Charmaine trở vào, đưa cho Daria túi đồ.
Daria đã gấp không chờ nổi mà cầm lấy muốn thay.
Mỗi một nơi trong căn phòng này đều để cô cảm thấy tũng quấn, cô cần thiết lập tức rời khỏi đây.
"Mẹ thay đồ, con không nhìn." Charmaine nói thế khi thấy Daria lấy đồ xong lại chưa có động tác.
Charmaine giống như muốn chứng minh lời mình nói, quay người lại đằng khác bắt đầu thay đồ.
Daria có chút nghi ngờ nhưng cuối cùng vẫn là bất chấp mà cởi đồ ra thay.
Thay đồ xong, chỉnh trang lại đầu tóc, Daria lại trở lại là Daria của ngày thường.
Hai người cùng rời khỏi khách sạn, Daria bước nhanh về phía trước, không muốn để ý đến Charmaine.
“Eo mẹ đau, con lái xe cho.” Charmaine cúi người nói.
Cô không muốn để nghe cô ấy nhưng cái tay đặt trên đùi cô, cô không thể coi như không nhìn thấy được.
Daria đánh cái tay của cô ấy một cái, sau đó hậm hực đi ra ngoài chuyển sang ghế phụ.
Charmaine cười đầy ôn nhu.
Trong xe không người nói chuyện, Charmaine thỉnh thoảng lại nhìn về phía Daria, Daria không muốn phản ứng cô vì thể giả vờ ngủ.
Chỉ là thế nào mà lại thực sự ngủ rồi.
Xe dừng lại cô vẫn chưa tỉnh. Charmaine vươn người qua, hôn một cái vào khoé miệng của cô ấy. Cô ấy giật mình mở mắt, có chút không vui nhìn cô.
“Đi làm vui vẻ nha. Chiều con qua đón mẹ.”
Charmaine không sợ chết mà được nước lấn tới.
Người ta nói không ai đánh khuôn mặt tươi cười, Daria cũng không có cách mắng Charmaine không biết liêm sỉ.
"Lái xe cẩn thận." Diara nói rồi rời đi.
"Vâng." Charmaine nói theo.
Cô ấy nhìn bóng lưng của Daria, ánh mắt tiệm thâm.
Mặt Daria lạnh tanh khiến cho những người làm cùng công ti không dám mở miệng bắt chuyện.
Cô vào trong phòng khoá cửa kéo rèm.
Khi chỉ còn một mình, cô mới có thời gian để bình tâm lại.
Cô ôm mặt, tâm trạng tệ so như trời sắp sập.
Cô nhớ rõ mọi việc phát sinh trong đêm qua và sáng này. Dường như hơi ấm của cô ấy vẫn chưa rời đi, lưu luyến dừng lại ở trên da cô.
Cô cố dùng công việc để tẩy não chính mình nhưng cảm thấy vẫn là vô dụng.
Bởi vì sự thật sẽ không thể thay đổi, dù cô có nói với mình thế nào cô vẫn là đã ngủ với con gái mình.
......
Charmaine đến đón Daria, rõ ràng cảm nhận được cô ấy xa cách.
Nhưng cô cũng không hề vội vã mà giống như bình thường đối xử với cô ấy.
Daria cảm thấy điều đó, nhẹ nhàng thở phào một tiếng.
Mọi chuyện cứ diễn ra như thế cho đến khi Charmaine cần đi xa một khoảng thời gian.
Daria nhìn tài liệu trong tay mình, không đọc được chữ nào.
Trời đã tối và mọi thứ yên tĩnh đến cơ hồ có thể nghe rõ tiếng kim châm rơi xuống đất.