Y Tương nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Tần huynh, mặc dù Âu Dương thế gia và Thương Vương cung đều ở thành Thương Châu, nhưng thế lực của hai bên lại khác hẳn nhau. Âu Dương thế gia có thể xếp vào sô vài thế lực lớn ở trong chín châu thành, Âu Dương huynh lại là người kiệt xuất trẻ tuổi nhất đời này của Âu Dương thế gia, song Tinh Hồn đều được kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ tư cả.
Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ động, liếc nhìn Âu Dương Cuồng Sinh một cái. Song Tinh Hồn đều là kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ tư ngưng tụ mà thành, đây tuyệt đối là nhân vật hiếm thấy. Xem ra chín châu thành quả thật là nơi đầm rồng hang hổ.
- Ngươi không cần phải nịnh nọt làm gì. Lớn tuổi như vậy còn chưa đạt đến cảnh giới Nguyên phủ, có gì đáng khoe khoang chứ.
Âu Dương Cuồng Sinh hào sảng nói khá thản nhiên, rõ ràng là không chút để ý.
Y Tương chỉ cười trừ, lời nói của hắn đúng là có ý lấy lòng thật.
- Tần huynh, lần này tuy huynh không có hy vọng giành được cơ hội vào tắm rửa ở tiên trì, nhưng cũng có thể đi mở mang tầm mắt, tăng thêm kinh nghiệm mà.
Y Tương lại cười nói chuyện với Tần Vấn Thiên, giọng điệu của hắn ta có chút khoác lác, như thể hắn ta có kiến thức rộng rãi lắm vậy. Thấy Tần Vấn Thiên nghiêm túc lắng nghe thì hắn lại càng thêm đắc ý.
Chuyện trò thêm một lúc, Tần Vấn Thiên mới trở về trong phòng, trong lòng lại nghĩ đến chuyện ở nước Sở.
Nếu so sánh với những người ở nơi đây thì thiên tài của nước Sở đich xác là kém hơn rất nhiều, không đáng nhắc đến. Nhưng hiện tại, chuyện của nước Sở hắn còn chưa làm gì được. Lại thêm dù cho có bản đồ Thương Vương để lại giúp hắn cũng tìm được đến đây, nhưng vẫn không thể tìm ra được manh mối gì, xem ra chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi.
- Đang nghĩ gì thế?
Mạc Khuynh Thành đi tới gần hắn. Thấy bộ dạng dở dở ương ương của Mạc Khuynh Thành lúc này, Tần Vấn Thiên nhịn không được mà bật cười, khiến cho Mạc Khuynh Thành trừng mắt liếc xéo hắn một cái.
- Ta đang nghĩ nếu người nhà muội biết ta lừa muội đến đây thì liệu có tìm ta liều mạng hay không?
Tần Vấn Thiên dịu dàng nói.
- Hừ, vậy huynh phải chịu trách nhiệm đấy.
Mạc Khuynh Thành
- Chịu trách nhiệm?
Trong mắt Tần Vấn Thiên loé lên tia sáng, nhìn chằm chằm Mạc Khuynh Thành khiến khuôn mặt tươi cười của Mạc Khuynh Thành thoáng chốc biến thành đỏ bừng, nói:
- Huynh đúng là đồ xấu xa.
Vừa nói vừa vội vàng chạy đi, bộ dáng của cô khiến Tần Vấn Thiên cười vô cùng vui vẻ.
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày đều có người đến đây. Tần Vấn Thiên ngồi bên ban công nhìn xuống dưới. Lúc này bỗng thấy có hai đoàn người tiến vào, người dẫn đầu của một đoàn người trong đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Tần Vấn Thiên nhìn thấy cô thì sửng sốt không thôi, lập tức cười hô:
- Thiên Mộng Ngữ.
Thiên Mộng Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Khi ra khỏi thú linh chi địa, cô liền phái người đi tìm hiểu tin tức của Tần Vấn Thiên, lúc này mới biết ở nước Sở nằm trong địa hạt cai quản của Cửu Huyền cung đúng là có một người tên Tần Vấn Thiên, hơn nữa còn có danh tiếng không nhỏ. Nhưng cô chỉ có thể nghe ngóng được bấy nhiêu mà thôi.
- Sao ngươi lại ở đây vậy?
Thiên Mộng Ngữ mỉm cười nói, chẳng lẽ nước Sở cũng biết tồn tại của Tiên trì cung sao?
- Mục đích cũng giống cô thôi.
Tần Vấn Thiên cười đáp, có thể ở nơi này gặp được Thiên Mộng Ngữ cũng xem như có duyên phận. Vì vậy Tần Vấn Thiên cũng không hề lãnh đạm như khi ở thú linh chi địa nữa, mà có vẻ thân thiết hơn. Dù sao đối phương cũng từng giúp đỡ hắn một lần, hơn nữa lại thêm Sinh Tức Cửu kiếm khiến hắn cho rằngcó lẽ Công Dương Hoằng và Thiên Mộng Ngữ này có chút quan hệ.
- Ta cũng ở nơi này.
Thiên Mộng Ngữ chỉ về phía một lầu các bên cạnh Tần Vấn Thiên, rồi nhanh chóng đi lên tầng thứ hai của lầu các.
- Thanh Vân các lần này có không ít người tới, khảo nghiệm của Tiên trì cung phi thường nguy hiểm, lần này ngươi đi cùng chúng ta đi, có thể chiếu khán lẫn nhau.
Thiên Mộng Ngữ nói với Tần Vấn Thiên, trong lòng cô vẫn rất muốn giúp đỡ Tần Vấn Thiên. Người này không có thế lực gì chống lưng, một thân một mình tới nơi này sợ là dữ nhiều lành ít. Nếu đã gặp gỡ mình giúp được gì thì cũng nên giúp một tay.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn cũng không nghĩ nhiều, liền hỏi Thiên Mộng Ngữ:
- Có chuyện ta muốn thỉnh giáo cô này, Sinh Tức Cửu kiếm là bí kíp thần thông chỉ riêng Thanh Vân các có à?
- Có thể nói là như vậy.
Thiên Mộng Ngữ nói:
- Bộ kiếm pháp này biến hoá đa dạng, mang theo ý cảnh sinh sôi không ngừng. Ta chỉ mới hiểu được bề ngoài thôi. Lúc trước cô cô ta tu luyện đến cảnh giới phi thường lợi hại có thể tiến hành phóng thích ra Sinh Tức Cửu kiếm bằng sức mạnh của thần văn, uy lực cực kỳ lợi hại.
- Cô cô?
Tần Vấn Thiên rùng mình, chẳng lẽ đó chính là người yêu của Công Dương Hoằng tiền bối sao?
Vậy bốn bức hoạ quyển thần văn kia chính là người trong lòng của Công Dương Hoằng tiền bối vẽ ra sao!
- Sao vậy, ngươi cũng luyện kiếm thuật à?
Thiên Mộng Ngữ cười hỏi.
- Không có gì, chỉ tiện miệng hỏi thế thôi. Cô cô của cô chắc là lợi hại lắm.
Tần Vấn Thiên nói.
- Đúng vậy, cô cô không chỉ có dung mạo xinh đẹp mà thiên phú cũng rất cao. Có không ít người theo đuổi nhưng cô cô vẫn không màng tới.
Thiên Mộng Ngữ thở dài một tiếng. Bất quá lại lập tức giật mình, tại sao cô lại nói chuyện này với Tần Vấn Thiên chứ.
Thấy nụ cười ôn hoà trên mặt Tần Vấn Thiên, trong lòng Thiên Mộng Ngữ cười khổ xoay người đi. Tu rằng hiếu niên này có thiên phú không tệ, nhưng nếu hắn thật sự thích mình thì bản thân mình cũng không thể nào đáp lại hắn được. Chỉ là có duyên gặp nhau tại nơi này thì giúp hắn một phen cũng không sao.
Tần Vấn Thiên đương nhiên không biết suy nghĩ của Thiên Mộng Ngữ, quay đầu lại thì thấy Mạc Khuynh Thành im lặng ngồi một bên.
- Từng có duyên gặp mặt một lần, có thể cô ấy có chút quan hệ với Công Dương Hoằng tiền bối.
Tần Vấn Thiên nói với Mạc Khuynh Thành. Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn hắn nở nụ cười dịu dàng vô cùng động lòng người.
Tần Vấn Thiên lấy ra một trong bốn bức hoạ quyển thần văn mà trước kia Công Dương Hoằng đã đưa cho mình, đúng là bức hoạ quyển vẽ Sinh Tức Cửu Kiếm, vừa nhìn thì hắn đã nhíu mày. Bức hoạ quyển thần văn này chỉ có một ý cảnh, lại là thần văn mang công kích trực tiếp. Trong trí nhớ về thần văn mà Tần Vấn Thiên có được thì thậm chí có một vài thần văn cấp ba phức tạp nếu như dùng đẻ trực tiếp tấn công thì chắc là uy lực sẽ rất mạnh nhỉ?
Theo như Tần Vấn Thiên hiểu thì thần văn và thuật thần thông có chỗ giống nhau.
Hai mắt Tần Vấn Thiên dần dần trở nên rực sáng, nhưng rồi lại lập tức nhíu mày. Tuy rằng dùng thần văn cấp ba trực tiếp phát động công kích thì uy lực rất mạnh, nhưng lượng thần nguyên tiêu hao cũng sẽ vô cùng khổng lồ. Loại công kích này trước khi hắn bước vào cảnh giới Nguyên Phủ thì chẳng dùng được mấy lần.
Mạc Khuynh Thành nhìn bộ dạng chăm chú suy tư của Tần Vấn Thiên thì chợt dịu dàng mỉm cười. Cái tên này nghĩ cái gì mà chăm chú như vậy?
- Nhờ vào đám quyền mang công kích trong Thiên Hà điện mà ta đã lĩnh ngộ ra được Vẫn Tinh thức trong