Ân Công Vũ vẫn có chút tự tin về điểm này, ngoại trừ người ngoài, hắn ta không nghĩ ra ai lại dám không nể mặt mình.
Nhưng nơi này dù sao cũng là phòng đấu giá của Cổ gia, hiện tại hắn ta cũng không dám làm gì, tạm thời chỉ có thể nuốt cơn tức giận vào trong bụng.
"Hai trăm ngàn linh thạch cực phẩm, xin hỏi còn có ai ra giá không?”
"Thực sự không còn ai sao?"
"Hai trăm ngàn linh thạch cực phẩm lần một".
"Hai trăm ngàn linh thạch cực phẩm lần hai".
"Hai trăm ngàn linh thạch cực phẩm lần ba".
"Thành giao".
Trong bao sương, Cổ Phượng Dao có chút kinh ngạc liếc nhìn Trần Trường An, rất hiển nhiên, không ngờ được Trần Trường An lại tiêu nhiều linh thạch như
vậy cho một thị nữ.
Dù sao đây cũng là linh thạch cực phẩm, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Cố Tiên Nhi một lòng một dạ đi theo Trần Trường An sao?
"Ngươi đi theo hắn không phải vì hắn ra tay hào phóng đấy chứ?”
"Hai trăm ngàn linh thạch cực phẩm, không chút do dự mà chỉ ra?"
"Không thể không nói dáng vẻ hào phóng xuấ trai”.
iên của hắn quả thực rất đẹp "Nhưng ta vẫn cảm thấy giá trị của ngươi lớn hơn. Ngươi tuyệt đối không thể vì hắn xuất tiền hào phóng mà làm mờ mắt của mình". Cổ Phượng Dao tìm được cơ hội, tận tình khuyên nhủ Gố Tiên Nhị, tuy nhiên lúc này Cố Tiên Nhi lại hoàn toàn không nghe lọt một câu một chữ nào của Cổ
Phượng Dao.
Ánh mắt