Quốc chủ Đại Chu cố ý sắp xếp địa điểm đính hôn ở trong hoàng cung.
"Liễu gia chủ, xin chúc mừng!" "Liễu gia chủ, xin chúc mừng!" "Ha ha ha, cảm ơn, cảm ơn các vị!"
Liễu gia chủ hiện giờ cũng cười rất vui vẻ, lễ đính hôn lần này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của ông ta.
Quy mô lớn như vậy, hoàng thất có mặt mũi, nhà họ Liễu càng có mặt mũi.
"Gia chủ, người của chúng ta vừa từ thành Yên Quy trở về, người nhà họ Trần giờ hiện giờ không rõ tăm hơi."
"Không biết có phải cậu của Ngũ Hoàng tử đã thành công hay không?" Liễu Xích Phong nhỏ giọng nói.
"Ồ? Không rõ tăm hơi ư?" Liễu gia chủ hơi nhíu mày, tin tức này không hay cho lắm.
Liễu gia chủ liếc nhìn Quốc chủ Đại Chu cách đó không xa, muốn hỏi ý kiến, nhưng cảm thấy hơi không thích hợp.
"À đúng rồi, Tam trưởng lão!"
Là cậu của Ngũ Hoàng tử, Tam trưởng lão tất nhiên cũng tham dự sự kiện này.
Liễu gia chủ lặng lẽ đến bên cạnh Tam trưởng lão, cười nói: "Dám hỏi ngài có phải Tam trưởng lão Thượng Thanh Tông không? Tại hạ là cha của Liễu Mộng Nghiên, gia chủ nhà họ Liễu."
Tam trưởng lão nhìn Liễu gia chủ, mỉm cười nói: "Hóa ra là ngươi, về sau đều là một nhà, không cần khách khí như vậy."
"Lần này tìm ta có chuyện gì không?"
Nói đến đây, Tam trưởng lão chợt nhớ ra, bổ sung thêm: "Là vì nhà họ Trần à?"
"Đúng vậy, người của ta vừa truyền tin về, nói người của nhà họ Trần bây giờ không rõ tung tích, không biết..."
"Ha ha ha, chắc là người của ta đã xử lý xong rồi."
"Yên tâm đi, một nhà họ Trần nho nhỏ, không đáng nhắc tới.
Nghe Tam trưởng lão nói vậy, Liễu gia chủ mới thở phào nhẹ nhõm, nếu Tam trưởng lão đã nói như thế, chắc nhà họ
Trần đã bị tiêu diệt rồi.
Liễu gia chủ thở phào nhẹ nhõm rồi quay trở lại chỗ ngồi, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
"Thời khắc đã đến."
Theo lời hô của thái giám, Ngũ Hoàng tử nhìn Liễu Mộng Nghiên với ánh mắt dịu dàng.
Liễu Mộng Nghiên cũng nhìn Ngũ Hoàng tử với vẻ hạnh phúc, hai người cầm tay nhau, từ từ bước lên lễ đài.
"Thật là một đôi trai tài gái sắc đấy."
"Đúng vậy, Ngũ Hoàng tử oai phong lãm liệt, đại tiểu thư nhà họ Liễu thì như tiên nữ”
"Đúng là ông trời tác hợp."
"Có duyên may mắn tham dự lễ đính hôn lần này, cũng là phúc phận của chúng ta rồi."
Khách khứa xung quanh cũng bắt đầu