Võ Đạo Tinh Hồn

Lên tới đỉnh cao


trước sau



Thân thể Trần Vương Cự Nhân lui một bước, một cánh tay lại bị cứng rắn đánh tan, toàn thân Tần Vấn Thiên giống như bị nung trong lửa nhưng ánh mắt của hắn vẫn sáng ngời, còn có thể tiếp tục kiên trì.



- Lực lượng, liệu ngươi kiên trì được không.



Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn phía trước, cước bộ mãnh liệt đạp một cái, tiếng nổ lớn truyền ra, hắn vẫn lộ ra khí khái không ai bì nổi, muốn quan sát chúng sinh.



Mặc dù kẻ hắn đối mặt là Đại Nhật Trần Vương, thì như thế nào?



Cùng cảnh giới, lực lượng của hắn chưa từng có địch thủ.



Ánh mắt của Trần Vương nhìn chòng chọc vào Tần Vấn Thiên, thời điểm chưởng ấn của Tần Vấn Thiên đánh ra, cước bộ của hắn đạp mặt đất một cái, tinh quang bạo phát, thân ảnh của hắn biến mất, chính là Đấu Chuyển Tinh Di, tuy hắn biết Tần Vấn Thiên khá đáng sợ, có khả năng nắm bắt đến quỹ tích của Đấu Chuyển Tinh Di, nhưng hắn không chút do dự sử dụng ra.



Ở trong nháy mắt này, mọi người nhìn thấy thân thể Tần Vấn Thiên thành huyễn ảnh xoay người, điểm ra một chỉ nhắm vào không gian hư vô, lần thứ hai oanh Đoạn Thiên Chỉ ra, vòng xoáy lỗ đen xuất hiện, sát phạt hết thảy.



Nơi đó, tay trái của Trần Vương từ trong thiên khung vỗ xuống, chưởng ấn to lớn vô biên, muốn ép vỡ hết thảy, phá thành mảnh vỡ, hư vô.



Lực lượng trong hư không điên cuồng nổ tung, tay trái của Tần Vấn Thiên đánh ra, từng Cổ Chung thẳng tắp, điên cuồng đánh vào thân thể hỏa diễm của Trần Vương.



Tiếng chuông lượn lờ, dư âm không tiêu tan, mọi người chỉ thấy tay phải của hai người va chạm như thiên băng địa liệt, tay trái của Tần Vấn Thiên oanh kích làm cho thân thể Trần Vương run rẩy kịch liệt.



Mặc dù hắn hóa thân Nham Tương Cự Nhân, có Đại Nhật pháp thân, nhưng bản chất của hắn vẫn cứ là người, có trái tim.



Tru Tâm Cổ Chung, tru tâm.



Mỗi một toà Cổ Chung đều đánh trực tiếp vào ngực Trần Vương, làm cho trái tim của Trần Vương điên cuồng nhảy lên, bành trướng, Trần Vương rõ ràng cảm thụ được tim của mình nở ra, như sắp bạo liệt.



- Bành!




Tinh quang tái hiện, sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể Trần Vương lại biến mất, nhưng Tần Vấn Thiên cũng động, cánh chim tung bay, vọt thẳng tới biên giới chiến đài Chu Tước, song chưởng đồng thời đánh xuống Cổ Chung, hoà lẫn cùng tiếng chuông lượn lờ, hóa thành lợi nhận tru tâm liên miên bất tuyệt.



- Phốc...



Trần Vương phun ra một miệng hỏa diễm xích hồng, như hỏa diễm dung nham, cước bộ lần thứ hai đạp chiến đài Chu Tước một cái, thân thể hắn nháy mắt ly khai chiến đài, nhưng Tần Vấn Thiên như không chịu thả hắn, truy sát mà đi, thanh âm Cổ Chung điên cuồng oanh ra.



Đây là do đám người Trần Vương quy định, Thiên Mệnh bảng là sinh tử chiến, có thể tru diệt.



Trần Vương phát ra thanh âm rít gào, thân thể hóa thành ba, hai Nham Tương Cự Nhân lao về phía Tần Vấn Thiên, chính hắn lại lần nữa sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, Nguyên Lực trong cơ thể hầu như tiêu hao hết sạch.



Phanh, phanh...



Hai Nham Tương Cự Nhân bị nghiền ép nát bấy, thân thể Trần Vương rốt cục rơi trên mặt đất, cái này cũng đồng nghĩa, lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này, hắn bại.



Thứ nhất rời hắn mà đi, hắn vẫn là thứ hai, Thiên Mệnh bảng thứ hai.



Đứng trên mặt đất, ngẩng đầu, Trần Vương thấy Tần Vấn Thiên ở trên hư không quan sát hắn, một cảm giác nhục nhã cường liệt tràn ngập, hắn bại, thua ở trong tay người từng bị hắn coi thường.



Hắn ở trong Chu Tước Trận còn từng truy sát Tần Vấn Thiên, không ai bì nổi, bây giờ, lại bị chính diện đánh bại, đây là đả kích tàn khốc bực nào.



- Ngươi, thứ nhất?



Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên miệt thị:



- Thiên Mệnh bảng còn chưa kết thúc, ngươi và Tư Khung ngừng chiến, liền tự xưng thứ nhất thứ hai, để cho người mở rộng tầm mắt.



Lời vừa dứt, Tần Vấn Thiên trở lại trên Chu Tước chiến đài, không có đi châm chọc đối phương nữa.



Hết thảy ngôn ngữ, đều không bằng hành động của hắn càng thêm có sức thuyết phục.



Trần Vương từng tự xưng thứ nhất, tựa hồ đã đứng ở đỉnh phong của Thiên Mệnh bảng, thời khắc này bị hắn đánh bại, chẳng qua là tự đánh mặt mình mà thôi.



Nếu người khác đoạt được Thiên Mệnh bảng thứ hai, sẽ vô cùng quang vinh, nhưng Trần Vương, người khác sẽ đánh giá hắn như thế nào?



Hoa Thái Hư không có tham gia cuộc chiến Thiên Mệnh bảng lần này, Trần Vương chính là vị trí cao nhất trên Thiên Mệnh bảng, hắn vốn vì thứ nhất mà đến, hắn từng tự xưng mình sẽ nắm được thứ nhất, nhưng sau cùng, lại bị người từng bị mình truy sát đánh bại bởi tư thái bá đạo nhất, đây đối với Trần Vương mà nói, là sỉ nhục.



Hắn không có bước vào Thiên Cương, chỉ vì tham gia Thiên Mệnh bảng, nhưng vẫn là thứ hai.



Được làm vua thua làm giặc, Trần Vương bại.



Ánh mắt mọi người chậm rãi chuyển qua, tất cả đều nhìn chiến đài Chu Tước.



Tần Vấn Thiên, thời điểm tham gia Thiên Mệnh bảng, lặng yên vô danh, Nguyên Phủ thất trọng.



Cửa ải thứ nhất, gióng trống đoạt quyền tham chiến thiên mệnh, tiếng trống tối đa, kỷ lục giới này.



Cửa thứ hai, đám người Dương Phàm, Đoàn Thanh Sơn ở Sinh Tử Hà ngăn cản, muốn đánh hắn vào Sinh Tử Hà, lại bị hắn giết ngược Đoàn Thanh Sơn ở trên Thiên Mệnh bảng.



Cửa ải thứ ba, chiến áo giáp chiến sĩ, hắn siêu việt Trần Vương, Thạch Phá Thiên, mặc Bạch Kim chiến bào chói mắt nhất, thu được quyền thứ nhất bước vào Chu Tước Trận. Vì thế hắn đắc tội Trần Vương, bởi vì Trần Vương lệnh cho Tần Vấn Thiên bỏ tư cách thứ nhất bước vào, để cho hắn vào trước, Tần Vấn Thiên không để ý đến.



Ba cửa ải này, Tần Vấn Thiên bước qua hết cả, hơn nữa biểu hiện vô cùng chói mắt, nhưng tuy hắn thu hút sự chú ý của mọi người, lại vẫn không có người thật sự coi trọng hắn, tối đa chẳng qua cho rằng hắn có cơ hội vào trong Thiên Mệnh bảng.



Tiếp đó, hắn bước vào Chu Tước cổ trận, được Luyện Ngục Chu Tước, bắt đầu quật khởi.



Từng bước, đi tới thời khắc này, đứng ở đỉnh cao nhất.




Gió nhẹ lay động áo bào ủa hắn, Luyện Ngục Chu Tước treo ở trên đỉnh đầu, một màn này, rung động nội tâm mọi người thật sâu.



Con hắc mã này, thật tiêu sái đến sau cùng.



Không ai dự liệu được, Tần Vấn Thiên sẽ là thứ nhất của Thiên Mệnh bảng lần này.



Hành lang Hư không, Thiên Cơ lão nhân mắt nhìn Chu Tước chiến đài, Yêu Tinh là ai, tựa hồ, đã không cần hoài nghi nữa.



Nếu như không muốn thay đổi Đại Hạ vận thế, trừ khi Yêu Tinh chết đi.



Nhưng Yêu Tinh đã sinh ra, ý nghĩa có định số, muốn hắn chết, cũng không phải chuyện dễ dàng.



Trước mắt, Tần Vấn Thiên có một kiếp, một kiếp này kết quả sẽ ra sao, hắn cũng không biết.



Ánh mắt người Đan Vương Điện phức tạp, tròng mắt của Lạc Hà bình tĩnh như trước, nhưng trong lòng sinh ra sóng dậy.



Nếu không phải đây là người Mạc Khuynh Thành chọn trúng, có lẽ, nàng sẽ có thái độ khác hẳn như vậy.



Người Hoa gia thần sắc lạnh lùng, bọn họ không ngờ tới, Tần Vấn Thiên sẽ đi tới thứ nhất.



Đám người Trần gia, Thạch gia, Vương gia, tất cả đều không nói.



Lần đầu tiên, Thiên Mệnh bảng thứ nhất là một nhân vật từng vô danh, hắn không thuộc về bất kỳ một thế lực cấp độ bá chủ nào của Đại Hạ Hoàng Triều.



Âu Dương thế gia lại sinh ra một chút ý nghĩ, Âu Dương Cuồng Sinh cùng Tần Vấn Thiên quan hệ rất sâu, nếu như Tần Vấn Thiên có thể trưởng thành, bảo trì quan hệ như vậy, đối với Âu Dương thế gia là cực kỳ có lợi.



Đám người Thư Nguyễn Ngọc, Huyền Yên, Huyền Tâm đã không còn lời để nói.



Mạc Khuynh Thành cùng Bạch Tình cũng chỉ cười khẽ.



Đám người Sở Mãng, Phàm Nhạc song quyền nắm chặt, vì hắn mà kiêu ngạo.



Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di, còn có người Bạch Lộc thư viện, cảm khái hàng vạn hàng nghìn.



Bọn họ đều mong đợi Tần Vấn Thiên có biểu hiện phi phàm, nhưng khi Tần Vấn Thiên chân chính bước lên đỉnh phong của Thiên Mệnh bảng, bọn họ lại cảm giác có vài phần không chân thật, không thể tin được.



Cơ thể Mạc Thương hơi run rẩy, tựa hồ, là bởi vì kích động mà rung rung, bắp thịt trên mặt co giật, nụ cười kia, lại căn bản là không có cách che giấu.



- Lão sư, sư đệ hắn đứng ở đỉnh phong của Nguyên Phủ cảnh, người này, mới hai mươi tuổi, cũng đã có thành tựu mà rất nhiều người một đời cũng không thể đạt đến.



Nhược Hoan nụ cười rực rỡ, thật rất kích động.



Thiên Mệnh bảng, tầng thứ Nguyên Phủ, vinh quang cao nhất của Đại Hạ Hoàng Triều, nghìn vạn thiên tài tranh phong ở đây, Tần Vấn Thiên đoạt thứ nhất.



- Ân.



Mạc Thương nhìn thân ảnh quần áo lay động kia, tự hào nói:



- Ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, đệ tử của ta có khả năng đạt được thành tựu mà ta không dám tưởng tượng.



- Sư tôn, còn sớm, người này mới hai mươi tuổi, sau này, còn không biết sẽ như thế nào, ngài cũng đừng quá kích động.



Nhược Hoan cười nhạt, nhưng tay nàng hơi lay động bán đứng lời nói của nàng, nàng cũng vô cùng kích động.




Nàng tới Đại Hạ Hoàng Triều, đối với những thế lực cấp độ bá chủ kia nghe nhiều nên thuộc.



Đan Vương Điện, Hoa gia, Âu Dương gia, Đại Nhật Trần gia… đều là cao cao tại thượng, nhân vật thiên kiêu trong bọn họ đều là thuộc về truyền thuyết, xa không thể chạm, nhưng giờ tính sao, bây giờ tất cả đều bị sư đệ của nàng đánh bại.



Như người Sở Quốc biết Tần Vấn Thiên từng danh chấn Sở Quốc Thiên Ung Thành, ở Đại Hạ Hoàng Triều sáng tạo kỳ tích như thế này, không biết trong lòng sẽ có ý nghĩ thế nào.



- Khắc bảng.



Thiên Cơ lão nhân chậm rãi mở miệng, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía lão, chỉ thấy Thiên Mệnh bảng trôi nổi trên không gian, Thiên Cơ lão nhân bắt đầu khắc bảng.



Bởi vì Trảm Trần chết đi, người ở phía sau đều đẩy về trước.



Chỉ có ba ghế đầu không biến hóa, Thiên Mệnh bảng thứ ba, Tư Khung.



Thiên Mệnh bảng thứ hai, Trần Vương.



Thiên Mệnh bảng thứ nhất, Tần Vấn Thiên!



Khi ba chữ Tần Vấn Thiên khắc vào Thiên Mệnh bảng, mọi người đều hít sâu một hơi, nhìn danh sách phiêu động kia, bọn họ biết, từ hôm nay, ở Đại Hạ Hoàng Triều, Tần Vấn Thiên sẽ trở thành một tiêu chí, như Hoa Thái Hư, tiêu chí một đời người.



Hắn danh chấn Đại Hạ, hắn sắp trở thành thần tượng của vô số thanh niên thiếu niên, vì đó mà không ngừng phấn đấu.



Từ nay về sau, sẽ có vô số người đàm luận hắn, sùng bái hắn, giảng thuật sự tích của hắn, đào ra hết thảy về hắn.



Hắn ở trên Thiên Mệnh bảng, càn quét hết thảy thiên kiêu, hắn và đệ nhất mỹ nữ Mạc Khuynh Thành của Vọng Châu Thành đứng chung một chỗ, tay dắt tay, như thần tiên quyến lữ, chuyện xưa của bọn họ, sắp trở thành một đoạn giai thoại.



Thậm chí, gặp phải rất nhiều đồn đãi, như Tần Vấn Thiên vì Mạc Khuynh Thành, mới đến tranh Thiên Mệnh bảng, không tiếc hết thảy, mang theo tín niệm cứng cỏi không gì sánh được, cướp đoạt thứ nhất.



- Tần Vấn Thiên.



Thời khắc này, Thiên Cơ lão nhân mở miệng, ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn đối phương, chỉ thấy Thiên Cơ lão nhân chậm rãi nói:



- Thiên Mệnh bảng lần này, ngươi đoạt thứ nhất, chuyện này sẽ là kinh nghiệm quý giá trên con đường Võ Đạo của ngươi, hi vọng sau này ngươi có khả năng vẫn luôn thủ vững bản tâm, truy cầu cảnh giới càng cao hơn.



- Đa tạ tiền bối.



Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Cơ lão nhân khẽ khom người, đây chính là một lần kinh nghiệm vô cùng trân quý của hắn, đối với mỗi một người tham gia Thiên Mệnh bảng lại còn sống, đều là như vậy.



- Lần này, cuộc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng của Đại Hạ Hoàng Triều kết thúc, trong Cổ Hoàng triều, phong thái của các ngươi sẽ vĩnh viễn lạc ấn ở nơi này.



Thiên Cơ lão nhân nhìn các thân ảnh xa xa, cao giọng nói.



Tiếng nói của hắn, đánh dấu Thiên Mệnh bảng lần này kết thúc!



Thiên Mệnh bảng giới này, là một lần đặc sắc nhất mà rất nhiều người chứng kiến, sợ rằng sẽ vĩnh viễn in ở trong trí nhớ của bọn họ, không bao giờ quên!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện