không thôi được với cô ta nữa, nên Nhạc Thiên càng nhẹ nhàng thoải mái bỏ tim vào trong bụng.
Chỉ có lo là lo Lộ Tinh, Lộ Tinh nhìn thì thấy đáng yêu dễ thương, nhưng hình như không phải chỉ đến thế thôi.
Lúc Nhạc Thiên đang chuẩn bị đi quân bộ lại bị Lộ Tinh ngăn lại, “Trưởng quan, quân bộ có tiến triển sẽ cho chúng ta biết, nên không bằng chúng ta đến chợ đêm đi dạo một vòng thử đi?”
Đương nhiên là Nhạc Thiên rất muốn đi, nhưng cậu vẫn phải làm theo hình tượng của Tề Nhạc Thiên, không chút động lòng, đáp: “Không đi.
”
Lộ Tinh đưa ra một lý do rất chính đáng, “Chúng ta cứ đến chợ đêm thử vận xem sao, tuy là có thể không phải là do hải tặc vũ trụ như tôi làm, nhưng một Omega quý giá như vậy, ngoại trừ chợ đêm ra, thì không còn nơi nào để điều tra nữa đâu.
”
Nhạc Thiên giả vờ suy tư một lúc, khẽ gật đầu.
Lộ Tinh quan sát Nhạc Thiên một chút, “Trưởng quan, ngài mặc như vậy thì không đi được.
”
Thế là, Nhạc Thiên cởi quân trang ra, đổi sang một bộ đồ thường, Lộ Tinh nhìn một lượt, phát hiện ra cho